101 “Bằng hữu của con đển rồi, ha ha, nhìn xem” Nhìn thấy hai người bước đến, Bạch Kình Thiên cười ha hả, vỗ vai Bạch Khởi rồi cười nói, nói rồi phóng người rời khỏi đây, đi về hướng những quý tộc có tuổi ở phía xa, đám người đó cũng là đều mang con cháu của mình tới đây, mọi người đều ôm mục đích giống nhau mà đến, tự nhiên cũng là có không ít lời có thể hàn huyên.
102 “Đúng vậy… Ta nói cho nhà ngươi biết. Huynh đệ ta đây lần đầu tiên đến Vương Đô, mặc dù hôm nay được mời nhưng địa điểm chính là do hai người chúng ta chọn.
103 Đi theo Tú bà còn có Bối Tác Tư cùng Lý Tầm Hoan, mang theo bốn người của Lý Tầm Hoan cùng với hai hộ vệ cao to dũng mãnh đi theo hộ tống cùng đến cái lầu gác trong Bách Hoa Viện này, vào lúc đó trong lầu các đã chật kín người, bên trong mấy ngàn thước vuông của lầu các hàng chục bàn lớn nhỏ, mỗi người đều diện cẩm y hoa phục, dáng điệu cao quý, cử chỉ nho nhã, người nhỏ cũng không quá mười lăm, người già nhất cũng đã hơn bảy mươi, lúc này ai ngồi ở đó cũng mang một vẻ đầy kỳ vọng, giống như đang chờ đợi điều gì đóMặc dù trên mỗi bàn đều bày đầy rượu thịt nhưng không có lấy một người nếm thử, trên mặt mỗi người đã xuất hiện vẻ nôn nóng không đợi thêm được nữa, ai nấy đều vội vã như thế, bộ dạng mong ngóng đợi chờ đấy khiến người ta phải tò mò không biết rốt cuộc Hải Đường kia là thần thánh phương nào mà khiến họ thành như vậy, dung mạo nàng rốt cuộc đẹp đến nhường nàoKhông ít người thấy Lý Tầm Hoan và Bối Tác Tư sau khi bước vào mặt vội biến sắc, vội vàng đứng lên lặng lẽ bỏ đi, hiển nhiên những người kia đều quen biết hai vị này, nhìn thấy hai người này liền biết mình xong rồi, cho nên vội vã rời đi để sau tránh khỏi bị liên lụy, dù cho Hải Đường có đẹp đến mấy thì cũng chỉ là một kỹ nữ mà thôi, chỉ vì một nữ nhân mà mất cả cái đầu, cuộc mua bán này tính thế nào đi nữa cũng không có lợiDĩ nhiên cũng có nhiều người không quan tâm đến hai người bọn họ mà đi vào, không phải ai ở nơi này thế lực có thể khinh thường họ, nhưng thực lòng mà nói, tiếng tăm Bối Tác Tư và Lý Tầm Hoan này tuy lớn đến dọa người, nhưng hai người họ không có điểm gì đặc biệt, không giống với tên Độc Cô Chiến Thiên kia đi đến đâu cũng đều là một thanh đại thiết kiếm, không nhận được ra hắn cũng khó, hai người này mặc dù có tiếng tăm song ngoài những thứ đó ra có thể có cơ hội tiếp xúc con cháu giới quý tộc, người thường cũng không nhận ra hai người bọn họ, nếu không e rằng trong cái gian phòng này cũng sẽ không có nhiều người ngồi đó mà chuyện trò vui vẻ thế được.
