101 Editor: tieuphuchacLạc Tích Tuyết chấn động, vội vàng đẩy Lạc Thiên Uy ra, nhìn về phía cửa…May mắn là vú Ngô, hoàn hảo!Cô thở nhẹ ra một hơi, hoàn hảo là vú Ngô, cô còn tưởng rằng sẽ là cha tới đây, trên tay cô đeo chiếc nhẫn kim cương.
102 Editor: lovelygirl262Lạc Tích Tuyết trốn đằng sau một cây cột to, cô cảm giác mình hiện tại giống như một kẻ trộm, rõ ràng mình không có làm chuyện xấu, nhưng lại không có can đảm bước ra đón nhận ánh mắt của hắn, càng không muốn cứ như vậy bắt gặp hắn cùng người phụ nữ khác ở chung một chỗ.
103 Editor: Trâm Trần“Em”Lạc Thiên Uy hoàn toàn không ngờ rằng Lạc Tích Tuyết lại có phản ứng lớn như vậy, trong lúc nhất thời cơ hồ chỉ sững sờ đứng nguyên tại chỗ, kinh ngạc nhìn về phía cô.
104 Giọng nói của cô bình tĩnh đến mức kỳ lạ, nhưng trong lòng lại không ngừng kịch liệt đấu tranh. Cô thật sự không thể cùng em trai của mình tiếp tục mối quan hệ thân xác điên cuồng này nữa, bọn họ là chị em thỉnh thoảng vụng trộm như thế này đã là tội ác rồi không thể đem mối quan hệ này kéo dài được.
105 Nụ hôn rực lửa, cứ như vậy đè lại, rơi thẳng trên cánh môi của Lạc Tích Tuyết. Lạc Thiên Uy gần như cuồng nhiệt hôn cô, giống như vô hạn nhớ nhung đề đặt trong nụ hôn này nhưng bên trong đó vẫn kèm theo sự trừng phạt giống như cô không ngoan vậy, không lưu chút khe hở nào, anh hung hăng hôn lên moi cô.
106 Edit : babynhoxLạc Tích Tuyết biến sắc: "Tôi không hiểu cô đang nói cái gì?""Nghe không hiểu sao? Dám làm còn không dám thừa nhận hả?" Annie Na căm hận gào thét, hai tay nắm thật chặt: "Đừng cho là tôi không biết mỗi buổi tối các người đã làm cái gì?"Lòng Lạc Tích Tuyết kéo căng, không biết tại sao Annie Na lại khẳng định cô cùng em trai đã xảy ra quan hệ như vậy, là em trai nói cho cô ta? Hay là bạn gái của em trai quá nhạy cảm?"Rốt cuộc cô muốn làm gì?" Lạc Tích Tuyết hờ hững hỏi, cũng không có tâm tình giải thích với cô ta cái gì.
107 Edit : babynhoxTrong đầu, xen lẫn từng hình ảnh dây dưa cùng Lạc Thiên Uy. Cô đã từng cho rằng, cùng em trai ruột của mình lên giường, đã đủ ghê tởm rồi.
108 Edit: fpurplebrown23“Em trai, a không cần”. thân thể Lạc Tích Tuyết khẽ run, đôi mắt đẹp chớp động lo lắng cùng hoang mang, cô sợ hãi hét lên. Bọn họ bây giờ vẫn còn ở trong xe, cửa sổ xe không đóng, tại sao em trai có thể cởi y phục của cô mà hôn ngực cô chứ?Ngày, cô quả thật khó có thể tiếp nhận, vừa mới chút nữa bị đám người kia sỉ nhục, hiện tại lại bị em trai đùa giỡn như vậy, cô thật là ngay cả lòng cũng muốn chết rồi.
109 edit: fpurplebrown23Lạc Thiên Uy nhìn thái độ khác thường của cô lại nói nhiều lời như vậy, tất cả đều lên án hắn mạnh mẽ, hắn bừng tỉnh hiểu ra!“Ghen tỵ? Anh nói đùa gì vậy?”Lạc Tích Tuyết lạnh lùng cười một tiếng, không chút khách khí phản bác hắn:“Chẳng lẽ anh thừa nhận, ghen tỵ là việc mà 2 người yêu nhau mới có sao? Tôi với anh yêu nhau sao? Hai chúng ta cũng chỉ duy trì mối quan hệ trên thân thể mà thôi, tại sao có tình cảm được mà ghen tỵ được đây?”Lạc Tích Tuyết đem tất cả bất mãn trong lòng mình phun ra, giọng nói bao hàm châm chọc, cô cơ hồ không khống chế được đầu lưỡi của mình, cứ như vậy buột miệng ra.
