41 Tô Tất buông tay, mày liễu khẽ nhướng lên: «Được rồi, thấy ngươi đang bị giam trong nhà lao như thế này, nhường ngươi nói trước đấy. »Vệ Lăng Phong nghe vậy, nhất thời dở khóc dở cười, nhưng vẻ mặt hắn cũng rất nhanh trở lại bình thường, nghiêm túc nói: «Giang Bắc ngập lụt, phòng quân triều đình vận chuyển lương thực từ kinh đô đến Giang Bắc, nhưng số lương thực này dọc đường lại xảy ra vấn đề, nên phụ hoàng mới bắt ta để hỏi tội.
42 Lục hoàng tử vẻ mặt mờ mịt thay y phục bảo hộ cùng mặt nạ phòng độc vào, Tô Tất dẫn đầu leo lên lưng tuấn mã, quất roi phóng đi, theo sau nàng là một nhóm sát thủ ăn mặc quái dị.
43 Thuốc này có tác dụng như thế nào, trong một khoảng thời gian ngắn vẫn chưa biết được, thế nhưng Tiết tướng quân đã nóng lòng thúc dục. Hắn lạnh lùng nghiêm mặt, nở nụ cười giả tạo: «Hoàng mệnh khó trái, Lục hoàng tử thứ tội.
44 Nghe vậy, Tô Tấ tao nhã cười, hài hước nhìn Lục hoàng tử, «Ba ngày sau mới bị lây nhiễm, chậm hơn so với dự tính của ta, sức khỏe của Tiết tướng quân đúng là không tồi.
45 Có sự thúc giục của triều đình, tất cả vật liệu đều được chuẩn bị sẵn sàng, lại có mưu kế của Tô Tất, còn có sự tham gia của sát thủ Vô Ảnh Lâu, tình hình của dịch bệnh nhanh chóng được khống chế.
46 Bản năng của một đặc công nói cho nàng biết, rất nhiều người ở đây đang chờ để cười nhạo nàng. Thái hậu không thích nàng, Hoàng hậu căm hận nàng, các cung phi thì đố kị nàng……Đúng là bị mai phục thập diện tứ phía, bốn bề đều thụ địch.
47 Đêm khuya, ánh trăng như nước, cung điện vắng vẻ yên tĩnh. Tròng phòng chỉ có Tiết Tuyền Y và Thái hậu. «Lão phật gia, Tô Tất quả nhiên quả nhiên chỉ biết chút ít, nàng có thể chữa được dịch hạch tuyệt đối như lời nàng nói, là do chép được một đơn thuốc từ trong sách ra, rõ ràng là đánh bừa mà cũng trúng.
48 Ngày đại thọ của thái hậu đến, triều đình lập tức tiến hành tổ chức. Hoàng đế lấy lòng nhân từ trị vì thiên hạ, lại càng hiếu thuận với thái hậu, là một người con mẫu mực, tấm gương sáng cho toàn thiên hạ.
49 «Ngươi không vui sướng khi người ta gặp họa thì sẽ chết sao?» Tô Tất tức giận trừng nàng, biểu tình bất đắc dĩ. Không ngờ vì thân phận Mộng Điệp tiên tử mà nàng lại nợ người ta một món nợ tình cảm, hy vọng không cần dùng kiếp sau để trả nợ.
50 Lửa quả thực cháy lan đến người nàng, ngồi uống trà mà cũng bị trúng đạn a. Thôi được. Thất công chúa và nàng cũng chỉ mới gặp mặt một lần, nhưng nàng ta lại dám trách cứ Tiết Tuyền Y trước mặt thái hậu.
51 «’Thiên Minh’ của ta!» Thái tử như tỉnh lại từ trong mộng, điên cuồng lao tới, khi hắn nhìn thấy ‘Thiên Minh’ đang vô cùng thảm hại như thế, nhất thời máu xông lên não, không kìm được sự tàn bạo trong cơ thể, nâng tay tát xuống hai cái, «Tiện nhân! Ngươi làm hỏng ‘Thiên Minh’ của ta! Đáng chết!» Hắn phải tốn bao nhiêu công sức mới có được đàn cổ, vốn đã cho người đi truyền tin là sẽ tặng cho Mộng Điệp tiên tử, giờ bảo hắn phải trả lời nàng như thế nào đây?Ai cũng không ngờ thái tử lại làm ra chuyện thô bạo như vậy, chờ đến khi thái hậu quát lên ngăn lại thì đã muộn rồi.
