41 Thế nhưng quần chúng vây xem ở kênh thế giới lại không trấn tĩnh như vậy. [Thế giới] Renewedly: Chúng tỷ muội, bọn họ chạy đến Cảnh Minh Hồ!! [Thế giới] Tiểu Đào Đào: Á? Á? Không phải ở Thất Thải Sơn sao? [Thế giới] Đặc Phái Viên 01: Tọa độ của bọn họ là 1171.
42 Miên Miên nhìn xuống chính mình, quả thật cảm thấy tài khoản này có phần tồi tàn. Việc này không thể trách cô rồi, lần trước vốn muốn đi điện Trường Sinh đánh quái thăng cấp, ai biết sau đó lại hội ngộ nhìn thấy anh ngã vào nơi đó…… Ớ, đợi chút.
43 Gần tám giờ tối ngày hôm sau, suối Hà Bàng bên cạnh thành Thiên Nam, một gã Bạch Sam Y Sư đứng sừng sững. Xem bộ dáng, là đang đợi người. Tám giờ đúng, người cậu ta đợi xuất hiện, là một Nam Kiếm Khách khí thế bất phàm, quần áo đen tóc đỏ.
44 Miên Miên cảm thấy lời nói này của Lạp Lạp có chút khoa trương, không phải không thường xuyên cùng nhau tổ đội mà thôi, cũng không phải đoạn tuyệt quan hệ, thật là.
45 Hơn nữa đứng trên cọc gỗ vẫn không nhất định sẽ an toàn, ngẫu nhiên sẽ có tiểu quái ngang qua “Thân thiết ân cần thăm hỏi”, hại cô mỗi lần đều chật vật vô cùng vừa chạy loạn vừa thông suốt vừa tránh né công kích.
46 Trong đội có một nữ y hệ mộc đặc biệt sôi nổi, nghiễm nhiên chính là người lãnh đạo tất cả chúng nữ: “…… Cho nên nói đúng ra, thực ra như vậy vẫn tương đối tốt.
47 Tuy rằng Miên Miên không nói gì về màn biểu diễn của hai người này, nhưng thấy hai người ngọt ngào ân ái, bỗng nhiên thất thần: Đây mới là vợ chồng bình thường trong game sao? Tuy rằng không xưng hơn là yêu đối phương đến phải chết, nhưng tối thiểu là vui vẻ trong lòng.
48 Cuối thu không khí dễ chịu, đúng là thời tiết tốt để tăng ca. Hoàng hôn bị bóng đêm bao phủ, trong văn phòng rộng như vậy chỉ có một ánh đèn duy nhất phát ra ánh sáng mờ ảo mỏng manh, dưới ngọn đèn, một cô gái nhỏ nhắn đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm màn hình máy tính, tay trái thuần thục gõ bàn phím liên tục, tay phải cầm bút cảm ứng không ngừng huy động, trên màn hình máy tính, một nhân vật trò chơi tạo hình tinh mỹ, trông rất sống động sắp hoàn thành.
49 Cuối cùng, cô thật cẩn thận lộ ra một nụ cười nịnh nọt: “Vậy, vậy nếu giám đốc không ngại, mời anh cùng ăn với tôi” Nói ra như vậy, sẽ thu được những loại câu trả lời thuyết phục “Không cần, cám ơn” “Tôi về nhà ăn là được”.
50 Miên Miên vừa đăng nhập vào game, lại nhận được cửa sổ tán gẫu riêng của Thượng Quan Ám Ảnh: “Đến ngay chỗ của Hồng Nương” Cô tuyệt không nghi ngờ vì sao phải đến chỗ đó, bởi vì mấy ngày trước anh cũng đã nói, chờ sau khi cô đến Nguyên Anh Kỳ thì đi làm nhiệm vụ vợ chồng với anh.
51 Cự kiếm hướng về phía tay áo màu trắng, nhưng ngay tại lúc sắp chạm vào, tay áo màu trắng kia không ngờ lại mềm xuống, hóa thành đường cong mềm mại như nước, quấn lấy cự kiếm đánh về phía Thượng Quan Ám Ảnh.
