Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Dạ Thuật

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 66
Chương mới nhất: Chương 66
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Người chung quanh bị giật dây một cái, lập tức liền thi triển võ công, vọt về phía nam tử trên vách núi. “Dừng tay! Mau dừng tay! Cẩn thận!!”Lão chủ trì lập tức ở phía sau hô to,muốn ngăn cản chúng đệ tử, nhưng đã không còn kịp nữa.

Danh sách chương Dạ Thuật


Chương 1

1 CHƯƠNG 1

“Tiết Lăng Phong! Ngươi còn muốn chạy đi đâu?! Mau trả lại Nam Hải minh châu!!!”

Bạch y nam tử đứng ở bên vách núi ngoảnh mặt làm ngơ với những lời kêu gào phía sau, cầm trong tay bảo châu sáng long lanh, hướng về phía ánh dương quang tỉ mỉ quan sát, khóe miệng vạch ra một đường cong lạnh như băng.


Loading...

Chương 2

2 CHƯƠNG 2

Nguyên Tiêu, đêm trăng tròn đầu tiên trong năm, cũng là yến hội chúc mừng quan trọng nhất của Bàn Long sơn trang.

Hơn trăm nghìn người trong Bàn Long sơn trang vào đêm này đều tụ lại một chỗ, ăn uống linh đình, hát tửu thưởng vũ, tầm hoan tác nhạc.


Chương 3

3 CHƯƠNG 3

“Vì sao? Vừa nãy ta thấy ngươi cũng khá là hưởng thụ kia mà. ”

Tiết Lăng Phong thu hồi kiếm, cầm chén rượu trong tay hất vào mặt ảnh vệ của y, sau đó ném chén, ôm ngực cười nhạt.


Chương 4

4 CHƯƠNG 4

Chính Tiết Lăng Phong cũng không nhớ rõ tối hôm qua uống bao nhiêu rượu, y bị bốn hộ pháp chuốc cho tới bất tỉnh nhân sự, lúc tỉnh lại đã là buổi trưa ngày hôm sau.


Chương 5

5 CHƯƠNG 5

Đinh đang – đinh đang –

Chuông bạc trên cổ Song Phi rung động theo mạch đập tinh tế của hắn, phát sinh tiếng vang khẽ mà mảnh. Tiết Lăng Phong không lên tiếng, chỉ hài lòng ngồi trên ghế, đắc ý cười nhìn ảnh vệ vẫn quỳ trước mặt y không hề nhúc nhích.


Chương 6

6 CHƯƠNG 6

“Ta muốn làm gì không cần nói cho ngươi, ngươi mau mau giao Nam Hải minh châu ra đây!”

Khẩu khí thật lớn a!

Tiết Lăng Phong phi thường khó chịu, không ai dám nói chuyện với y kiểu đó!

“Muốn Nam Hải minh châu? Ngươi cho ngươi là ai? Ngươi cho là ngươi vào Bàn Long sơn trang này còn muốn sống đi ra ngoài sao?!”

Đối phương hừ lạnh một tiếng, cười khẩy nói: “Ta là ai? ‘Thanh Thiên kiếm’ ta chí ít cũng là danh môn chính phái, không làm chuyện ăp cướp, người không ra người, trộm cắp cướp giật, không ác không làm.


Chương 7

7 CHƯƠNG 7

“Song Phi, ngươi ở Thiên Ảnh môn huấn luyện bao lâu?”

Tiết Lăng Phong cởi xong y phục của chính mình, chỉ để lại tiết khố chuẩn bị vào chăn rồi cởi nốt, có lẽ là chờ y hoàn toàn cương lên rồi mới cởi.


Chương 8

8 CHƯƠNG 8

Lúc Tiết Lăng Phong nắm khí quan của mình tiến vào, y phát hiện ảnh vệ của y vừa kinh hoàng lại vừa không biết phải làm sao. Dưới mệnh lệnh của Tiết Lăng Phong, hắn cũng không kêu thành tiếng.


Chương 9

9 CHƯƠNG 9

Vui sướng phát tiết một phen khiến Tiết Lăng Phong ngủ thẳng tới khi mặt trời lên cao mới dậy.

Bầu trời đã trong, cảnh xuân soi sáng hoa hoa thảo thảo tại Bàn Long sơn trang.


Chương 10

10 CHƯƠNG 10

“Hoắc hộ pháp, làm phiền rồi”

Thấy Tứ hộ pháp đi ra, Tiết Lăng Phong gật đầu trước ra hiệu.

“Trang chủ. ”

Hoắc Quân hướng Tiết Lăng Phong chắp tay.


Chương 11

11 CHƯƠNG 11

Tiết Lăng Phong hạ lệnh xong, liền thấy ảnh vệ của mình nghe lời đứng dậy, bắt đầu cởi từng thứ từng thứ một.

Hắn vẫn là lãnh tĩnh như vậy, diện vô biểu tình, trong ánh mắt đang buông xuống như không có bất cứ tình tự gì khác, chỉ có triệt để phục tùng.


