161 Editor: lovelygirl262Lạc Thiên Uy hóa dại nhìn cô, đưa ngón tay run rẩy, xúc động xoa nhẹ giống như đang mơ, một cô gái đẹp như tranh vẽ, quen thuộc thoáng qua trong đầu hắn thật nhanh.
162 Editor: Trâm TrầnLãnh Khinh Cuồng dẫn Lạc Tích Tuyết lên xe, anh phát động động cơ, quan tâm nhìn cô một cái:”Tên kia không làm gì em chứ?”Lạc Tích Tuyết nhàn nhạt lắc đầu, hỏi lại:”Sao anh lại xuất hiện ở đây?”“Còn không phải do Tiếu Vũ Trạch sao, anh vừa chuẩn bị lên máy bay đi Ai Cập, liền bị hắn trên máy bay kéo xuống, nói rằng em có chuyện!” Lãnh Khinh Cuồng lái xe đi ra ngoài.
163 “Em vẫn ở cùng với hắn ta sao?” Tiếu Vũ Trạch liếc nhìn Lãnh Khinh Cuồng tiêu sái tựa vào xe bên cạnh, trong lòng thật sự lo lắng. Nói thế nào đi nữa Lãnh Khinh Cuồng cũng là một đại suất ca, Lạc Tích Tuyết ở cùng với hắn một chỗ bảo anh làm sao không lo lắng đây?Lạc Tích Tuyết vỗ nhẹ bả vai của anh, cười an ủi:”Anh yên tâm, còn có em gái Tử Nhan của em cũng ở chung nhà mà, ba người chúng em ở chung một chỗ không có việc gì đâu”.
164 Edit : babynhox"Cút đi!" Lạc Tích Tuyết giận không kềm được quát. "Bà xã. . . . . . " Lãnh Khinh Cuồng ủy khuất nhìn cô. "Ra ngoài!" Giọng điệu của Lạc Tích Tuyết cứng rắn lạnh lẽo, không có một chút chỗ trống để bàn bạc.
165 Edit : babynhoxKhông kịp suy nghĩ nhiều, Lạc Tích Tuyết chỉ cảm thấy lồng ngực tràn đầy tức giận, cô gần như là không tự chủ buột miệng nói ra :"Tiên sinh, tiểu thư, trên lầu nhà hàng này có phòng, ban ngày ban mặt làm loại chuyện này ở nơi công cộng, cẩn thận bị cảm!"Nói không nên lời là loại tâm trạng như thế nào, Lạc Tích Tuyết giấu trong lòng một loại lửa giận không tên, không trút ra được, biết rõ rành rành quấy rầy chuyện tốt của người khác là không có đạo đức, nhưng cô nhìn người đàn ông Chiêm Mỗ Tư này quá giống Lạc Thiên Uy, ôm ấp cô gái kia liền muồn làm chuyện này, trong lòng cô liền cảm thấy rất không thoải mái.
166 Edit: Fannie93Lạc Tích Tuyết còn chưa kịp kêu lên, Chiêm Mỗ Tư đã cúi đầu, hắn điên cuồng mút môi phấn hồng của cô, tinh tế lại kịch liệt gặm cắn, ngăn lại miệng của cô.
167 Edit: Fannie93“ Rầm ! ! !”Cả người Lạc Tích Tuyết như bị sét đánh, hắn dám nói tên tiếng trung của hắn là Lạc Thiên Uy? Hắn chính là Lạc Thiên Uy? Em trai Lạc Thiên Uy của cô sao?“Anh…anh là”.
168 Editor: lovelygirl262Thân thể Lạc Tích Tuyết gần như trong nháy mắt liền mềm nhũn, không gian nơi này cực kỳ nhỏ hẹp,# đã che giấu #Cô cau mày, cắn môi, tiếp nhận hắn tiến vào.
169 Editor: Trâm Trần“Lãnh Khinh Cuồng, anh muốn làm gì?” Lạc Tích Tuyết giờ phút này vô cùng hoảng sợ. Lãnh Khinh Cuồng hướng về phía cô nhào tới, nâng gương mặt của cô lên, nhìn thấy cánh môi sưng đỏ của cô ánh mắt của anh ngay lập tức trở nên đỏ ngầu vô cùng tức giận.
