81
82
83
84
85
86
87 A Ken vôi vàng trong lúc rảnh nhìn cô trêu ghẹo nói: “Nhìn cô hạnh phúc ôi. ”
“A Ken, không cần chuẩn bị tạo hình và trang phục buổi tối thay tôi, anh ấy muốn tới đón tôi.
88 Tô Nhan kéo tay Trình Tự Cẩm chậm rãi tiến vào trong, nhất thời đưa tới không ít ánh mắt, Tô Nhan đã không còn khẩn trương như vừa mới bắt đầu, nhưng vẫn có chút khẩn trương, kéo tay anh cũng hơi dùng lực.
89 “Long Việt Trạch, tên không tệ, xin chào, cực kỳ vinh hạnh khi anh trở thành fan của tôi. ” Tô Nhan không quên nơi này là trường hợp gì, đây cũng không phải là trên đường cái, người tới chỗ này không phú cũng quý.
90 “Trời, không thể nào, đứa bé của Bạch Khuynh là của Trình Tự Cẩm?”
“Không thể nào?”
“Nếu không phải, vì sao Tô Nhan muốn đẩy cô ấy?”
“Đúng, đúng vậy.
91 Trước mắt còn là những cái tin giống như thế.
Nói cái gì, cô tâm địa độc ác, làm mất đứa nhỏ của Bạch Khuynh, mà đứa bé kia còn là của Trình Tự Cẩm.
92 Tô Nhan đứng ở ngoài phòng bệnh của Bạch Khuynh, nhìn Bạch Khuynh đang ngồi trên giường bệnh, sắc mặt khó coi nói gì đó với điện thoại di động, từ lúc bắt đầu kích động cuối cùng kinh ngạc, thật lâu sau cũng chưa hồi thần, cuối cùng chậm chạm ngắt điện thoại di động.
93 Sau khi Tô Diệu Mạn xem xong tin tức, thở dài một tiếng, nhìn Tô Nhan đang diễn cách đó không xa.
“Nhan Nhan, em đúng là vẫn còn chưa làm cho Cẩm động lòng với em một chút sao? Đâu thèm lòng trắc ẩn.
94 Editor: dohuyenrua
Sau chuyện trừng phạt Tô Nhan đã là một tiếng, xảy ra chuyện gì trong một tiếng này, lòng dạ mọi người biết rõ, cả người Tô Nhan đều ru rú trong lòng anh.
95 Editor: dohuyenrua
Điện thoại di động lại có một tin nhắn đến, mở vừa thấy là tin nhắn từ Tô Diệu Mạn, ánh mắt Tô Nhan nhàn nhạt đảo qua nhìn người đàn ông bên cạnh, mở xem.
96 Editor: dohuyenrua
Quán cà phê. . .
“Tô tiểu thư, chúng ta liền nói trắng ra. ” Nam Hải Lan nhìn mặt Tô Nhan rõ ràng khẩn trương khẽ cười một tiếng nói.
97 Editor: dohuyenrua
Tô Nhan nghe, đành phải dời tầm mắt chuyển qua người Trình Tự Cẩm, cô thật sự là không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào, muốn nói kết hôn, thật ra bọn họ đã sớm nhận giấy chứng nhận rồi.
98 Editor: dohuyenrua
Quả nhiên, nhớ tới sáng nay Trình Tự Cẩm ý tứ hàm xúc nhìn cô nói một câu.
“Lúc đó nên bày ra sức hấp dẫn thần tượng của em. ”
Đối mặt với người trong nhà, lúc này Tô Nhan ngồi trên ghế sofa bằng da thật, ngồi như kim châm.
99 Editor: dohuyenrua
Lúc này Tiết Cầm Cầm cũng luống cuống, nội dung tin tức này thật sự quá lớn, cô cũng suy xét rồi.
Trình Tự Cẩm chắc không biết thân phận của Tô Nhan, làm sao ba năm trước lại lĩnh chứng nhận với Nhan Nhan, anh ta muốn làm cái gì?
Đến studio, Tô Nhan chạy vào studio, thẳng đến phòng hoá trang, nhìn mấy nhân viên nói giọng khàn khàn: “Các người ra ngoài đi.
100 Editor: dohuyenrua
Trở về nhà, Tô Nhan mở tủ đầu giường của mình ra, bên trong theo thứ tự là giấy chứng nhận kết hôn và giấy thoả thuận li hôn.
Tô Nhan cầm bản chứng nhận kia, nở nụ cười, sau đó dùng sức xé ra, xé đến nỗi không nhận ra bộ dạng gì, cuối cùng lấy ra thoả thuận li hôn, đây là lần đầu tiên cô đóng dấu thoả thuận li hôn, chẳng qua không có đất dụng võ mà thôi.