21 [Tin tức hệ thống] Ngư Hương Gia Tử thi triển một chiêu “Thế như chẻ tre” với Thượng Quan Ám Ảnh, làm cho Thượng Quan Ám Ảnh mất 238 điểm thương tổn! Nếu nói lần ở Huyết luyện tiên phủ đó là ngộ thương, như vậy lần này hoàn toàn là cố ý gây nên.
22 Người mặc hoàng sam thấy Miên Miên chậm chạp không chịu hành động, sắc mặt trầm xuống, đi về phía trước vài bước: “Thế nào? Chẳng lẽ ngươi muốn lĩnh hội chút tư vị hội hồn phách về trời sao?” Theo khí thế bức người của hắn, biểu hiện sát ý dần dần dày đặc hơn, tựa hồ không thể không giết chết một thầy thuốc nhu nhược chân khí mất hết là chuyện cảm thấy thẹn cỡ nào.
23 Người mặc hoàng sam cũng có cảm giác suy sụp sâu sắc dùng ánh mắt âm lệ ác độc nhìn quét hai người, một câu nói ngoan độc phun ra từ kẽ răng: "Lão tử nhớ kĩ các ngươi, về sau chờ xem!" Vừa mới nói xong, thân ảnh của hắn liền mất đi bóng dáng ngay tại chỗ.
24 Hai người im lặng giằng co thật lâu, anh dùng giọng nói nhẹ nhàng thản nhiên phá sự trầm mặc trước tiên, lời nói ra thậm chí làm cho Miên Miên cảm thấy ngoài ý muốn: “Về sau cẩn thận đề phòng loại chó nhà có tang này, bằng không một khi không để ý, sẽ bị cắn ngược lại một cái” Chó nhà có tang? Miên Miên hồi tưởng đến loại ánh mắt ác độc vừa rồi của người mặc hoàng sam khi hậm hực rời đi.
25 Nhưng là vì trấn an cảm xúc kích động tức giận công tâm của Lạp Lạp, Miên Miên quyết định giấu diếm sự thật mình ngủ trên xe, tránh nặng tìm nhẹ sốt ruột hỏi: “Thế nào? Nội môn xảy ra chuyện gì?”Thấy đoạn đối thoại có khoảng trống, Miên Miên mới có cơ hội quan sát một chút hình ảnh trò chơi.
26 Hôm nay, “Dịch Du” có một vị khách quý đến. Bên trong bộ đồ màu vàng nhạt là dáng người đầy đặn xinh đẹp nóng bỏng, khuôn mặt quyến rũ tinh xảo phối thêm cuộn tóc xoăn sóng lớn màu nâu càng lộ ra vẻ phong tình vạn chủng, đôi chân trắng mịn được phủ trong giày cao gót màu đen bước những bước đi ưu nhã, thong dong đi qua một gian lại một gian phòng làm việc, lưu lại vô số ánh mắt.
27 Miên Miên sắp phát điên! Cô sao lại không nghĩ đến ác mộng bắt đầu diễn tiếp nhanh ở cuộc sống của mình như vậy. Trần Đại Nghiệp này, lại có thể ngay cả khi đến cũng không báo một tiếng, liền tự mình chạy đến thành phố G, muốn gặp mặt cô?! Trời ạ, lại còn tìm đến công ty, thật sự là đủ rồi! “Miên Miên, vì sao em luôn không nhắn lại cho anh? Em đổi số sao?” Trần Đại Nghiệp thấy Miên Miên vẫn không nói, nóng nảy tóm lấy hai vai cô, bắt buộc cô trả lời câu hỏi.
28 "Đúng vậy, vừa mới qua kì thử việc không lâu" Thì ra chị ấy là bạn gái của Giám đốc. . . . . . . . . . Miên Miên ngơ ngác nhìn khuôn mặt tuyệt mĩ của Sở Sính Đình, đầu nhỏ bé cố gắng tiếp thu tin tức bát quái bất ngờ.
29 Tiếng nói nam tính trầm thấp dễ nghe giờ phút này vang lên bên cạnh cô, gần trong gang tấc, cơ hồ giống như đang ngâm nga ca hát ở bên tai. Nhưng khi nghe vào tai Miên Miên, lại không khác quỷ sa tăng phương xa kêu gọi, hư vô, mờ ảo, lại có chứa tính nguy hiểm thực thực hư hư.
30 Sau khi cuộc họp kết thúc, Hỏa Nhạ lững thững ra khỏi đại sảnh “Bách Niên Du Hí”, đi đến phía xe màu đen dưới bậc thang. Nhưng không biết vì sao, anh đột nhiên dừng bước, thầm hít một hơi, chậm rãi xoay người.
