421 Ngày lướt qua như nước chảy, chỉ trong chớp mắt, tháng ba xuân về hoa nở. Đến sinh nhật hai mươi bốn tuổi của Chu Tiểu Vân, nhìn ngọn lửa nhảy múa trên nến, cô thở dài.
422 Mắt thấy gần tốt nghiệp nghiên cứu sinh, Chu Tiểu Vân bắt đầu lo lắng về vấn đề xin việc. Bây giờ, cô và Lý Thiên Vũ đã mua nhà ở thành phố N, tất nhiên sẽ sống lâu dài.
423 Mặc dù đã có tâm lý chuẩn bị, nhưng khi Cố Cầm báo cho cô tin tốt, Chu Tiểu Vân vẫn vui mừng nhảy dựng lên. Sau khi hoàn thành tất cả thủ tục, khi Chu Tiểu Vân tốt nghiệp đồng thời cũng chính thức thành nữ giảng viên trẻ tuổi nhất của đại học N.
424 Sau khi Chu Tiểu Vân đi làm chính thức, quả nhiên như Tưởng Tiêu Đan nói, có rất nhiều người theo đuổi. Tuổi cô chỉ tương đương với một số sinh viên đến nghe giảng bài, khiến rất nhiều nam sinh liếc nhìn!Vốn môn này không quá hot, chỉ thuộc về môn tự chọn.
425 Phiên ngoại về kiếp trước, cuộc sống của họ từng có hạnh phúc. Lần đầu tiên Chu Tiểu Vân và Lý Thiên Vũ gặp nhau là vào một buổi sáng tháng năm trời đẹp.
426 Rốt cuộc năm Nữu Nữu ba tuổi, tôi và Tiểu Vân thuê nhà trong thị trấn. Cuộc sống phải chi tiêu rất nhiều, chúng tôi như trứng chọi đá. Tôi hạ quyết tâm, quyết định muốn mình mở điếm bán hoa quả.
427 Tôi tên Chu Tiểu Nguyệt, ở nhà thường gọi là Nhị Nha. Từ nhỏ tôi đã ghét biệt danh này, ngoài người nhà, tôi không thích bất kỳ ai gọi tên thân mật của mình.
428 Tôi tên là Dương Phàm. Tôi là con một trong nhà, gia cảnh không kém! Ba tôi là viên chức chính phủ, mẹ tôi là kế toán, thu nhập không thấp. Từ nhỏ, tôi là bé trai luôn được mọi người chú ý.
429 Tôi tên Chu Chí Kiệt, nhũ danh Tiểu Bảo. Không biết vì sao tôi có cái tên ở nhà buồn cười như thế nên từ khi học tiểu học tôi không thích những người khác gọi tôi như vậy.