181 Tống Minh Lệ quen Chu Quốc Dân khi Chu Quốc Dân vừa tới làm ở bưu cục không bao lâu, có người quen giới thiệu hai người yêu nhau một năm rồi kết hôn. Phòng ở là đơn vị Chu Quốc Dân góp tiền xây, hai người không phải bỏ ra nhiều tiền lắm.
182 Kỳ thực không cần Chu Tiểu Vân nói, hai vợ chồng Chu Quốc Cường cũng cố gắng suy nghĩ vấn đề chỗ ăn ngủ ấy đứa nhỏ. Chu Tiểu Vân có thể nghĩ ra, người lớn chưa chắc đã không nghĩ ra.
183 Ông chủ cửa hàng bắt đầu kể khổ với Chu Quốc Cường, nói hiện giờ thịt lợn quý như thế nào, có khi đi chợ muộn thì không thể mua được thịt ngon. Chu Quốc Cường nổi lên ý định lôi kéo mối hàng, nói ra mình chính là người bán thịt lợn, có thể cung cấp dịch vụ giao hàng tới tận cửa.
184 Từ đó, Chu Tiểu Vân và anh trai Đại Bảo bắt đầu cuộc sống mới. Buổi sáng, Chu Tiểu Vân luôn có thói quen sáu giờ rời giường. Dĩ vãng từ nhà đến trường phải đạp xe hơn nửa tiếng, mỗi ngày phải dậy từ sớm, nên giờ dậy sớm đã thành thói quen, muốn nằm lâu trên giường cũng không được.
185 Chu Phương đạp xe đến nhà anh Hai Chu Quốc Cường, nhìn thấy nhà cũ đã bị phá bỏ, đang bắt đầu đổ nền, không nhịn được kinh ngạc: “Anh Hai chị Hai, em vừa nghe nói anh chị xây nhà lầu nên bớt chút thời gian qua đây xem có gì cần em giúp không.
186 Từ lúc Lưu Lộ biết Chu Tiểu Vân bắt đầu thuê phòng sống ở ngoài thì lòng bắt đầu ngứa ngáy, nghĩ thầm tìm một cơ hội đến xem, chơi một chút. Chu Tiểu Vân đương nhiên nhiệt tình mời, nhưng có điều kiện kèm theo: “Cậu đi thì được, nhưng cái tên Lý Thiên Vũ con riêng kia cậu đừng dẫn theo.
187 Đại Bảo cũng trở nên chăm chỉ hơn. Vốn ăn tối xong sẽ đến trường tự học luôn, hôm nay cậu còn thu dọn bát đũa rồi ề à mãi không chịu đi. Chu Tiểu Vân đơn giản để Đại Bảo biểu hiện, cùng với Lưu Lộ vào trong phòng làm bài tập.
188 Ánh mắt Nghê Lượng sáng như tuyết. Học sinh trong lớp bắt đầu lăn tăn con sóng nhỏ trong lòng tất nhiên anh biết cả. Cái anh quan tâm nhất là mấy học sinh có thành tích tốt.
189 Tiểu Bảo một tuần mới có thể gặp anh chị một lần, cứ đến tối thứ sáu Tiểu Bảo lại ở trong nhà dài cổ ngóng trông. Từ xa nhìn thấy thân ảnh đạp xe đạp của Chu Tiểu Vân và Đại Bảo, Tiểu Bảo đã nhanh chân chạy tới đón.
190 Sau hơn một tuần lễ, thành tích thi của Tiểu Bảo được công bố, cư nhiên đạt giải nhất của huyện. Tiểu Bảo cầm giấy chứng nhận đỏ thẫm oai vệ trở về, mặt khác còn có phần thưởng —— một cái bút máy.
191 Bà nội ở quê qua năm mới đến mười lăm tháng giêng mới trở về thị trấn. Triệu Ngọc Trân muốn năm sau hai anh em Chu Tiểu Vân và Đại Bảo trả phòng, chẳng phải có thể tiết kiệm tiền thuê nhà, tiền sinh hoạt phí sao?Chu Quốc Cường thì cảm thấy chuyện này tốt nhất nên hỏi ý kiến bọn nhỏ, bởi vậy lúc đang ăn cơm hỏi ý kiến riêng của Chu Tiểu Vân và Đại Bảo.
192 Chu Tiểu Vân gửi bản thảo càng thêm nhiệt tình, nghĩ thầm sáng tác giống như chạy marathon, phải kiên trì mới được. Có khởi đầu tốt như vậy, cô phải tiếp tục cố gắng hơn nữa.
193 Không ngoài dự liệu, đầu tiên Nghê Lượng khen Chu Tiểu Vân một hồi, ngay sau đó lại nhắc nhở Chu Tiểu Vân ngàn vạn lần không nên bởi vậy mà ảnh hưởng đến học tập vân vân.
194 Sau khi ăn xong Lý Thiên Vũ và Lưu Lộ ra về. Đại Bảo có chút lưu luyến bịn rịn, Chu Tiểu Vân nhìn mà thầm buồn cười. Định trêu đùa anh trai hai câu nhưng sợ anh ấy xấu hổ quá lại thẹn quá hóa giận, thôi vậy! Có lẽ qua một thời gian nữa Đại Bảo sẽ dần dần quên Lưu Lộ.
195 Đương nhiên số lượng nữ sinh lên hát thử còn nhiều hơn, phần lớn chọn đi thi đều là nữ sinh. Hứa Mỹ Lệ biết mình được chọn vô cùng vui mừng. Trần Hân và Hà Mộng Nghiên đều trúng tuyển.
196 Không ngoài sở liệu, trong cuộc thi lớp 7-2 biểu diễn nổi bật, giành giải nhất trở về. Lúc giấy khen được dán trên tường lớp học mọi người đều vỗ tay reo hò nhảy nhót.
197 Edit: Sony MaxBeta: Tiểu LanĐến ngày thi cuối cùng, rốt cuộc Chu Quốc Cường bớt chút thời giờ vào nội thành chuyển hàng, chẳng qua, giao thịt ấy tiệm cơm xong trong nhà còn có việc nên phải quay về.
198 Đại Bảo trời sinh tính tình bướng bỉnh nóng nảy, thua thảm như vậy mà vẫn còn kiên trì chơi tiếp. Lúc đầu Tiểu Bảo còn rất cố gắng, về sau thì có chút hối hận.
199 Năm nay đúng là Chu Quốc Cường phải nộp không ít học phí. Nhị Nha học tiểu học tốn ít nhất thì không đáng kể. Chu Tiểu Vân và Tiểu Bảo, một đứa đầu lớp tám, một đứa đầu lớp sáu đều là một khoản không nhỏ, nhưng còn có thể gánh vác được.
200 Cuối cùng Tiểu Bảo đã được như ý nguyện vào học ở trường cấp hai Anh Minh, khỏi phải nói tâm trạng cả ngày luôn vui vẻ. Mỗi ngày được đi học cùng chị, tan học về cùng nhau, cuộc sống này thật tươi đẹp biết bao.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không, Trọng Sinh
Số chương: 112