170 “Lãnh Khinh Cuồng, anh buông tôi ra đừng làm cho tôi hận anh! Anh nhất định sẽ hối hận!” Lạc Tích Tuyết nhăn mày lại, dùng hết hơi sức toàn thân nói ra câu nói đó, hy vọng có thể gọi lý trí của Lãnh Khinh Cuồng quay về.
171 Edit : babynhoxLạc Tích Tuyết vẫn ngồi im lặng trong xe, vẻ mặt cô có chút tái nhợt, làm cho Lạc Thiên Uy không khỏi cảm thấy đau lòng, hắn càng ôm chặt cô hơn.
172 Edit : babynhoxLạc Tích Tuyết chớp chớp mắt, ngồi xổm người xuống, thân thiết kéo cậu bé ra. "Cậu bé, sao em lại ở đây một mình, ba mẹ em đâu?" Cô đưa tay xoa xoa khuôn mặt giống Lạc Thiên Uy, trong lòng phức tạp hỏi.
173 edit: Fannie93Bóng đêm sâu, mặt trăng lơ lửng giữa không trung,đám mây mỏng bị bay với gió, có vẻ hơi chút bất đắc dĩ. Một bóng dáng to lớn cao ngạo đẩy cửa vào, thân thể cao lớn vẫn còn mặc áo ngủ màu đậm, chỗ cổ áo khẽ hở, bắp thịt cường tráng của anh lộ ra, ngũ quan kiên quyết như được dao rìu ban thưởng, tốn quý lại thêm mấy phần kiêu ngạo.
174 Edit: Fannie93“A? Không cần -----“Lạc Tích Tuyết bị hắn hù sợ, cố kháng cự, đưa tay đôi tay dùng sức khước từ lồng ngực của hắn, nhưng bởi vì sức lực cách xa, không cách nào khiến hắn rung chuyển nửa phần.
175 Editor: lovelygirl262Lúc Lạc Tích Tuyết tỉnh, cô đang nằm trên giường lớn của tổng bộ Mafia ở Châu Á. Tối qua có một vòng ngực ấm áp ôm cô, cô vẫn ngủ rất ngon.
176 “Em thích người đàn ông khác sao?” Con ngươi của Chiêm Mỗ Tư trong nháy mắt lạnh xuống, giống như không thấy đáy, con ngươi co rút rất nhanh, hung hăng giữ lấy cằm của Lạc Tích Tuyết.
177 Trong bụng Lạc Tích Tuyết run lên, vẻ mặt thoáng cứng đơ, cô theo bản năng lùi về sau một bước, hốt hoảng lắc đầu nói:”Cái gì cũng không có. ”Lạc Thiên Uy hiển nhiên không tin, trong mắt hiện lên một tia ý lạnh, hắn đi tới trước mặt của cô, đưa một tay ra đối với cô ra lệnh:”Lấy ra!”Thân thể của cô không ngừng run rẩy, sợ lui về phía sau, vừa vặn đụng phải cửa sổ sát đất.
178 Edit : babynhox"Vì sao không thể buông tha tôi?" Trong mắt Lạc Tích Tuyết chứa đầy nước mắt, cô hoảng hốt nhìn hắn, vẻ mặt yếu ớt liền khiến cho ngọn lửa trong con ngươi đen của Chiêm Mỗ Tư trở nên đen tối.
179 Edit : babynhoxMàn đêm che phủ mặt đất, mây trôi mù mịt, bóng cây lắc lư, ánh sao sáng trên trời tương khảm trên trời đêm, giống từng viên bảo thạch sang quý lại chói mắt.
180 edit: Fannie93Nước mắt theo gương mặt cô, trượt xuống vào miệng hắn, nhàn nhạt cay đắng chạm vào đầu lưỡi đang quấn vào của họ, sau đó chậm rãi tản ra.