Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cứu Thế Đi Nhân Vật Phản Diện

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 51
Thể loại: Xuyên khôngEdit: Mèo Mạnh Mẽ, SulliĐộ dài: 143 chươngMạc Vong bỗng nhiên bị biến thành BOSS phản diện. Mọi người đều là xuyên qua còn cô là phản xuyên.

Danh sách chương Cứu Thế Đi Nhân Vật Phản Diện


Chương 1: Tôi Không Thể Nào Là Nhân Vật Phản Diện

1 9 giờ sáng.

Trên con phố bắt đầu náo nhiệt, đột nhiên vang lên một tiếng hô to: “Chó vàng, nhả bánh bao thịt ra cho tao!”

Mọi người nghe được nhưng không thấy lạ gì mà nhìn về nơi phát ra âm thanh, quả nhiên, một thiếu nữ mặc áo ngủ đang “đọ sức” với một con chó to, sau khi lần lượt sử dụng các chiêu đê tiện như “song long quán đính” “hầu tử thâu đào” [1], cô rốt cuộc đoạt lại bánh bao còn bốc hơi nóng trong miệng “kẻ địch” về với gương mặt đầy vết chân chó.


Loading...

Chương 2: Tôi Không Thể Đi Đón Hắn

2 Edit: Mèo Mạnh Mẽ

Cuối cùng, Mạc Vong vẫn nghe theo đề xuất của Esther, lựa chọn gia tăng sức mạnh, rốt cuộc là tăng được bao nhiêu sức lực thì cô cũng không rõ lắm, nhưng một tay nhấc một bình Gas lên lầu sáu là không hề áp lực —— rốt cuộc từ nay về sau mama đã không cần phải lo lắng về khí đốt trong nhà nữa!

”Vong Vong, con còn đáng tin cậy hơn tên tiểu tử thối nhà dì.


Chương 3: Tôi Không Thể Bị Đẩy Ngã

3 Có lẽ là vì thể chất trở nên tốt hơn, Mạc Vong đạp xe về nhà nhanh như chớp, trả lại cho Vương Đại Gia rồi nói cám ơn, sau đó một mình khiêng toàn bộ hành lý lên tầng.


Chương 4: Tôi Không Thể Nào Bị Đánh Bại

4 Ngay khi Mạc Vong bị lời nói của đối phương làm cho trợn mắt há mồm, người này thế nhưng lại nói tiếp, biểu cảm còn vô cùng nghiêm túc.

”Bệ hạ, thứ tôi nói thẳng, tuy rằng ngài giành được thắng lợi, nhưng kỹ xảo đấu vật còn phải rèn luyện.


Chương 5: Hắn Không Thể Nào Là Dũng Giả

5 Nhưng vào lúc này, ngoài cửa lại truyền đến tiếng kêu của dì Trương.

”Vong Vong, tên tiểu tử thối kia lại ngủ nướng nữa hả? Đánh cho nó tỉnh đi!”

“.


Chương 6: Tôi Không Thể Gian Lận

6 Nhanh chóng mặc vào đồng phục, Mạc Vong tiện tay buộc tóc đuôi ngựa rồi vội vàng nhấc cặp sách chạy ra ngoài, cùng đi đến trường với thiếu niên đã đợi lâu đến mức chịu không nổi.


Chương 7: Tôi Không Thể Bị Phạt Đứng

7 “Tiểu Vong?” Thấy Mạc Vong hồi lâu không nhúc nhích, Tô Đồ Đồ lo lắng hỏi.

”Thật xin lỗi!” Mạc Vong lệ rơi đầy mặt đứng lên, “Tớ tớ tớ tớ tớ đi tự thú với giáo viên đây!” Nói xong, cô làm việc nghĩa không chùn bước chạy “cạch cạch cạch” ra phòng học.


Chương 8: Tôi Không Có Khả Năng Thầm Mến Anh Ta

8 Sau khi ra ngoài, Mạc Vong chọn đứng ở chỗ cửa sổ cách bảng đen gần nhất, vậy thì đợi khi vào học nếu may mắn còn có thể nghe giảng được, về phần ghi chép thì chỉ có thể mượn các bạn nhỏ sau khi tan học.


Chương 9: Tôi Không Thể Bị Mang Đi

9 Edit: Mèo Mạnh Mẽ

”Người đàn ông ở nhà cậu sáng nay thật sự là anh họ cậu sao?“.

Lúc sáng Thạch Vịnh Triết nhìn đến đối phương thì liền cảm thấy kỳ quái —— bình thường anh họ phải đối xử nhún nhường với em họ như vậy sao? Làm ra loại hành vi dị hợm kia mà còn điềm nhiên như không.


Chương 10: Tôi Không Thể Quá Anh Minh

10 Edit: Mèo Mạnh Mẽ

Cứ như thế sau một lúc lâu, vẻ mặt dại ra của Mạc Vong mới có phản ứng lại, vội vàng giơ chân đá thanh niên đang ôm mình bước đi như bay: “Anh làm cái gì vậy? Thả tôi ra mau!”.


Chương 11: Tôi Không Thể Không Ăn Trưa

11 Lúc này, mấy người trong căn tin tiếp tục ăn cơm, có lẽ là do có chuyện trong lòng, có một số người ăn không ngon miệng —— ngậm trong miệng quả thực không giống đồ ăn mà là giấy trắng được chứ? Không, ngay cả giấy trắng ăn còn ngon hơn!

