21 Đang suy nghĩ, Tô Nhan bỗng cảm giác có một tầm mắt mà không ai có thể xem nhẹ đang rơi trên người mình, khiến cô lập tức dựng thẳng sống lưng, nhìn theo tầm mắt đó, đối diện với đôi mắt sâu không thấy đáy của Trình Tự Cẩm.
22 Hai ngày trôi qua, Tô Nhan luôn phải sống trong trạng thái cảnh giác cao độ, hơn nữa đôi lúc cô còn cảm thấy đang Bạch Khuynh nhìn mình như có điều suy nghĩ.
23 Khóe miệng Hàn Lỗi co giật một chút, xoay người đi theo. "Phu nhân, mời. "Tô Nhan hung hăng trợn mắt nhìn Hàn Lỗi một cái, khom người ngồi vào trong xe, đôi mắt mở to đầy phẫn nộ nhìn chằm chằm người đàn ông đang nhàn nhã nhìn màn hình máy tính.
24 Trong giấc mộng, Tô Nhan chỉ cảm thấy có thứ gì đó đang ngọ nguậy ở miệng, cô theo bản năng mà mở miệng ra, chủ động cắn lấy thứ đó. Hành động này khiến cho tình dục trong mắt Trình Tự Cẩm chợt lóe, nhìn xuống khuôn mặt nhỏ nhắn bên dưới, cảm nhận cái miệng nhỏ của cô đang ngậm cắn môi mình, sắc mặt ngày càng trầm xuống.
25 "Trong chuyện này. . . " Nói xong, có vẻ như Tô Nhan khó mở miệng, cô đưa lưỡi ra liếm liếm môi, hoàn toàn chỉ là một hành động trong vô thức, nhưng lại khiến cho tên đàn ông nào đó dần tối mặt.
26 Tô Nhan không có bất kỳ động tác nào, chỉ cắn môi cúi đầu, nhìn chằm chằm vào anh. . . Dường như tâm tình của Trình Tự Cẩm không tệ, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang tức giận của cô, mắt híp lại.
27 "Đẹp mắt không?" Trình Tự Cẩm híp hai tròng mắt nhìn chằm chằm vào cô gái đang sững sờ nhìn mình, trầm giọng hỏi. "A?" Tô Nhan lấy lại tinh thần, chống lại đôi mắt đen của Trình Tự Cẩm rồi lập tức dời tầm mắt, mấp máy môi, mở miệng nói với anh ta.
28 "Sao lại không ăn? Nhìn tôi thì sẽ no sao?" Trình Tự Cẩm giơ ly rượu đỏ lên huơ huơ, liếc mắt nhìn cô, chế giễu. Tô Nhan cau mày, nhìn lướt qua bàn thức ăn phong phú trước mặt, được rồi, xem như bồi thường ấy ngày vất vả khổ cực gần đây của cô đi, cô phải ăn lại cho đủ vốn.
29 Tô Nhan hung tợn trừng Hàn Lỗi, thấy vẻ mặt không chút biểu cảm của anh ta, hận không thể nghiến nát răng, người này thật đáng ghét mà. Nhớ lại bốn năm trước, anh ta cũng dùng cái vẻ mặt này mà xuất hiện trước mặt cô, sau đó lại dễ dàng lừa gạt cô, không biết cô nên tức anh ta hay phải tức mình nữa.
30 "Anh nghĩ rằng hễ cho tôi một thân phận độc nhất vô nhị, một tương lai xa hoa thì sẽ hạnh phúc hay sao? Hạnh phúc là hai người yêu nhau cùng chung sống với nhau, sau đó sinh ra kết tinh tình yêu của bọn họ, đó mới gọi là hạnh phúc, Trình Tự Cẩm, anh chưa bao giờ biết yêu, tôi cảm thấy thương thay cho anh, thế nên anh mới không biết cái gì là hạnh phúc.
31 "Tổng giám đốc Trình, vậy có khiến phu nhân nghi ngờ hay không?"Trình Tự Cẩm nhìn ra cửa sổ, ngón tay thon dài đặt lên trán, hai mắt khép hờ, thấp giọng nói: "Cậu cho rằng cô ấy là người ngu?"Hàn Lỗi nghe thế thì không nói gì nữa, chuyên tâm lái xe.
32 Sắc mặt Bạch Khuynh có chút khó coi, con nhỏ Cố Nhược Phán đó chỉ là một tiểu minh tinh còn có thể lấy năm ngàn vạn ra để bồi thường, nói không quay là không quay, xem ra là có người coi trọng cô ta, người này còn ra tay rất hào phóng.
33 Bạch Khuynh nghe thấy cũng chỉ cau mày, nhìn đạo diễn nói: "Đạo diễn, ông không đùa đó chứ? Ông định tìm một người trong đám bọn họ?"Đạo diễn nhìn Bạch Khuynh, lắc đầu nói: "Không đùa, mấy người các cô cậu vào phòng hóa trang, để nhân viên trang điểm lại cho các cô cậu rồi ra đây.
34 "Đạo diễn, ông nói vậy là có ý gì? Tôi chỉ lo lắng cho ông, khuyên đạo diễn nên cân nhắc kỹ, đưa một người không có chút kỹ năng diễn xuất nào tới, đúng là nói đùa mà.
35 Cô bé nghe hỏi thì quay đầu, mở to đôi mắt ngập nước nhìn Tô Nhan, thoạt nhìn có vẻ là một cô bé mười lăm mười sáu tuổi, mặc một cái váy liền thân rất đáng yêu.
36 "Tổng giám đốc Trình, ngài định để Bạch tiểu thư và phu nhân ở cùng một đoàn phim?"Trình Tự Cẩm chỉ nhìn lướt qua Hàn Lỗi, nhíu mày trầm giọng nói: "Bằng không, tôi giữ cô ta lại để làm gì?"Nghe vậy, khóe môi Hàn Lỗi co rút, quả nhiên, giống như anh nghĩ, vị tổng giám đốc này thật sự là kẻ giết người không thấy máu, ăn tươi nuốt sống!"Trợ lý Hàn.
37 Điều khiến Tô Nhan không tưởng tượng nổi là, Bạch Khuynh lại tới, đang nói gì đó với đạo diễn. Nghi ngờ bước tới, gật đầu với đạo diễn một cái rồi nhìn Bạch Khuynh mở miệng: "Bạch tiểu thư.
38 Bạch Khuynh nghe tiếng vỗ tay chung quanh, cắn môi thật chặt, vốn định xem cô ta làm trò hề, lại không ngờ tình huống sẽ thành như thế, nhìn chằm chằm nụ cười rực rỡ trên mặt Tô Nhan, càng cảm thấy nó thật chói mắt.
39 Cảnh cuối cùng là tất cả tâm kế của Lâm Mỹ đều bị phơi bày, còn Lam Linh Hi thì xóa bỏ hiềm khích lúc trước với A Niên, gương vỡ lại lành, hai người cùng đi vào nhà giam thăm Lâm Mỹ tóc ngắn mà tiều tụy trong ngục.
40 "Tổng giám đốc Trình, không thông báo cho ngài chuyện này là vì cảm thấy không cần thiết, ngài bận rộn như vậy, sao lại dám làm phiền ngài, nhưng mà. .
Thể loại: Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50