241 Xe từ từ chuyển bánh, Chu Tiểu Vân bắt đầu cảm thấy dạ dày không thoải mái, vội vã mở cửa sổ rộng hơn một chút, khí lạnh gió xuân tràn vào, khó chịu bị thổi bay, dường như dễ chịu hơn.
242 Cả Chu Tiểu Vân và Lưu Lộ đều thu hút rất nhiều ánh mắt. Chu Tiểu Vân mười lăm tuổi và Lưu Lộ mười bảy tuổi giống như hai đóa hoa tươi, mấy nam sinh đi tới khó tránh khỏi muốn nhìn nhiều hơn một chút.
243 Lưu Lộ vừa núp bên người Chu Tiểu Vân, hiện tại lại nhanh mồm nhanh miệng kể lại sự tình một cách rõ ràng mạch lạc. Đương nhiên trọng điểm là phải nhấn mạnh Cố Vạn Bảo vô sỉ quấy rối như thế nào, còn chuyện anh họ Lý Thiên Vũ động thủ đánh người trước chỉ nói qua loa sơ sài.
244 Qua chuyện này, nghe nói phụ huynh Cố Vạn Bảo được mời lên phòng hiệu trưởng thương lượng “mời chuyển trường” – dễ nghe hơn so với bị đuổi học, nội dung thực chất là giống nhau, dù sao trường này cũng không chứa được “nhân vật lớn” như vậy.
245 Không biết Đại Bảo từ đâu nghe được chuyện Cố Vạn Bảo chuyển trường, dẫn anh em bạn học ở cao đẳng thể thao tới tận nơi đánh Cố Vạn Bảo một trận nhừ tử.
246 Edit: Sony Max Beta: Tiểu Lan Đại Bảo lập tức đề phòng: “Nhị Nha, có phải trong trường cũng có người bắt nạt em không. Nói cho anh, ngày mai anh sẽ đi đánh nó.
247 Rạng sáng hôm sau, Chu Tiểu Vân và Tiểu Bảo dậy thật sớm đạp xe đến trường. Lúc sắp đi Đại Bảo vẫn còn đang ngáy khò khò ở trên giường!Chu Tiểu Vân rất bội phục Đại Bảo sống “vô tâm vô phế” (không tim không phổi) nhưng cũng kiên định hơn so với người khác, gây họa xong còn có thể ăn ngon ngủ tốt đúng là hiếm thấy.
248 Sau khi ăn cơm xong, dưới sự hướng dẫn Chu Tiểu Vân Lưu Lộ đi dạo quanh nhà họ Chu một vòng. Ách, Đại Bảo, Tiểu Bảo, Nhị Nha cùng tiếp khách. Không có biện pháp, ai bảo anh em nhà họ Chu đều lễ phép hiếu khách lại nhiệt tình như vậy! Đây là theo cách nói của nhà nước, vụng trộm tiết lộ một chút, chủ yếu là Đại Bảo mặt dày theo sau, Nhị Nha đi theo giúp vui, Tiểu Bảo thì lại là tới xem náo nhiệt.
249 Lưu Lộ từ nhỏ ở thị trấn nhưng với nông thôn cô cũng không xem như xa lạ. Trước đây cô thường về chơi nhà anh Lý Thiên Vũ ở nông thôn, vì thế thấy Chu Tiểu Vân giúp Triệu Ngọc Trân thu dọn bát đũa, tất nhiên Lưu Lộ không thể không phụ một tay.
250 Lúc xế chiều, Chu Tiểu Vân dẫn Lưu Lộ đi bộ một vòng quanh thôn. Hai người vừa đi vừa trò chuyện vô tình đi tới ruộng, Chu Tiểu Vân chỉ vào khoảnh đất nhà mình trồng rau cho Lưu Lộ thấy, đột nhiên nhớ lại trước đây thường đi đào rau dại.
251 Chiều chủ nhật, Chu Tiểu Vân và Tiểu Bảo còn có Lưu Lộ đồng loạt xuất phát. Đương nhiên Đại Bảo cũng đi theo, đạp xe chở Chu Tiểu Vân, đi bên cạnh là Lưu Lộ và Tiểu Bảo, muốn vui vẻ có bao nhiêu vui vẻ.