Tô Đồ Đồ gắp vài miếng, thở dài: “Cho nên nói, anh họ của Mạc Vong muốn dẫn cậu ấy đi làm cái gì chứ?” Cái gọi là nội dung quan trọng, cô đã “ép hỏi” được từ chỗ Thạch Vịnh Triết, “A! Chẳng lẽ là đi ăn một bữa ngon?” Cô che mặt, “Thật hâm mộ! Anh họ vừa nhìn đã biết là thổ hào, thổ hào thổ hào kết bạn với tôi đi!” [1]

”Tuổi của hai người chênh lệch quá.


Chương 12: Tôi Không Thể Bị Phỏng

12 Vừa thấy là người quen, Mạc Vong liền yên tâm, bộ dạng thỏ trắng mềm nhũn mới vừa rồi cũng liền biến mất.

”Cậu ở trong này làm cái gì vậy chứ?”

Thạch Vịnh Triết không chút khách khí hỏi lại: “Lời này phải là tôi hỏi cậu mới đúng? Cả buổi trưa chạy đi đâu?”

“.


Chương 13: Hắn Không Thể Là Giáo Viên

13 Có thể hiểu được loại tâm tình này sao?

Giống như tự đổ sơn vào người trước mặt gấu bắc cực, sau đó nó liền biến thành gấu ngựa. . . Ý nghĩ của Mạc Vong giờ phút này đại khái là như vậy.


Chương 14: Hắn Không Thể Nào Làm Chuyện Xấu

14 Buổi chiều sau khi tan học, do trường học không có giờ tự học buổi tối, thiếu niên và thiếu nữ cùng bước trên đường về nhà. Không thể không nói, việc này thật sự làm cho cô nàng thở ra nhẹ nhõm, nhờ phúc của Esther, cả ngày nay cô ở trường thật sự là quá phong • phú • nhiều • màu —— hoàn toàn không muốn hồi tưởng lại có được hay không?

Bất luận ra sao, hôm nay trở về nhất định phải nói chuyện rõ ràng với đối phương mới được.


Chương 15: Tôi Không Có Khả Năng Lại Triệu Hồi

15 Một ngày này, Thạch Vịnh Triết bị Mạc Vong cõng về nhà.

Tuy rằng cô vốn định để Esther giúp, nhưng theo như lời của đối phương —— “Đây là chuyện tốt”, hơn nữa cảnh ngộ của thiếu niên lại thật thảm thiết, cô gái cũng bất chấp khó khăn, dù sao không phải là vác bình gas!

Trong quá trình, cô không khỏi cảm khái thêm vào lực lượng thật tốt, bằng không sao có thể làm được chuyện này? Vấn đề duy nhất chính là, thiếu niên cao hơn cô gái không ít, cánh tay của cô lại không đủ dài, cho nên khi cõng, luôn cảm thấy rất không thoải mái, sau này cô dứt khoát treo túi sách của hai người lên người hắn, sau đó cúi người, ôm công chúa tiêu chuẩn, như vậy thì tiện hơn!

Vì thế, mọi người trên đường đi đều thấy được một màn kinh dị —— thiếu nữ ôm ấp thiếu niên hôn mê đi rêu rao khắp nơi, mà bên cạnh bọn họ còn có một thanh niên mặt lạnh rất cao, ánh mắt lạnh lùng, đảo qua người nào thì người đó không dám nhìn lần hai.


Chương 16: Hắn Không Thể Nào Là Biến Thái

16 Cô biết mà, cái gọi là “Ma vương” đâu có dễ làm như vậy, nhìn đi, không phải lại có vấn đề nữa rồi sao?

Không ngờ lại phải dùng một phần thân thể.


Chương 17: Hắn Không Có Khả Năng Đánh Nhau

17 Bởi vì lời nói của Mạc Vong, cuộc tỷ thí này chưa sinh ra đã bị bóp chết.

Hơn nửa giờ sau, thanh niên kiên trì gội đầu tắm rửa vừa mặc xong quần áo quỳ một gối xuống trước mặt cô gái, ngữ điệu cung kính nói: “Ma vương bệ hạ, xin tha thứ cho sự thất lễ lúc trước của tôi.


Chương 18: Hắn Không Thể Không Hẹp Hòi

18 Edit: Mèo Mạnh Mẽ

Vào lúc Grays thu dọn phòng, Mạc Vong lập tức thay bộ quần áo dính đầy nước mắt nước mũi ra, nhân tiện tắm rửa gội đầu cho thống khoái.


Chương 19: Hắn Không Có Khả Năng Sẽ Thẹn Thùng

19 Mặt trời ngày hôm sau mọc như bình thường, cô gái cũng mặc áo ngủ đi đến nhà trúc mã xin cơm như bình thường, rồi sau đó hai người lại vai kề vai cùng ra ngoài như bình thường.


Chương 20: Hắn Không Thể Triệu Hồi

20 Không thể không nói, Mạc Vong với trúc mã và nhóm bạn nhỏ của cô đã thật sự khiến cuộc sống nhàm chán nơi trường học có thêm không ít lạc thú.

Nhìn xem, tất cả mọi người đều sợ đến ngây người rồi.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Khe hở hạnh phúc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17


Thề Nguyện

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 93


Ôn Thôn Nương Tử

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 41



Đừng nói lời tạm biệt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Cưới Trước Yêu Sau

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 70


Trộm Sói

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 42


Mạnh Bà Truyền

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 55


Cung - Mê Tâm Ký

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 83