141 Editor: Trâm TrầnLạc Tích Tuyết trợn to mắt, sửng sốt chợp mắt một cái, rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần lại. "Thật xin lỗi, đã quấy rầy!"Cô vội vã đóng cửa, lúng túng rời đi.
142 Editor: Trâm Trần“Mặc kệ cô ấy là con gái của ai tôi vẫn sẽ yêu cô ấy, nhất mực yêu cô ấy”. Lạc Thiên Uy bất chấp tất cả, còn có chướng ngại nào ngăn cách bọn họ như tầng quan hệ máu mủ ruột rà kia.
143 Edit : babynhoxLợi dụng bóng đêm, Lạc Thiên Uy trèo qua vách tường, nhưng trong phút chốc chạm đất, hắn cảm thấy từng cơn chóng mặt. Bởi vì nhớ Lạc Tích Tuyết, đã liên tục vài đêm hắn không có nghỉ ngơi tốt, vừa nảy chỉ ngủ một lát trên máy bay, thể lực vẫn không thể chống đỡ nổi.
144 Edit : babynhox"Anh không phải là ngã bệnh chứ?"Lạc Tích Tuyết nhìn sắc mặt tái nhợt của hắn, cực kỳ tiều tụy, giọng điệu nói chuyện cũng là có hơi không có sức, không giống người đàn ông cuồng ngạo bá đạo thường ngày kịa.
145 edit: Fannie93. Lạc Tích Tuyệt giật mình, người đàn ông này như vậy lại sẽ nói xin lỗi với cô sao?Nhưng, quá khứ tổn thương của bọn họ, đã khiến nội tâm đau như thế, còn có thể dễ dàng bù đắp lại sao?“Tích Tuyết, hôm nay tôi tới đây, là muốn nói xin lỗi với em, hi vọng em có thể tha thứ cho tôi, chỉ cần em còn nguyện ý đi cùng với tôi, về sau tôi nhất định cho em không gian lớn nhất cùng tự do, tuyệt đối sẽ không như trước kia mà hạn chế em”.
146 Edit: Fannie93Ánh mắt Phương Tiêu Thần lạnh thấu xương, từng chữ từng câu không trừ đường sống nào nói, trong lòng Lạc Tích Tuyết run cầm cập. Cô hiểu bố rất hận Lạc gia cho tới bây giờ, căm ghét Lạc Thiên Uy, hiện tại Lạc Thiên Uy rơi vào trong tay bố, ông còn có thể bỏ qua cho anh sao?“Lạc Thiên Uy, nếu con gái của tôi vì cậu mà cầu xin, bây giờ tôi có thể cho cậu lựa chọn, lựa chọn cách cậu chết! !”.
147 Editor: lovelygirl262"Tử Nhan, gọi bác sĩ tư gia đến đây?"Phương Tiêu Thần thấy Lạc Thiên Uy ngã thoi thóp trên vũng máu, ra lệnh cho cô gái nhỏ bên cạnh.
148 Editor: Trâm TrầnLạc Thiên Uy ôm Lạc Tích Tuyết một đường rời đi, rốt cuộc đi tới trươc một bãi biển. Lạc Thiên Uy buông cô ra thâm tình khẩn thiết nói:”Tích Tuyết, chúng ta cùng đi đi, tôi không thể không có em”.
149 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
150 Edit : babynhoxTình cảm mãnh liệt qua đi, Lạc Thiên Uy ôm chặt lấy Lạc Tích Tuyết, vùi đầu vào trước bộ ngực cô hít thở : "Tích Tuyết, xin lỗi, thật sự anh khống chế không nổi.
151 Edit : babynhoxỞ một chỗ ngoài ngoại ô vắng vẻ, gió lạnh vù vù kéo tới, làm cho người ta không nhịn được lạnh rùng mình. Hai người đàn ông lớn tuổi đứng song song, hai bên tóc mai của bọn họ đều là hoa râm, nhưng phong thái uy phong tuấn lãng của năm đó không giảm chút nào, một đôi mắt tinh sáng ngời sâu sắc mà có thần nhìn về phía bên kia, đáy mắt chỉ có lãnh khốc cùng thù hận vô tận.