104 Người nữ nô đứng trước mặt đẩy cánh cửa lớn ,Bạch Khởi tiến một bước vào trong,Bạch Khởi sau khi vào thấy trước mặt mình là một cô gái xinh đẹp,một vẻ đẹp quyến rũ rung động lòng người,một vẻ đẹp khiến người ta phải giận sôi lên,giữa hai đầu lông mày cô gái này là một nốt ruồi hồng nho nhỏ,vẻ đẹp thuần khiết trong ánh mắt ngập tràn sự mềm dịu,nàng mặc một bộ váy dài màu hồng phấn ngồi phía trước chiếc đàn cổ,ngón tay thanh mảnh đặt trên dây,ngẫu nhiên quỳ ở đó, trên người nàng toàn thân tỏa ra một mùi hương mê hoặcKhi nhìn thấy cô gái này Bạch Khởi cuối cùng cũng biết tại sao những tên ngoài kia ai cũng giống nhau điên cuồng giành giật, người con gái thế này quả thật đáng để người ta vung tiền như rác,nếu nói đến ai đó điên cuồng chính là Bạch Khởi trong khoảnh khắc trông thấy một người xinh đẹp như thế cũng bị hấp dẫn vô cùng,con tim bất giác đập mạnh lênDĩ nhiên đây không phải,chỉ là đúng thật ừ sâu thẳm linh hồn đến cô gái này Bạch Khởi vừa có cảm giác không kìm nén, thôi thúc nhào bổ tới mà bỏ các lớp quần áo vốn mỏng mảnh đã rách nát trên người nàng,và cảm giác kích động áp dưới thân thể nàng hung hãn chiếm đoạt.
105 Nét mặt tươi cười dáng bộ như đường làm quan đang rộng mở, phảng phất như không có chuyện gì không xảy ra,cả con người đem lại cho người ta cảm giác phảng phất đêm qua giống như vài lần ***, người ngoài nhìn không ra bất kỳ chỗ nào không ổn, dĩ nhiên nếu có người tỉ mỉ chăm chú nhìn Bạch Khởi có thể sẽ phát hiện ra ẩn dưới cái vẻ tươi cười “đường làm quan đang rộng mở kia” là sắc mặt vô cùng u ám.
106 Ta muốn đổi một cái huyết thống, Cửu U, ngươi cũng biết đấy, ta đợi thời khắc này quá lâu rồi. ” Bạch Khởi thực thà nóiNói thực, một huyết thống tốt sẽ có tác dụng cực tốt, có một vài huyết thống có thể khiến người ta đạt tới năng lực đặc biệt, ví dụ như huyết thống Fantastic Four thần kỳ, mặc dù chi trả một lần vô cùng đắt, nhưng hiệu quả rất khách quan.
107 "Cái này. . . Cái này. . . Thật ra cũng không phải là không có. . . Ở đây ta vừa đúng có một có cái, tuy rằng thuộc về hắc ám, nhưng danh tiếng không nổi tiếng lắm, chủng tộc của bọn họ bị hủy diệt vào thời kỳ thượng cổ - hai lần thần ma đại chiến.
108 Sao rồi tiểu tử, cảm giác không tệ chứ? Ngươi có phải có loại Cảm giác: Rất muốn la hét một trận thật to hay không?” Cửu U nghe bỗng cười ha hả nói. Lời này ngược lại khiến Bạch Khởi bình tĩnh trở lại, khôi phục lại bình tĩnh, tâm tư vừa động, đội cánh hạ xuống, trong nháy mắt gấp lại sau đó biến mất vô tung vô ảnh, từ bên ngoài nhìn không có gì lạ.
109 Ngày hôm sau , mặt trời mới mọc, ánh bình mình đầy trời, trên bầu trời một đám mây xanh lướt qua, ở đó cỏ thơm um tùm, ở ngoài Mân Côi thành ba dặm, ở trên một cái đình, đứng đầy người, trên nghìn người quý tộc lớn lớn nhỏ nhỏ.
110 Bạch Khởi sử dụng chính là Bất Bại Kiếm Quyết, Độc Cô Chiến Thiên sử dụng cái gì Bạch Khởi không biết, chỉ là Bạch Khởi thấy mình dường như đang chiếm thế thượng phong, thật ra Bạch Khởi chỉ là đang dựa vào đấu khí hùng hậu tạm thời áp chế đối phương, nếu nói thực lực chân chính của mình e rằng không bằng Độc Cô Chiến Thiên, hơn nữa dùng kiếm pháp của mình giao chiến với hắn càng đánh càng cảm thấy cật lực.
111 Bạch Khởi và Độc Cô Chiến Thiên một trước một sau rơi xuống, tình cảnh như vậy khiến những người xung quanh há hốc mồm , nhìn cảnh tượng trước mặt không ai dám tin đây là sự thật, Độc Cô Chiến Thiên bị đánh bại, thua dưới tay Bạch Khởi.
