21 Lưu Nguyên Khải nhìn thấy thương thế của con trai mình, hắn lập tức nổi giận, vung tay lên, mang theo xu thế sấm sét công kích về phía Sở Lâm Phong.
Trên mặt Sở Lâm Phong hiện lên vẻ bất đắc dĩ, Lưu Nguyên Khải có thực lực ngang phụ thân hắn a.
22 Phía sau núi Lưu Vân thành, Sở Lâm Phong đi từ từ ở sau lưng của Sở Nguyên Phách, trong lòng đã hiểu hiểu rõ dụng ý của Sở Nguyên Phách khi gọi hắn đi cùng.
23 Sau khi về đến nhà, Sở Lâm Phong lẳng lặng nằm ở trên giường, trong tay cầm mảnh vảy rồng tỏa ra ánh sáng lóng lánh mà Sở Nguyên Phách đưa cho hắn rồi cẩn thận nhìn qua.
24 Ở nơi mà Tư Mã Tĩnh Di chỉ định có mấy chục cái bàn học được bày ra, phía sau mỗi một cái bàn đều có một người đang đứng.
Những người này chính là người đăng ký, chuyên môn phụ trách việc đăng ký cho đệ tử tham gia tỷ thí.
25 Sở Lâm Phong nghe Kiếm linh Nguyệt Nhi nói xong, trên trán tức thì hiện lên gân đen. Nhiệm vụ gian khổ như thế có thể nói là không có cách nào hoàn thành được a.
26 Khi thiếu niên mặc y sam màu đen vung vẩy trường kiếm bổ về phía Sở Lâm Phong. Lúc này bảy người kia cũng không nhàn rỗi, đều lấy ra binh khí của mình, trước sau từ các phương hướng công kích về phía Sở Lâm Phong.
27 Vị trọng tài kia nghe thấy Sở Lâm Phong nói như vậy, hắn cười ha hả nói:
- Tiểu tử, ngươi không nhìn một chút xem mình có bao nhiêu cân nặng chứ? Dám nói mạnh miệng ở trước mặt, thật sự là hậu sinh khả uý đó!
Sắc mặt của Sở Lâm Phong trở nên âm tình bất định, xem ra đối phương không đặt mình ở trong lòng một chút nào:
- Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên thì ngon sao? Tiểu gia ta còn không để vào mắt!
Lời đối thoại của hai người rơi vào trong tai của mọi người, bốn tên đệ tử còn lại ở trên lôi đài đều có chút giật mình nhìn Sở Lâm Phong, thầm nghĩ không phải tiểu tử này đã bị dọa sợ cho choáng váng rồi đó chứ? Ngay cả trọng tài cũng dám trêu vào.
28 Trên thân kiếm loang lổ Thanh Sương kiếm của Sở Lâm Phong lập tức hiển hiện ra kiếm quang chói mắt, đó là kết quả của việc rót tinh thần lực vào trong đó.
29 Có thể nói Sở Lâm Phong đã trở thành một tiêu điểm của gia tộc tỷ thí lần này, biểu hiện hôm nay của hắn cũng đã trở thành đề tài nói chuyện với nhau của mọi người.
30 Lúc này Sở Lâm Phong đã hoàn toàn mơ hồ, trong mắt chỉ có Tư Mã Tĩnh Di ở phía đối diện, căn bản không hề quan tâm tới việc thân phận của đối phương là gì, thực lực gì.
31 Trong tay Sở Lâm Phong cầm đan dược chữa thương mà Tư Mã Tĩnh Di cho hắn rồi rời khỏi Phủ thành chủ, dọc theo đường đi một vấn đề luôn quanh quẩn ở trong lòng hắn.
32 Sau khi Sở Lâm Phong tiêu hóa tin tức mà Kiếm linh Nguyệt Nhi mang tới cho hắn, trong lòng hắn lập tức cảm giác được nhiệm vụ trên vai của mình lại tăng lên.
33 Dù có nằm mơ thì Sở Lâm Phong cũng không nghĩ ra Lâm Nhược Hi sẽ ở trên lôi đài tỷ thí này. Thế nhưng này hết lần này tới lần khác đây chính là sự thật.
34 - Ha ha, rốt cục đã dùng vũ kỹ. Chỉ là vũ kỹ này cũng không tệ lắm, không ngờ lại có thể làm cho xuất hiện lửa a.
Sở Lâm Phong giật mình nói.
- Người quê mùa, ngay cả cái này cũng chưa thấy qua, còn kêu mình là người của ngũ đại gia tộc kia đấy.
35 - Lâm Nhược Hi đấu với Thượng Quan Vô Ngã?
Sau khi Tư Mã Tĩnh Di tuyên bố, vẻ mặt Sở Lâm Phong có chút nghi hoặc nhìn về phía thiếu niên vừa mới phách lối trước đó.
36 Khăn che mặt màu tím trên mặt Lâm Nhược Hi bị kình phong trực tiếp thổi đi, khiến cho nàng lập tức kinh hãi.
Lần đầu tiên để lộ ra khuôn mặt của mình ở trước mặt mọi người, nàng cảm giác rất không quen.
37 Tốc độ của người tới rất nhanh, thanh âm vừa dứt thì người đã đến.
Nhìn Thượng Quan Vô Ngã người đầy vết máu một chút, trong mắt người tới tràn ngập sát khí vô hạn:
- Tiện tỳ! Hôm nay ngươi phải chết!
Người tới dùng tốc độ mà mắt thường khó có thể thấy được bổ ra một chưởng về phía Lâm Nhược Hi cách đó hơn năm thước.
38 Nói thật, Tư Mã Tĩnh Di giống như một quả bom ở trong lòng của mọi người vậy.
Nhất định trận này cũng sẽ rất đặc sắc, dùng thực lực có thể chém giết cao thủ Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên của Sở Lâm Phong, như vậy Lưu Lang này không cần phải mơ mộng gì nữa.
39 Sở Lâm Phong chuyển biến trong nháy mắt đã khiến cho Lưu Lang trở tay không kịp, kiếm quang hai thước trên thân kiếm đã làm cho hắn cảm thấy sợ hãi.
Sở Lâm Phong không còn bao nhiêu tinh thần lực, đảo mắt đã bộc phát ra công kích cường đại như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy kỳ quái.
40 Lúc này tinh thần lực trong cơ thể của Sở Lâm Phong hoàn toàn trống không, không thể ngăn chặn được Thuần Dương chi khí kia nữa. Cả người tựa như ác ma nhào về phía Tư Mã Tĩnh Di ở phía đối diện.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 88