1 Editor: LinhNàng kia mặc một bộ giá y đỏ rực, trên gương mặt trang điểm tinh xảo cũng bị nước mắt làm trôi, trên trán từng giọt mồ hôi thay nhau rơi xuống, nữ tử hoàn toàn không có không khí vui mừng khi xuất giá, nhưng nàng không quan tâm, cong đầu gối, gần như khẩn cầu nói với nam tử mặc hoa phục trước mắt: “Ngọc Lang, chàng đáp ứng muốn cưới ta, nhưng vì sao ta lại ở đây? Ngọc Lang.
2 Editor: LinhDưới tầng tầng lớp lớp màn, nam tử thân thể nằm sấp, cảm giác tê dại từ cột sống chạy thẳng đến đỉnh đầu, người dưới thân da thịt tuyết trắng kích thích cảm quan của y, khiến y không nhịn được lấy tay bao lấy hai đỉnh tròn tròn trên ngực.
3 Editor: Linh. Đổi một cái áo màu xanh nhạt thêu bách điệp ôm hoa, xứng với váy dài màu hồng phấn, vãn búi tóc vân tiên đơn giản nhất, trong thanh nhã mang theo một phần nhàn tĩnh.
4 Editor: LinhKim Tước lên tiếng trả lời, trên tay cũng bưng một hộp nữ trang. Ở trước mặt mọi người, Hướng Vân Hoan từ từ mở hộp này ra, Trần Hương vốn còn có chút nghi hoặc, nhưng khi nhìn thấy Vân Hoan lấy ra một cái ngọc trâm, mặt nàng ta lập tức trắng như giấy.
5 Editor: Linh. Phong Niên Thực Phủ là sản nghiệp lớn nhất của Hướng gia. Năm đó Hướng Hằng Ninh dựa vào Phong Niên Thực Phủ từng bước một khởi gia lập nghiệp.
6 Editor: LinhTheo lý thuyết, Phong Niên Thực Phủ lầu hai là chỗ ngồi của khách quý, có thể đi lên đều là nhân vật có chút thể diện, lúc nói chuyện cơ bản đều là thủ thỉ thù thì.
7 Editor: Linh. “Ta nói, được. ” Hướng Vân Hoan mỉm cười, “Ta chỉ hi vọng, nếu hôm nay ta làm ra được món ăn làm Triệu Nhị thiếu gia vừa lòng, vài vị công tử có thể không so đo hiềm khích trước kia, sau này cũng đừng tồn khúc mắc với Phong Niên.
8 Editor: Linh. Đừng nhìn Ung Châu tứ thiếu này thanh danh không tốt, nhưng nàng lại nhớ được mang máng tương lai Lâm Khinh Nam thừa kế nghiệp cha, trở thành Đại tướng quân uy danh truyền xa.
9 Editor: Linh. Chỉ bốn chữ ‘mở hòm kiểm hàng’ này đã làm Tô Đại mất hồn một phen. Vừa rồi bị nhục nhã hắn đã hoàn toàn quên, lúc này lại ngạnh cổ quát: “Kiểm hàng cái gì? Ta là cậu ngươi, ngươi còn không tin ta hay sao?”“Cậu?” Vân Hoan cười lạnh một tiếng, “Mẹ ruột ta họ Vương, ngươi lại họ Tô.
10 Editor: Linh“Mời vào!” Vân Hoan vui vẻ, liền thấy Tôn Hưng – chưởng quầy Hằng Thịnh không chút hoang mang tiêu sái tiến vào, đầu tiên là cho Tô thị, Hướng Vân Hoan và Hướng Vân Cẩm một cái lễ, mới cùng Chương Khuê chào hỏi.
