21 Nhưng họ vẫn không thể hiểu được Giang Thủy Hàn làm thế nào để có được phong thư do chính tay Lục Lặc Trác Mộc thảo ra để đến Cung Thân Vương phủ cầu thân lại phải bức bách đòi tận mắt chứng kiến hôn lễ của Mai Đông Ni và Đặng Tiểu Nhàn.
22 Bốn bề lặng im phăng phắc, bầu khí trầm mặc phủ kín mọi nơi. Đông Địch Thu Hàn Vân, Bắc Đao Từ Bán Nông và Lãnh Nguyệt My ngồi trên tầng thạch sơn, đôi mày cau lại trầm tư không nói dường như đang cố gắng giải khai một điều cực kỳ khó hiểu.
23 Nhưng khi đêm xuống khí trời trở nên dịu mát, có lúc còn nhuốm hơi lạnh, bởi vì nơi đây là vùng Mân Sơn giáp với hai tỉnh Cam Túc và Tứ Xuyên. Ráng đỏ khắp trời.
24 Cho dù thân pháp và khinh công của bóng đen nọ cao minh và nhanh nhẹn đến đâu chăng nữa cũng không thể trong nháy mắt biến mất như vậy được, điều duy nhất có thể xảy ra là hắn đã ém thân trốn vào trong sơn động.
25 - Cái con bà mi đồ tiểu đầu quỷ, cái ống điếu của lão hóa tử đây đâu phải là cái con bà chết tiệt nhà mi, tai sao mi cứ chạy nhảy loạn xạ, đập đầu đập cổ như vậy? Bị sốt rét rồi phải không tiểu quỷ?Hán tử mặt vàng nọ mặt đỏ gay hai mắt trợn tròn như muốn bốc lửa chợt quay người hoành đao trầm giọng thét :- Mấy cái ngón tiểu xảo quỷ của ngươi đâu phải là bản lĩnh, xem chừng Phong Cái Thường Thắng Quân bất quá chỉ là hư danh.
26 Thình lình, bóng người lẹ làng lướt tới, Thu Hàn Vân và Lãnh Nguyệt My kẻ trước người sau bay vào trong thạch thất. Nét mặt bốn người biểu lộ khác thường, nội tâm cũng nảy sinh tình cảm không giống nhau.
27 Ánh dương quang chiếu xuyên qua kẽ lá vào trong rừng cây. Phong Cái Thường Thắng Quân, Lãnh Nguyệt My, Bạch Hàng Tố chọn địa hình thuận lợi đứng thành hình tam giác tay lăm lăm binh khí, nghiêm cẩn giới bị sắc mặt ai nấy đều trầm trọng tựa như gặp phải cường địch sắp sửa tấn công.
28 Thường Thắng Quân phòng bị nghiêm mật, song chưởng để trước ngực sẵn sàng xuất thủ để hộ thân. Song cước điểm nhẹ xuống đất, thân hình đã bay vút lên hơn điện xẹt, đảo mình trên không mấy vòng đã vượt qua đầu ngựa xông thẳng về phía hiệp cốc nhỏ hẹp phía đỉnh núi trước mặt.
29 Thu Hàn Vân thét lên thất kinh đang định xông vào tiếp ứng nhưng đã không kịp nữa rồi. Đặng Tiểu Nhàn chợt cười lớn, song cước thốt nhiên cuộn lại đảo mình trên không lộn nhào một cái, không những tránh được thế công của đối phương tiếp đó rùng mình lắc nhẹ đôi vai, cánh tay phải bất ngờ vươn tới, một vầng ô quang đen kịt xẹt tới nhanh như chớp kiếm phong rít vèo vèo nhằm lưng Tái Thế Nhân lia tới.
30 Trên đỉnh cốc có một đất bằng phẳng, mùi cây cỏ thanh thoát mê hồn, hương rượu tỏa khắp tứ phía. Thường Thắng Quân lặng thinh không nói cứ âm thầm rót hết chén này đến chén khác, dường như ban nãy bị đánh một trận nên thân đến bây giờ trong lòng vẫn còn uất ức chưa nguôi.
31 Thanh la vang lên trầm đục. Hai chiếc lồng đèn giấy từ xa tiến lại gần. Nhìn xa xa giống như đốm lửa mà lúc ẩn lúc hiện, chập chờn dao động trong màn đêm đen đặc.
32 Bóng người xẹt qua. Tiếng la kinh ngạc vọng tới. Thanh âm chợt vang lên phút chốc đã tắt lịm. Liễu diệp đao trong tay tên dẫn đường lấp lánh những tia hàn quang lạnh ngắt đang giơ cao lên bất động trong không trung hồi lâu không chịu hạ xuống tựa như được tạc bằng gỗ cứng.
33 Việc xảy ra trước mắt chẳng phải là điều tối tốt đẹp đó hay sao?Đặng Tiểu Nhàn hoan hỉ cực độ, hai dòng suối lệ tuôn chảy, chàng nhẹ nhàng giơ hữu thủ định gỡ miếng giấy vàng che mặt nàng.
34 Phật môn đệ nhất cao thủ Ngộ Thiền bước chân không vững, khí huyết đảo lộn, liên tục thối lui ra ngoài mấy trượng, hồi lâu mới đứng trở lại được. Bạch Cốt Thần Quân Đào Nhất Vĩ cũng liều mạng nghênh tiếp một chiêu, bây giờ bị sức chấn động dội lại khiến tai ù mắt hoa, thân hình không ngừng lắc lư, sắc mặt trắng nhợt như xác chết.
35 Chưởng phong chỉ ảnh cuộn vào nhau. Dưới ánh trăng phía trong khu rừng thông, ba vị Phật môn nữ ni đang liều chết giao đấu cùng với ba gã đại hán, hai bên say máu quyết liệt xuất chiêu mong hạ gấp đối phương.
36 Chu đại hiệp tính tình vốn nhân hậu trong lòng cũng hết sức buồn bã vội chắp hai tay lại nghiêm trang bảo :- Phật dạy thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo, bỏ giới đao xuống lập tức thành Phật, mong Tả huynh nghĩ lại.