31 Trong lòng có chút ảo não, Miên Miên không nghĩ lại hít thở cùng không khí với anh, quay đầu nói với lái xe: “Tài xế đại ca, có thể cho em xuống xe ở siêu thị phía trước.
32 Miên Miên muốn thoát khỏi Hỏa Nhạ giống như muốn thoát khỏi tầm mắt giết người, cũng không thèm nhìn tới anh một cái, lách qua anh đi về phía trước “Còn chưa đủ” Anh lại chậm rãi đi theo, hơi thở mị hoặc mà lãnh liệt nam tính làm cho lòng Miên Miên chấn động, cúi đầu làm bộ còn thật sự chọn lựa hàng hóa.
33 Một lát sau, một đại hán cầm đại đao trong tay, quần áo màu vàng xuất hiện ở trước mắt Miên Miên, quả nhiên không ngoài sở liệu của cô, người tới đúng là người mặc hoàng sam lần trước chạm mặt ở điện Trường Sinh.
34 Nhớ tới Thượng Quan Ám Ảnh lần trước nói câu “Cẩn thận loại chó nhà có tang này” kia, lòng Miên Miên không khỏi có chút phiền não, lãnh đạm từ chối: “Rất xin lỗi, ta không có hứng thú tham dự” “Vì sao?!” Nhất Kiếm Thiên Hạ nghe được Miên Miên nói như vậy, cảm xúc tăng vọt trong nháy mắt hạ xuống, giọng nói có chút nóng nảy, “Chấp nhận sỉ nhục như vậy, chẳng lẽ ngươi không muốn báo thù rửa hận sao?” Báo thù…… Rửa hận sao? Trong đầu Miên Miên hiện ra khuôn mặt lạnh lùng tuyệt mỹ của Hỏa Nhạ, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
35 Vừa rồi chỉ lo chạy đi không lưu ý đến cái khác, bây giờ mới phát hiện người chơi nữ tên là “Phong Vũ Tử Yên” này, lại gửi tới hơn 60 tin đến Thiên lý truy âm! Phải biết rằng, loại tin tức trên hệ thống này khi hiển thị lên đều thu phí, hơn nữa không hề rẻ, Phong Vũ Tử Yên này, trong lòng rốt cục cất giấu bao nhiêu tình cảm yêu thương mãnh liệt đây, mới khiến cô ta không tiếc tiền, một mạch mua nhiều đạo cụ như vậy? Miên Miên nhìn chằm chằm màn hình, nói không ra lời.
36 Đối với sự xuất hiện của linh thú tạo thành xôn xao cùng phỏng đoán, Phong Vũ Tử Yên tựa hồ rất vừa lòng, tay áo lụa vung lên, Băng tinh tuyết ngưng thú đánh tới yêu thú đang công kích Thượng Quan Ám Ảnh, khi linh thú đẳng cấp cao dùng toàn lực công kích, yêu thú chống đỡ không đến mười giây liền gào thét một tiếng, ngã xuống đất không dậy nổi.
37 Thượng Quan Ám Ảnh thân là một trong những nhân vật chính cũng nhìn chăm chú vào khách không mời mà đến trước mắt này, vẻ mặt lại không có biến hóa gì.
38 Năm phút đồng hồ sau, trên Đoạn Tình Nhai thiếu một thân ảnh bạch y; thay vào đó, là một nữ hiệp tài hoa cầm lợi kiếm trong tay, mặc bộ đồ màu vàng. Khuôn mặt nữ hiệp trắng hồng rạng rỡ, hai tròng mắt lấp lánh như sao, hai hàng lông mày thon dài như họa, lông mi khóe mắt mờ mờ ảo ảo lộ ra anh khí bừng bừng.
39 Làm sao có thể! Luỹ thừa mặt đỏ của Miên Miên chợt tăng lên, cho đến khi phá bỏ bảng biểu. Cô cảm giác sắp không hô hấp được nữa, “Vụt” một tiếng đứng lên, sau đó không ngừng đi qua đi lại trong phòng.
40 Bị ôm đến miếu Nguyệt Lão, Miên Miên vẫn ngây ngây ngô ngô, trong đầu không ngừng xoay tròn “Đã từng, trình xin ý kiến, làm sáng tỏ”…… Mãi đến khi thấy tay cầm tơ hồng, vẻ mặt NPC Nguyệt Lão cười đến hiền lành, mới thành công hoàn hồn.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 100