81 Sở Lâm Phong nhớ kỹ Kiếm linh Nguyệt Nhi đã nói qua. Trong vòng nửa năm mình phải giao hợp với Tư Mã Tĩnh Di, tính toán thời gian không sai biệt lắm đã qua hai tháng rồi.
82 Sau đó Sở Lâm Phong về tới phòng ngủ tu hành của mình, chuyện đã xử lý xong, còn lại chính là chờ đợi ngày lên trên Sinh tử đài quyết đấu cùng Âu Dương Hồng.
83 Trong lúc mọi người ở đây chờ đợi lo lắng, Sở Lâm Phong thi triển ra thân pháp Di hình hoán ảnh đi tới Sinh tử đài.
Sở Lâm Phong mặc một thân y phục màu trắng đứng ở trên Sinh tử đài có vẻ rất tiêu sái, thấy ánh mắt vui mừng của mọi người dưới đài, hắn cười cười.
84 Đại đao trong tay của Âu Dương Hồng hiện lên ánh sáng màu đỏ, trên Sinh tử đài có vẻ hết sức chói mắt, sát khí vô biên trên thân đao cho thấy cây đao này rất bất phàm.
85 Vẻ mặt Sở Lâm Phong vẻ giận dữ nhìn Công Tôn Trường Viễn ở phía đối diện, nói:
- Ngươi có ý gì, không phải Sinh Tử Thai này không cho bất luận kẻ nào đi lên hay sao? Ngươi dám ngăn cản tiểu gia chém giết thứ bại hoại này, nếu như không cho ta một câu trả lời khiến cho ta hài lòng thì ta sẽ không chết không thôi với ngươi.
86 Thanh âm của Ngô Tình lập tức hấp dẫn rất nhiều học viên, tất cả mọi người đều không hiểu vì sao hắn lại đột nhiên nói ra một câu như vậy.
Sở Lâm Phong đã chạy đi được mấy thước lập tức dừng bước, hắn xoay người nhìn Ngô Tình đang giận dữ một chút, lại hỏi:
- Ta nhớ dường như mình không đắc tội với ngươi thì phải, vì sao ngươi muốn giết ta?
Lâm Nhược Hi và Tư Mã Tĩnh Di cùng đám người Đường Lỵ cũng đi tới bên cạnh Sở Lâm Phong.
87 Một trận bão tố đang nổi lên mà Sở Lâm Phong lại không biết, hắn nhìn mọi người giật mình, cười nói:
- Chuyện hôm nay đến đây là kết thúc, ta không muốn nghe thấy có người trêu chọc nữ nhân của ta nữa.
88 - Không, đây coi như là một ít bồi thường đối với việc không có cách nào thỏa mãn điều kiện của ngươi, hy vọng ngươi có thể thu được thành tích tốt hơn ở săn bắn tranh tài tháng sau.
89 - Nóng ruột? Nếu như ta nóng ruột thì đã sớm ăn nàng rồi, còn có thể chờ tới bây giờ sao?
Sở Lâm Phong tức giận đáp.
Sau đó hắn cũng không quản Tư Mã Tĩnh Di có đồng ý hay không mà trực tiếp kéo tay nàng đi về phòng ngủ tu hành của mình, khiến cho các học viên gặp phải hai người ở trên đường đi kinh ngạc không thôi.
90 - Lâm Phong, rốt cuộc ngươi là ai, bí mật trên người nhiều tới mức thực sự khó có thể tin được, có thể làm nữ nhân của ngươi ta cảm thấy tự hào!
Sở Lâm Phong đi rồi Tư Mã Tĩnh Di mới lẩm bẩm nói.
91 Bản thể Kiếm linh trước mắt Sở Lâm Phong đã biến mất, chỉ là nơi vành tai đã để lại một cái lỗ nhỏ:
- Cho ngươi một chút dạy dỗ, lại dám xem thân thể của bản tiểu thư, đáng đời!
Sở Lâm Phong cảm giác khóc không ra nước mắt, toàn thân mình đều bị người ta xem vô số lần, lại nói ngươi lúc đó như ẩn như hiện cho nên căn bản xem hết được, bản thân mình bị oan uổng quá rồi!
- Nguyệt Nhi tỷ tỷ, tỷ thật xinh đẹp!
Sở Lâm Phong vừa cười vừa nói, trước mi tâm có một thanh kiếm nhỏ lóe tia sáng bắn về phía hắn, khiến cho hắn không cười được nữa
- Vốn bản tiểu thư đã xinh đẹp, có phải ngươi đã động lòng rồi hay không?
Kiếm nhỏ phát ra thanh âm quen thuộc đối với Sở Lâm Phong.
92 Trong lòng lo lắng Sở Lâm Phong không phải là không có lý, tinh thần lực quá mạnh mẽ bị hút vào trong cơ thể, sau đó Địa tinh đan không thể hoàn toàn hấp thu chuyển hóa, sẽ thực sự có khả năng làm cho đan hủy người vong.
93 Vẻ mặt Sở Lâm Phong khiếp sợ nhìn cái đầu sư tử rất lớn trên không trung, hỏi dò một câu:
- Ngươi đang nói chuyện với ta sao?
Lời này hiển nhiên rất ngu xuẩn, xuất hiện hiện tượng như vậy nếu như là người khác thì rất có thể đã sớm bị dọa cho té cứt té đái.
94 Sở Lâm Phong gian nan bò dậy từ dưới đất, nhìn quang điểm Thất Tinh Bắc Đẩu trên đỉnh đầu một chút, lúc này nó đã không bắn Tinh Thần chi lực xuống nữa.
95 Nhìn con chó con trước mặt Sở Lâm Phong lập tức hiểu rõ đây là cái gì, hắn cười cợt nói:
- Tiểu tử, ngươi chính là Huyết Ảnh Cuồng Sư sao? Sao lại không giống như sư tử một chút nào chứ?
Huyết Ảnh Cuồng Sư nhỏ trực tiếp nhảy lên trên người của Sở Lâm Phong, dùng đầu lưỡi liếm cổ tay của hắn, giống như đang cảm tạ hắn đã dùng máu để ấp nó ra vậy.
96 - Lần thi đấu săn bắn cùng Hải Long học viện này kỳ thực chính là một cuộc chiến sinh tử, các vị học viên nên chuẩn bị tâm lý, nguy hiểm và kỳ ngộ luôn cùng tồn tại.
97 Nhìn hoàn cảnh chung quanh Sở Lâm Phong cười cười:
- Không ngờ đến hoàn cảnh của nơi này lại tốt như thế, non xanh nước biếc, nào có cái bóng nào của ma thú cơ chứ? Chỉ là ta thực sự rất chờ mong về ma thú đó.
98 Sở Lâm Phong cảm thấy buồn cười, trong mắt lộ ra vẻ trào phúng nhìn thiếu niên kia một chút, nói:
- Lời này của ngươi mang ra lừa đứa trẻ ba tuổi thì còn có thể.
99 Theo dấu chân hai người Sở Lâm Phong nhanh chóng đi trong rừng, trong lòng song phương đều có ý nghĩ muốn vượt qua đối phương, đối với Sở Lâm Phong mà nói, làm như vậy có chút chuyện bé xé ra to.
100 Sở Lâm Phong bận rộn nửa ngày, thu hoạch cũng khá, toàn bộ mười viên Lam Diệu thạch đã tới tay, ma tinh bên trong nhiều nhất cũng có năm viên, tinh thạch cũng có không ít, còn có một chút linh dược và đồ dùng hằng ngày.