41 Buổi tối đầy sao rậm rạp, Sở Lâm Phong lẳng lặng ngồi ở trên bãi đất trống trong một hậu hoa viên của Phủ thành chủ, lại từ từ thi triển pháp quyết tu hành Tử U Tinh Thần Quyết của gia tộc.
42 - Tinh Thần thân thể, nghe qua cái tên có lẽ rất lợi hại, làm sao tỷ lại biết được?
Sở Lâm Phong đứng ở trong nước, miệng lầm bầm nói.
- Ta chỉ có thể nói vận khí của ngươi rất tốt, trời sinh Thuần Dương thân thể và huyết thống Long tộc.
43 Sở Lâm Phong cảm giác so với Đậu Nga mình còn oan hơn. Mình bị nàng nhìn một lần nàng lại còn chửi mình lưu manh, thực sự là không có lý nào như thế chứ.
44 Lăng ba vi bộ lập tức được thi triển ra, né tránh khỏi đao của người áo đen kia một cách huyền diệu khó giải thích. Đương nhiên kết quả này là kết quả mà mấy người khác thấy.
45 - Giỏi! Không ngờ cũng biết học gia gia ta đánh lén người khác a.
Sở Lâm Phong gặp nguy không loạn nói.
Tinh thần lực trong nháy mắt đã phủ đầy Thanh Sương kiếm, đối mặt với vũ kỹ của người áo đen, hắn không chút suy nghĩ trực tiếp bổ một kiếm ra.
46 Sở Lâm Phong thấy khí thế trên người người áo đen thủ lĩnh tăng vọt, thoáng cái hắn đã hiểu ra cái gì đó. Hắn vội vàng kêu lên với Lâm Nhược Hi.
Lâm Nhược Hi cũng biết tình huống có chút không đúng, rất rõ ràng chiêu này của Sở Lâm Phong không thể làm thương tổn được đối phương.
47 Tốc độ của Sở Lâm Phong vô cùng nhanh, bên tai chỉ nghe thấy tiếng gió vù vù. Hy vọng duy nhất của hắn lúc này chính là mau mau chạy về tới Sở gia.
Tuy rằng tốc độ của Lâm Nhược Hi rất nhanh, nhưng so sánh với Sở Lâm Phong vẫn còn kém rất nhiều, dù sao bộ pháp vũ kỹ ở nơi này vẫn rất là thưa thớt.
48 - Lưu Nguyên Khải, quả nhiên ngươi đã không nhịn được nữa. Hôm nay ngươi đã muốn tìm cái chết thì ta chỉ có bán cho ngươi phần mặt mũi này. Nhất định ta sẽ thành toàn ngươi, không thì sẽ có vẻ là ta không đủ nhiệt tình!
Sau đó Sở Nguyên Phách nói với Lưu Nguyên Khải, trong giọng nói tràn ngập vẻ tự tin, cũng không thèm để ý tới Sở Nguyên Thanh.
49 Thấy thân thể mang theo tàn ảnh của Sở Lâm Phong, trong lòng Sở Nguyên Phách cảm thấy đau lòng.
- Ài, đáng tiếc cho thiên phú tuyệt thế của nhi tử ta.
50 Sở Lâm Phong rất muốn dùng chiêu thức giết chết người áo đen thủ lĩnh kia đối phó với đối phương, lại để cho Kiếm linh Nguyệt Nhi ngăn cản.
Kiếm linh nói cho hắn biết, một kích này của đối phương có uy lực quá lớn, lực phản chấn khiến cho hắn bị trọng thương.
51 Trong lúc mọi người ở đây nghĩ Sở Lâm Phong hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ thì có một đạo thanh âm thống khổ truyền vào trong tai của mọi người. Mà chủ nhân của thanh âm này là Lưu Nguyên Khải.
52 - Tiền bối, cầu xin ngươi tha cho Nhị thúc ta một mạng, Nhị thúc bị danh lợi làm cho óc mê muội cho nên mới như vậy. Bình thường cũng không có làm ra chuyện gì xấu!
Sở Lâm Phong đi tới trước mặt lão đầu rồi khẩn cầu.
53 Thanh sương kiếm trong tay Sở Lâm Phong, sau khi được rót vào Hỗn Độn chi khí lập tức phát ra tiếng kêu. Giống như là vẻ hưng phấn khi gặp mặt bằng hữu đã lâu gặp vậy.
54 Không lâu sau bụi mù tán đi, mọi người đã nhìn thấy rõ tình huống của hai người lúc này. Chỉ thấy tay Sở Lâm Phong cầm trường kiếm quỳ một chân trên đất, trong miệng không ngừng có máu tươi chảy ra, trên mặt không có một tia máu nào cả.
55 Tất cả mọi người đều trầm mặc không có một ai nói chuyện, dù sao những người này là người khó xử lý nhất. Chỉ cần không cẩn thận. . . Thận chỉ sẽ mang đến phiền phức cho gia tộc, có thể nói là củ khoai lang bỏng tay a.
56 Lúc này chuyện hai đại gia tộc Sở gia và Lưu gia sống mái với nhau đã truyền đi nhốn nháo ở trong Lưu Vân Thành, trong đó chuyện Sở Lâm Phong đánh bại cao thủ Địa Vũ cảnh lại càng trở thành chuyện nổi tiếng.
57 Nghe thấy thanh âm của chưởng quỹ, tiểu nhị vội vàng tiến lên mở cửa ra. Một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi xuất hiện ở trước mặt của mọi người.
Phía sau nàng có năm sáu người, một thiếu nữ trong đó đeo khăn che mặt được mọi người vây quanh, trên đầu có một cái ô màu xanh, khiến cho nàng không bị dính một hạt mưa nào cả.
58 - Đường Lỵ, nàng?
Sở Lâm Phong không biết nên hỏi nàng ra sao, trước sau chuyển biến quá lớn khiến cho hắn có chút không biết làm sao.
- Khục khục, có phải ngươi đã bị bản cô nương hù dọa không?
Trên mặt Đường Lỵ hơi nóng lên, bị Linh Nhi vạch trần, bản thân nàng thực sự có chút xấu hổ.
59 - Không cần thiết phải nói cho ngươi biết, chúng ta rất quen thuộc sao? Muốn biết tiểu thư nhà ta tên gì, sao ngươi không soi gương xem mình là ai chứ?
Chu Tiểu Linh không nhịn được cả giận nói.
60 Lời của tiểu nhị đúng là kinh người, đối với thuộc tính, Sở Lâm Phong biết rất ít. Lúc đầu trong vũ kỹ mà người áo đen thủ lĩnh kia thi triển có lửa, nhiệt độ cao cực nóng thiếu chút nữa đã nướng chín hắn.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50