52 Khi Vệ đế tự tay đưa tiên thiên cầm phổ cho Tô Tất, khóe môi hắn xuất hiện một nụ cười phức tạp: «Trẫm thật sự rất hiếu kỳ, Tô thị, ngươi rốt cuộc là muốn cho mọi người bao nhiêu kinh ngạc đây? Trên thế gian này còn có gì ngươi không làm được sao?»Trong lòng Tô Tất có một dự cảm không tốt, nàng đưa hai tay tiếp nhận tiên thiên cầm phổ, cười nhạt: «Bệ hạ nói đùa rồi, ta chỉ biết một chút mà thôi,»Sự mưu tính trong mắt Vệ đế khi nhìn Tô Tất bị Vệ Lăng Phong nhìn thấy, mi tâm hắn thoáng lạnh, nhàn nhạt nói: «Phụ hoàng, nếu không còn chuyện gì khác, vậy chúng con xin phép cáo từ.
53 Tô Tất đang ngây người nhìn mĩ thiếu niên, một tiếng tỷ tỷ này lại khiến nàng bừng tỉnh. «Ngươi cư nhiên lại có thể nói tiếng người…. . Ngươi là ai? Ngươi có biết ta là ai không?» Biểu tình của Tô Tất lúc này ngoại trừ nghi hoặc thì cũng chỉ có nghi hoặc.
54 Kể từ sau ngày đó, hầu như mỗi ngày Tô Tất đều học đàn cùng Tiểu Ảnh. Sau mười ngày củng cố chín tầng linh lực, Tô Tất phát hiện ra nội lực của nàng không chỉ tăng lên mấy lần, mà nàng còn có thể phát lực từ xa.
55 Chuyện An Á đồng ý, thật ra chính là giúp Tô Tất đến Tiết phủ trộm bí tịch Vân thiên chi thủ. Chỉ có điều cao thủ trong Tiết phủ không ít, muốn trộm được cần phải mạo hiểm rất lớn, Tô Tất từng đề cập qua chuyện này với nàng, nhưng nàng vẫn còn lo lắng, Tô Tất không ngờ lúc này nàng lại đồng ý như vậy.
56 Đi loanh quanh chậm rãi ngắm cá bơi trong hồ sen, bọn nó không có việc gì làm chỉ biết nhả bong bóng, Tô Tất từ bé đã thấy thương xót cho lũ cá, thường đem thức ăn ném vào trong hồ, khi đó chúng sẽ lập tức tranh nhau thành một đoàn.
57 Chương 57: Đứa nhỏ của ai (1)Sau đó, bất kể Tô Tất hỏi gì, tiểu oa nhi luôn ngẩng khuôn mặt giống Vệ Lăng Phong như đúc lên, đôi mắt long lanh nước chờ mong nhìn Tô Tất, cái miệng hồng nhuận nhỏ nhắn dẩu lên, im lặng là vàng.
58 Chương 58: Bắt đầu ám muội (1)Hôm sau, thái hậu cho truyền chỉ gọi Tô Tất đến Từ Ninh Cung. Lúc đó là thời điểm các cung phi đến Từ Ninh Cung vấn an thái hậu, oanh oanh yến yến, tiếng cười vui vẻ không ngừng vang lên, không khí thoạt nhìn vô cùng tốt.
59 Chương 59: Xuất khẩu ác khí (1)Đúng vậy, một đồng kia rốt cuộc là ở đâu?Đây là một câu hỏi thông minh nhưng không lô-gíc, khiến người giải dễ bị lừa. Tô Tất là người đã từng giải muôn vàn đề toán nên có thể dễ dàng nhìn ra sơ hở, nhưng Ninh vương –Thì chưa chắc.
60 Chương 60: Việc vui ngoài ý muốn (1)Mặc dù không muốn, nhưng bị mấy ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, Liễu đại nhân cũng phải thẩm tra vụ án này, hơn nữa còn phải xử lý công bằng.