112 “Lão già khốn kiếp đáng chết, ngươi lại còn nói với ta chỗ đó không nguy hiểm à? Lẽ nào không phải ở vùng đất Hỗn Loạn đó kẻ cướp và phản quân nhiều hơn cả dân lành sao? Lẽ nào ngươi không biết chỗ đó thường xuất hiện Thú nhân và ma thú sao? Ngươi cho rằng một mình ta có thể đối đầu được với hàng ngàn hàng vạn kẻ cướp với cả ma thú và bọn người đó hả? Ngươi biết là một con người, đặc biệt là một người từ Vương quốc Ba Phạt Lợi Á đến vùng đất Hỗn Loạn là một việc nguy hiểm thế nào không?” Bạch Khởi nghe xong câu nói đó thì vô cùng bất mãn nói.
113 “Huyết lang đạo đoàn?” Thực ra thì Bạch Khởi không hiểu về vùng đất Hỗn Loạn, chính xác là ở Ba Phạt Lợi Á ngoài những người của bộ phận tình hình quân sự và mấy lão thuộc bộ phận thống soái ra thì hầu như không ai biết gì về các thế lực ở vùng đất Hỗn Loạn, tất nhiên trừ bộ đội ở Tương Bình.
114 Trong cả thôn trang chỗ nào cũng có thể thấy các xác chết gãy xương, mất chân, mất tay. Quả thật bọn cướp cũng có quyền sinh tồn, không bài trừ nghề cướp bóc vì cuộc sống xô đẩy của chúng, cũng không gạt bỏ khả năng chúng không tự nguyện làm cướp hoặc chúng cam tâm tình nguyện muốn làm cướp, những cái này đều có thể, đều trong phạm vi Bạch Khởi có thể chấp nhận được.
115 Bạch Khởi và Tiêu Thiên tiến thẳng về phía Bắc vùng đất Hỗn Loạn, đi tìm mục tiêu của hắn. Hành trình khoảng 10 ngày, trong 10 ngày này Bạch Khởi lại giết được hơn 1000 người, hắn tính ra chỉ thiếu 2000 điểm nữa là có thể đột phá lần nữa, đây phải là một tin vui, nhưng cùng với nó Bạch Khởi cũng kết thêm vô số thù oán.
116 “Cái này… Tân Ba Đạt đại thúc… Thực ra… Cái đó… Ta bỗng nhớ ra nhà ta cũng không bận lắm… Ngài có việc gì cần ta làm, cứ việc dặn dò là xong… Tôi nhất định theo ngài, quyết không rời khỏi.
117 Cười nhìn tiểu hoàng tử Thú nhân một cái, Bạch Khởi dừng lại suy nghĩ trơ tráo trong đầu mình, mà rất nghiêm túc nhìn hoàng tử Thú nhân trước mặt, sau đó đi tới, thấp giọng nói với thiểu hoàng tử Thú nhân: “Đúng rồi… có chuyện ta muốn hỏi ngươi, nếu ngươi trả lời ta, ta sẽ dạy cho ngươi trò chơi hay nhất của thế giới loài người, thế nào?”“Trò chơi hay nhất của loài người ư? Được… ta đồng ý….
118 “Vậy, ta dựa vào đâu để tin ngươi? Hoặc nói ngươi muốn gì? Điều này ta cần biết, ta mới có thể biết ngươi rốt cuộc có hại chúng ta không, có bán đứng chúng ta không, loài người các ngươi quá xảo quyệt.
119 “Không sai… Thú Hoàng bệ hạ thực sự đã chết rồi… chết trong tay của nhị hoàng tử Thái Cách…. . ” Tân Ba Đạt sư tử tóc vàng vẻ mặt thù hận nói, khi nói những lời này hai bàn tay đã nắm chặt, Bạch Khởi không hề nghi ngờ, nếu có cơ hội, lão sư tử này sẽ biến tên hoàng tử Thái Cách đó thành thịt vụn.
120 Đêm đen gió thổi, ngày mùa thu gió mát thổi ào ạt, lá rơi nhè nhẹ, dưới một ngọn núi nhỏ gần đồi tử vong phía bắc vùng đất Hỗn Loạn, ánh trăng sáng tỏ trong đêm tối chiếu xuống một nhóm người áo đen che mặt, tay cầm vũ khí, đang mai phục dưới chân núi, người nào cũng long tinh hổ mãnh, thân cao bình quân hơn hai mét, trong đêm tối không có vẻ xuất chúng, nhưng nếu vào ban ngày, đặt trên đường cái tuyệt đối đều là hạc giữa đàn gà.