52 “Đây không phải trọng điểm” Anh nhíu mày, phát ra đề nghị giao dịch với cô, “Đưa Lịch kim thạch của nàng cho ta” Miên Miên sửng sốt, bất mãn nói thầm: Có lầm hay không đây, chẳng qua là tôi phạm phải một sai lầm nho nhỏ, sao lại trừng phạt tôi như vậy.
53 Một bài viết thể hiện sự tự giễu, ngầm giấu sự châm chọc, miệng nhỏ nhắn kinh ngạc của Miên Miên qua hồi lâu vẫn không khép lại được. Cô cũng không nhớ rõ mình đã từng viết qua một bài viết như vậy!! Rốt cuộc là ai mạo danh danh nghĩa của cô viết ra loại văn vẻ này? Triền miên như vậy, phiến tình như vậy, vô sỉ…… như vậy? Bài viết này rõ ràng chính là khoe khoang trần trụi, khoe ra phu quân Thượng Quan Ám Ảnh yêu thương mình biết bao nhiêu, không phải cô thì không được, mà những người phụ nữ khác đối với anh không đáng giá một đồng, anh không đặt ở trong mắt.
54 …… Cô hiểu được, đây rõ ràng là Phong Vũ Tử Yên ghi hận trong lòng chuyện lúc trước, cho nên biểu diễn một hồi vừa ăn cướp vừa la làng. Vừa bôi nhọ cô, cũng thuận tiện xây dựng lên hình tượng vĩ đại mình “Vì tình dứt khoát”, tranh thủ lấy sự đồng tình của mọi người.
55 Thượng Quan Ám Ảnh lẳng lặng đứng thẳng, đã trúng một công kích của cô. Nhưng mà Miên Miên lại trợn tròn mắt —— “Vì sao phải chết như vậy!” Đúng, anh đúng là đã bị thương tổn trình độ nhất định, nhưng mà vì sao cô cũng lại bị công kích chứ! Anh rõ ràng ngay cả đầu ngón tay cũng không động, cô lại gắng gượng đánh ra một cỗ phản lực mãnh liệt, làm cho cô lùi lại liên tục mấy bước, lượng máu nhất thời thiếu hơn phân nửa.
56 ửa lay động tựa hồ không tạo thành ảnh hưởng cho Hỏa Nhạ, tư thế của anh không thay đổi, vẫn buông mắt nhìn chằm chằm màn hình máy tính như cũ, ngón tay đẹp thon dài gõ bàn phím rất nhanh, giọng nói bình tĩnh mà trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Cô Nguyễn, gõ cửa là một loại lễ nghi” Anh trầm tĩnh, cùng với sự lỗ mãng của cô, hình thành sự đối lập dứt khoát.
57 Ngày hôm sau, thật giống như đang cố ý trấn an nội tâm không yên bất an của Miên Miên, khe nhỏ sông dài khác thường, bình tĩnh thần kỳ không gợn sóng.
58 Đi ra cổng chính, một chiếc Beetle màu đỏ đỗ ở ven đường, Cơ Mẫn dáng người cao gầy, ngoại hình xinh đẹp tựa đầu lộ ra ngoài cửa sổ, cười vẫy tay ra hiệu với Miên Miên.
59 Trong gương Miên Miên mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, nhưng trên vai lúc này có thêm một chiếc khăn choàng lông trắng, khăn choàng rất dày ngăn cản sự lạnh buốt trên vai, nhưng cũng che đi phong cảnh trước ngực, lại thêm vài phần khí chất dịu dàng động lòng người, khiến cô càng thêm vẻ đáng yêu làm rung động lòng người.
60 Miên Miên chạy đến trước cái cột cửa hàng châu báu thì dừng lại, sau khi bình ổn hô hấp, cô nhìn chăm chú vào bên trong, quả nhiên là đúng là chị ấy…… Ông trời ơi, vở kịch này được diễn rất kích động rồi.