152 edit: Fannie93“Bà nói cái gì?”. Lạc Tích Tuyết chợt run lên, toàn thân như rơi vào băng. Lam Thư Đình hừ lạnh một tiếng, nói với Lạc Tích Tuyết: “Chính vì con người này, làm hại Thiên Uy tới tìm cô mà bị tai nạn xe cộ, lão gia vì báo thù cho Thiên Uy, mới tìm được Phương Tiêu Thần quyết đấu, nếu không phải vì cô, bọn họ cũng sẽ không chết!”“Thiên Uy bị tai nạn giao thông?”.
153 edit: Fannie93 Ba năm sau. Đầu mùa hè, mặt trời nóng bức nướng cả vùng đất. Ở tầng chót trong một tòa nhà văn phòng, toàn thân Lạc Tích Tuyết giỏi giang mặc đồ công sở, ngồi ngay ngắn ở cửa sổ sáng ngời phía trước, lông mi dài khóa chặt, một chiếc bút máy trong tay gõ lên mặt bàn, xuyên thấu qua bàn kính, phát ra tiếng vang thanh thúy.
154 Editor: lovelygirl262 Hàn Diệp Thần sững sờ một chút, ôm ngang thân thể nhỏ nhắn của cô, đi nhanh về phía lầu của nhà trọ. "Tích Tuyết, trong nhà em có thuốc hạ sốt không?" Hắn nhẹ nhàng xoa hai má nóng hổi của cô.
155 Editor: Trâm TrầnLạc Tích Tuyết ngồi lên chiếc xe hơi sang trọng, tới một khu vực ở thành thị. Nơi này là cơ quan trụ sở trọng yếu, bình thường nếu là người không có thân phận đặc biệt thì sẽ không vào được nơi này.
156 Editor: Trâm Trần“Thiên Uy?!” Lạc Tích Tuyết nhìn Tiếu Vũ Trạch đưa hình ảnh trên máy tính đến gần chỗ cô nhất thời khiếp sợ kêu lên. Nguoi xuất hiện trong tấm hình này có dáng dấp y chang Lạc Thiên Uy, nếu thật sự cô biết Lạc Thiên Uy không chết thì chắc chắn cô sẽ nghĩ người trong hình này chính là anh.
157 Edit : babynhoxLạc Tích Tuyết cũng nâng mắt nhìn qua, chỉ thấy người đàn ông đang chậm rãi bước xuống cầu thang,hai chân thon dài thẳng tắp bước xuống từng bước mộtTrên bữa tiệc, có vô số ánh mắt nhìn về phía hắn, hắn lại trầm tĩnh tao nhã, bình thản ung dung.
158 Edit : babynhoxLạc Tích Tuyết sững sờ , hắn lại mời cô cùng nhảy?Dường như tất cả phụ nữ trong bữa tiệc đều ném ánh mắt ghen ghét về phía cô. Cô như một tầm ngắm ọi người chỉ trích, bỏ qua những mũi nhọn kim châm, hai mắt nghi hoặc nhìn người đàn ông trước mắt.
159 edit: Fannie93 Bảo trước nhé: Trong bản raw thì lẫn lộn có cả tên Lạc Thiên Uy với Chiêm Mỗ Tư với nhau, tớ vẫn để nguyên nhé, các cậu đọc thì biết rõ đó đều là 1 người nhé :d.
160 edit: Fannie93Lạc Tích Tuyết cảm thấy hoảng sợ, chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ. Sắp tức giận, cô hạ quyết tâm, cắn đầu lưỡi của anh. Mùi máu tanh tràn ngập trong khoang miệng, Lạc Thiên Uy bị đau cau mày, không thể không buông lỏng cô ra.