21 Nhưng khiến cho mọi người phải thất vọng, Chu Thiến hôm nay không ngủ gật nữa mà nghiêm túc nhìn về phía sân cỏ. “Thanh Uyển ai là Nguyên thiếu?”“A, người mà đứng chỉ huy đó, woa thật soái a, còn người đang bị anh ấy bắt đi phạt những người bị phạt là Nhất thiếu – Nhất Thẩm Hạo, anh ấy cũng rất soái nhưng không bằng Nguyên thiếu.
22 Thời gian trôi qua 30 phút, Chu Thiến như bị lãng quên. Cô cảm thấy thật khó mà hòa vào không khí này. Ngồi chỉ mới nửa tiếng, cô cứ ngỡ đã hai tiếng trôi qua.
23 Ngô Thế Huân cầm ly rượu xoay tròn, anh tà tà quan sát mọi người, nhất là vẻ mặt của hai anh em nhà họ Chu. Anh cười lạnh. Một người là anh trai, một người là em gái, anh em phối hợp thành công gợi nên hứng thú của Trịnh Phàm a.
24 Hiểu Bằng phất tay, bước đi: “Tớ về trước, nói với bác Nguyên lần sau tớ ghé thăm. ”Đi được vài bước, Hiểu Bằng nói tiếp: “Chuyện này đứng nói với Khải Uy, nếu không cậu ta lại cuống cuồng lo lắng.
25 “A thì ra là Tụ Mẫn Kha , hôm nay tới bữa tiệc này, thật không nghĩ cô cũng tham gia. ”“Tại sao tôi không được tham gia? Hừ đừng tưởng trở thành vị hôn thê của Nguyên đại thiếu gia là muốn nói gì thì nói, cũng nhờ anh trai mình mà cô mới được cái chức vị này đừng có mà lên mặt với tôi.
26 Cô gái kia khẽ che miệng cười quyến rũ: “ Ung Cát vẫn miệng chanh chua như ngày nào, người mà người ta muốn phục vụ bây giờ là sáu vị thiếu gia IY của thành phố này nha.
27 Chu Thiến nghiến răng, liệu cô những gì cô đang làm và sắp làm có đáng để hy sinh đáng để đổi lấy vị trí này. Đã bước vào vòng xoáy đành phải tìm đường sống sót bước ra.
28 Ở một quán café đối diện khách sạn, một lớn một nhỏ đang nhìn ra ngoài cửa sổ. “Ông ngoại, tối nay thành phố không được bình yên nha. ”“Ha ha, tiểu Ninh thật biết quan sát, trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi.
29 Tề Liễu hậm hực, đá Nhược Đan đang ôm chân mình van xin. Thấy sắc mặt con trai càng ngày càng tối, bà hận không thể đá chết Nhược Đan. Vừa lúc đó, Ngô Liệt bước vào biệt thự.
30 Ngô Lai Tuân xoa mi tâm, hướng quản gia phất tay. Quản gia hiểu ý, gọi bác sĩ với một số y tá đến kéo lão thái thái mặc bà vùng vẫy, gào thét. Đưa bà vào phòng, tiêm một ít thuốc an thần cho bà ta yên lặng ngủ.
31 Tề Dục: Các cậu không thấy cô ta ngực to sao? Năm nay rất lưu hành kiểu phụ nữ này nha, ngực to não nhỏ. Hiểu Bằng: Giải quyết nhanh!!!Cả đám thấy ánh mắt như giết người của Hiểu Bằng liền khụ khụ vài tiếng, quanh sang nhìn Nhược Đan, sắc mặt mỗi người một kiểu.
32 Thanh gia thì vui mừng hết cỡ, bằng chứng Ngô Liệt vào khách sạn với nhiều phụ nữ a, Ngô gia cũng không thể nào cãi được nữa. Liền hủy hôn ước với Ngô gia.
33 “Chuyện này có ích lợi gì với ngươi? Ta thấy chuyện này…” Mai Bách Nhật nhăn mày. “Vụ làm ăn này gia tộc ngươi có lợi nhất rồi còn gì, bám được cây đại thụ Bùi gia, chèn ép Ngô gia trả thù.
34 “Đan Đan, quên hắn đi, hắn không xứng với em, hạnh phúc đang đứng trước mắt nên nắm bắt. ” Mai Đăng nghe tin Nhược Đan sẽ gả sang Bùi gia liền cao hứng chạy sang Đại Uyển, vừa bước vào cửa thì thấy em gái mình gục mặt xuống bàn, buồn bã thẫn thờ.
35 Đúng như kế hoạch của Cỗ Viễn Trì, Ngô Thế Huân cùng Ngô Liệt đồng thời đến tìm gặp nhờ sự giúp đỡ từ Cỗ gia. Chuyện này vì có sự tham gia của Bùi gia nên tất cả các gia tộc khác đều tránh né không dám đụng vào hay giúp đỡ Ngô gia, đường cuối cùng Ngô gia đành phải tới Cỗ gia nhờ giúp đỡ.
36 Đó cũng chỉ là chuyện sau này còn bây giờ thì các gia tộc ổn định vị trí nhưng chuyện sau hậu viện thì chưa một lần nào bình yên. Trãi qua hai năm, chưa một ngày nào Chu Thiến không mệt mỏi.
37 “Phàm, sao anh lại nói như vậy, đêm đó chúng ta đã hòa nhập cùng nhau, anh còn khen em rất tuyệt nữa mà. ” Ngọc Diễm Ngân ấm ức lên tiếng. Cả căn phòng rơi vào im lặng.
38 Trịnh Phàm nhìn Tề Dục tha thiết: người anh em, cậu phải giúp tớ minh oan a. Chu Thiến đắc ý nhìn bụng bầu của Ngọc Diễm Ngân: lần này xem cô làm gì được, muốn lấy cái thai ra dành Phàm với tôi ư? Cô thật ngốc.
39 Tại một biệt thự vùng ngoại ô. Phòng khách. Hiểu Bằng ngồi lột vỏ táo, cắt từng miếng để trên cái dĩa nhỏ. Kế bên một cô gái, xinh đẹp tuyệt trần, khí chất tà mị, yêu nghiệt như một đóa hoa anh túc xen lẫn một chút độc tài, một chút lười biếng.
40 Nguyên Thiên Khải chậc chậc hai tiếng, ánh mắt lưu luyến nhìn Tiểu Y. “Tiểu Y, cậu lần này trở về sớm vậy? Tớ còn tưởng vài năm sau nữa mới trở về. ” Thế Huân nhanh chóng vào vấn đề chính.