11 Editor: Linh. Sau này, khi Vân Hoan nhớ đến tình huống lúc này sẽ cảm thấy mặt đỏ tai hồng. Người nói bản thân nằm sấp trên người nam nhân, lại hỏi một câu như vậy, nàng rốt cuộc là nghĩ cái gì?Nếu không phải ngoài cửa truyền đến giọng của Tôn Hưng, Vân Hoan cũng không biết mình còn nằm sấp trên người Tống Trường Bình bao lâu nữa.
12 Editor: Linh. Trên đường đi tìm Đại bá phụ, Vân Hoan lặp lại nhắc nhở Vân Yên, lát nữa thấy người toàn bộ phải nhìn ánh mắt nàng làm việc. Nếu nàng âm thầm làm động tác tay, Vân Yến liền không quan tâm mọi việc, ôm đùi người trước mắt khóc là được.
13 Editor: LinhĐời trước, Hướng Hằng Ninh chết trên đường từ Thục Châu về Ung Châu. Lúc đó Thục Châu đang có loạn dân, tình thế vô cùng căng thẳng. Hướng Hằng Ninh, Viên thị cùng người làm trong tiệm đều bị vây ở đó.
14 Editor: Linh“Ngươi muốn làm chi! Buông ta ra!” Ôn Ngọc Lương cuối cùng cũng cảm giác được một chút sợ hãi, sau khi giãy dụa không có kết quả, hắn chuyển ánh mắt cầu cứu về phía Vân Hoan.
15 Editor: Linh. Lần này, tiền Tô Đại thiếu rất nhanh đã được đưa đến. Ra mặt chính là Tô Đại, đưa hai ngàn ngân phiếu đến, còn có một hộp trang sức, mở ra, tất cả đều là chút trang sức cũ vụn vặt.
16 Editor: LinhNgày đó, Tống phủ quả thật là ngựa xe như nước, Hướng Vân Hoan một đường đi theo Lý Đại Chủy đến phòng bếp chưa từng ngừng cảm thán. Trong phòng bếp đã có bàn tay của Lý Đại Chủy, Vân Hoan ở bên cạnh ngây người một lát, Lý Đại Chủy liền ghét bỏ đuổi nàng ra ngoài, “Ở đây có ta trông là được rồi!” Thấp giọng, Lý Đại Chủy nhắc nhở: “Tống đại thiếu gia mời tiểu thư đến làm khách, ngươi nghĩ xem, các phu nhân tiểu thư khác cả người thơm tho, tiểu thư ngài lại cả người đầy mùi dầu, như vậy được sao?”“Nhưng một lát nữa ta cũng phải làm đồ ăn mà.
17 Editor: LinhChờ Lâm Khinh Nam ra ngoài cửa, Hướng Vân Hoan còn mơ hồ nghe thấy hắn ở cửa cùng gã sai vặt vừa rồi nói chuyện. “Chủ tử nhà ngươi bảo ngươi trông cửa, ngươi khen ngược, chạy mất không thấy bóng dáng.
18 Editor: Linh. Lúc đó, bàn tay này tát vào trên mặt nàng, cho tới bây giờ, vẫn đau rát như cũ. Lúc đó nàng còn nghĩ, có lẽ đây là người thân nhất với Tống Trường Bình, nàng khắc chết Tống Trường Bình, chẳng trách bà ta muốn tức giận như vậy.
19 Editor: LinhNgày hôm sau lúc Hướng Vân Hoan từ trên giường tỉnh lại liền lập tức phát hoảng, quần áo trên người nàng chỉ còn một cái áo lót, dù là cái áo này cũng không phải của nàng, cũng may Tống Tử Nhan kịp thời xuất hiện, nói cho nàng đây là ở Tống phủ.
20 Editor: LinhVân Hoan gần như là trước tiên quay đầu nhìn Tống lão phu nhân, trên mặt của nàng có kinh ngạc, dù là Tôn di nương cũng rất khó hiểu. Vân Hoan mờ mịt nhìn Vương phi đang nắm tay nàng, vẫn luôn nói hai người là ông trời tác hợp cho, vốn nên như thế.