252 Ngày gió yên sóng lặng tiếp tục trôi đi, nháy mắt đã tới nghỉ hè. Hai người Chu Tiểu Vân và Tiểu Bảo thu dọn quần áo, chờ Chu Quốc Cường lái xe ba bánh chở cả hai về nhà.
253 Tiểu Bảo vừa thấy Chu Tiểu Vân nhíu mày liền biết hôm nay đừng hòng được đi theo, vẻ mặt cậu đau khổ lui qua một bên, trơ mắt nhìn ba người Chu Tiểu Vân và Chu Tiểu Hà, Ngô Mai đạp xe đi.
254 Sáng sớm tỉnh lại, Chu Tiểu Vân bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng. Bụng hơi quặn trướng trướng còn đau lâm râm, Chu Tiểu Vân có dự cảm, cởi quần lót ra nhìn, quả nhiên là thế.
255 Sau khi Chu Tiểu Vân ngủ trưa ở nhà, đi dạo trên đường phố một vòng. Hai năm qua so với trước đây đường phố sầm uất hơn hẳn, xuất hiện rất nhiều cửa hàng bán quần áo giày dép, còn có một siêu thị quy mô không nhỏ.
256 Lần đầu tiên kinh nguyệt của Chu Tiểu Vân kéo dài hơn một tuần lễ, lại đúng vào mùa hè nóng nực, thật khiến người ta vừa dễ nổi nóng vừa chán nản. Triệu Ngọc Trân an ủi Chu Tiểu Vân: “Lần đầu tiên của con gái luôn kéo dài một chút, sau này sẽ không vậy nữa, cùng lắm là bị bốn năm thôi.
257 Kì nghỉ hè nhàn nhã thoáng cái đã qua, lại sắp đi học. Đại Bảo ở nhà sớm đợi đến mức không nhịn được, hai ngày trước đã mang quần áo lên trường. Chu Tiểu Vân cùng Tiểu Bảo thu dọn mọi thứ xong, Chu Quốc Cường lái xe chở bọn nhỏ vào thị trấn, thuận tiện nộp tiền thuê nhà nửa năm tiếp theo.
258 Chu Tiểu Vân hé miệng cười, lời than thở của thím Ba lọt vào tai cô không thể nghi ngờ là lời khen lớn nhất. Hoá ra, không chỉ có mình thay đổi giỏi hơn kiếp trước rất nhiều, mà ngay cả anh trai Đại Bảo và em trai Tiểu Bảo cũng càng ngày càng xuất sắc.
259 Chu Quốc Cường ngồi cạnh giường dịu dàng nhỏ nhẹ dỗ bà nội nửa ngày, cuối cùng cũng trấn an được bà. Chu Phương gần bốn mươi tuổi nhưng tới miệng bà nội thì biến thành “Phương Phương”, xem ra mặc kệ lớn cỡ nào trong mắt mẹ, con cái vĩnh viễn là đứa con bé bỏng.
260 Ngày đầu tiên khai giảng, trong lòng Chu Tiểu Vân không yên luôn cau mày, Lưu Lộ thoáng cái nhìn ra có gì đó không đúng, hỏi Chu Tiểu Vân: “Hi, sao ngày đầu tiên đi học đã sầu mi khổ kiểm (~ mặt ủ mày ê) thế này, một tháng nghỉ ở nhà chưa nghỉ ngơi đủ à!”Chu Tiểu Vân kể lại việc bà nội bị bệnh, cuối cùng than thở: “Chiều hôm nay hẳn là có kết quả, giờ tớ đang rất lo lắng!”Lưu Lộ “A” một tiếng: “Bà nội cậu nằm ở bệnh viện huyện nhỉ, mẹ mình làm y tá trưởng khu phòng bệnh ở bệnh viện đó đấy!”Như nhắc mới nhớ, Chu Tiểu Vân cũng nhớ ra, không phải mẹ Lưu Lộ làm y tá trưởng bệnh viện huyện à? Nếu bà nội nằm viện chưa biết chừng sau này còn phải nhờ đến mẹ Lưu Lộ!Chu Tiểu Vân và Lưu Lộ chụm đầu vào nhau thì thầm to nhỏ.