Chương 12

12 CHƯƠNG 12

“Vậy ngươi biết mình đang làm gì sao?”

Đối mặt với việc bị Quy Khư hỏi ngược lại, Song Phi chỉ lạnh lùng nói “Ta làm gì? Ta đang phục tùng mệnh lệnh.


Chương 13

13 CHƯƠNG 13

Sau cơn mưa ôn trì không có hơi nước bốc lên như mọi khi, có thể bởi vì nước mưa băng lãnh đã mang đi hết nhiệt độ trong trì.

Một thân ảnh cao lớn mà cô tịch đứng đơn độc trong ao, không ai biết dưới bề ngoài lạnh lùng đó hắn đang suy nghĩ điều gì, trong trái tim đã bị huấn luyện tới chết lặng của hắn, có phải cũng giống như đồng bạn, có hoài niệm khắc cốt ghi tâm về những chuyện cũ trong quá khứ?

Song Phi lẳng lặng đứng trong trì một hồi, làn nước lành lạnh khiến sự mệt mỏi rã rời do hầu hạ lúc nãy rút đi một chút.


Chương 14

14 CHƯƠNG 14

Thân ảnh hắc sắc vừa rơi xuống vách núi, Song Phi còn chưa kịp xoay người, trong nháy mắt đã bị thị vệ Thiên Ảnh môn đuổi tới vây lấy.

Không quá bao lâu, ngoài bức tường người có một thanh âm trầm thấp mang theo ngập tràn tức giận vang lên, đoàn người tự động tách ra một lối vào.


Chương 15

15 CHƯƠNG 15

Tiết Lăng Phong đi tới cửa, đã thấy Hoắc Quân đem theo bốn ảnh vệ quỳ trong sân chờ.

Y hời hợt liếc qua mấy ảnh vệ đó, đi tới bên cạnh thạch bàn ngồi xuống, tiếp nhận điểm tâm sáng người hầu bưng lên, nhấp một ngụm nho nhỏ, lúc này mới nói với Hoắc Quân: “Hoắc hộ pháp, ta nhớ rõ ta chỉ bị chết ba ảnh vệ, sao ngươi lại đưa bốn người tới cho ta?”

Cảnh xuân đẹp vô cùng, phủ lên vạn vật, cũng chiếu xuống người Hoắc Quân, nhưng chung quy không xua nổi khí tức âm lãnh quanh thân hắn.


Chương 16

16 CHƯƠNG 16

Cửa lao vừa mở ra, nữ tử trong lòng Tiết Lăng Phong kinh hãi kêu lên một tiếng rồi sợ đến chết ngất.

Nam nhân trong hình phòng cả người xích lõa bị treo lên, trên thân thể cao gầy cân xứng phủ kín vết thương không biết do thứ hình cụ gì hành hạ ra, tóc trên trán từng sợi tán loạn buông xuống khuôn mặt, đầu cúi gằm không nhìn thấy dung nhan, cũng không phát sinh một chút thanh âm nào, như thể đã rơi vào hôn mê sâu.


Chương 17

17 CHƯƠNG 17

Tiết Lăng Phong gầm lên một tiếng trấn trụ mọi người trong lao phòng, cây thiết châm trong tay Tứ hộ pháp cũng dừng tại chỗ không nhúc nhích nữa.


Chương 18

18 CHƯƠNG 18

Lúc nghe được Âu Dương Ngọc mừng rỡ như điên chạy tới báo cho y, ảnh vệ của y tỉnh lại rồi, đã là chuyện của ba ngày sau.

Lúc Tiết Lăng Phong chạy tới tiểu thất trong ngự dược đường thì thấy ảnh vệ của y đang muốn từ trên giường ngồi dậy, sau khi nhìn thấy y tiến vào, hắn lại vặn vẹo muốn quỳ xuống.


Chương 19

19 CHƯƠNG 19

Tiết Lăng Phong thấy hắn lại khôi phục vẻ đờ đẫn, cũng không giận. Y đã nhìn quen những kẻ a dua nịnh hót, giả vờ quyến rũ, thỉnh thoảng đổi khẩu vị đùa giỡn ảnh vệ của y cũng thấy có chút thú vị.


Chương 20

20 CHƯƠNG 20

Ánh trăng bạch sắc, rất trong trẻo, rất an tĩnh chiếu vào gian phòng không đốt đèn, mông mông lung lung như phủ thêm một tầng sa.

Dưới tầng bạch sa đó, một nam tử cả người xích lõa đang dựa vào giường, quỳ ghé vào bên mép, thỉnh thoảng rên rỉ một tiếng rất nhỏ.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Mục Nhiên

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 77


Dáng Vẻ Anh Thích Em Đều Có

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 80


Bàn Thờ Trinh Tiết Của Kỹ Nam

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12


Võng Du Chi Hảo Thụ Sợ Sàm Lang

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 100



Phù Sinh Nhất Mộng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 13


Tư Lệnh Và Trung Khuyển

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 43



Truy Trục

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 40


Trường An Vũ - Mưa Phủ Trường An

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10