110 edit: fpurplebrown23Anh muốn xé rách cô, vò nát cô, chinh phục cô! ! !Dẫn cô tới nơi sâu nhất trong đại ngục, cùng anh ở đây trầm luân mãi thôi. Cả thân thể Lạc Tích Tuyết run rẩy, đôi môi tái nhợt, tay gắt gao nắm lấy ga giường phía dưới.
111 Editor: lovelygirl262Ban đêm, nơi xa hoa truỵ lạc PUB. Ánh đèn lấp lánh, trai gái trẻ tuổi uốn éo thân thể nhảy múa, âm nhạc điên cuồng vang lên bên tai.
112 Lạc Tích Tuyết lái xe đưa Tiếu Vũ Trạch về nhà trọ của anh. Tiếu thị đã phá sản, cha mẹ của Tiếu Vũ Trạch đi nước ngoài, một mình anh ở đây mướn căn phòng trọ nhỏ để ở chủ yếu là vì có thể thường cùng Lạc Tích Tuyết gặp mặt nếu không anh cũng đi với cha mẹ của mình.
113 Editor: Trâm Trần“Suốt đêm không về, em đã đi đâu?” con ngươi sắc bén của Lạc Thiên Uy nhìn chằm chằm cô, trong đôi mắt tràn đầy lửa giận mãnh liệt. Lạc Tích Tuyết trong lòng cả kinh, tựa hồ như nghe trong giọng nói của anh tràn đầy thuốc súng, cô có điềm báo mưa gió sắp đến làm trong lòng cô vô cùng bất an.
114 Editor: Trâm TrầnLạc Tích Tuyết ngớ ngẩn nhưng vẫn là bộ dáng chưa tỉnh ngủ. Cô cuốn chặt chăn nhắm mắt lại:"Nhưng tôi còn muốn ngủ" "Em ngủ đã lâu như vậy rồi, cũng nên ăn chút gì đó" thanh âm của anh khá dịu dàng nhưng nghe kỹ thì nó vẫn mang tức giận trong đó.
115 Edit : babynhoxChuyện gì không dám nhận? Sao hắn không nói thẳng, cô bò lên giường Tiếu Vũ Trạch?Hắn nói như vậy, cùng với hình dung cô thành một dâm —— phụ thì có gì khác nhau?"Tôi cùng anh Vũ Trạch là trong sạch , tùy anh có tin hay không!" Lạc Tích Tuyết hít sâu một hơi, vẫn là quyết định nên vì bản thân giải thích rõ.
116 Edit : babynhox"A ——"Lạc Tích Tuyết sợ hãi hét lên một tiếng, sợ tới mức bịt chặt đôi mắt, toàn thân run rẩy. "Bốp! ! !"Tiếng roi quất xuống, cô lại bắt đầu kêu thảm thiết.
117 edit: fpurplebrown23Lạc Tích Tuyết vốn còn muốn một mình đánh thức em trai, nhưng khi nhìn trên người hắn không ngừng có máu chảy ra, máu tươi theo gò má say mê lại tuấn dật một giọt lại một giọi rơi xuống, lòng của cô nhất thời đau đớn.
118 edit: fpurplebrown23Tiếp tục sao?Lạc Tích Tuyết ngẩng đầu lên, khó tin nhìn em trai. Giờ phút này, thân thể của cô nhỏ bé mềm yếu, dạ dày càng thêm khó chịu, mệt mỏi, hôn mê, các cảm giác khó chịu xen vào một chỗ, cô cảm thấy càng nhanh muốn ngất đi….
119 Editor: lovelygirl262"Không cần, tôi uống thuốc dạ dày sẽ không có chuyện gì. " Lạc Tích Tuyết nhỏ giọng yếu ớt lắc đầu một cái. Toàn thân cô hiện tại, một chút sức lực cũng không có, vốn dĩ cũng không muốn chuyển động, càng không muốn đi bệnh viện.
120 Mặt cô liền biến sắc, nhịp tim nhất thời đập nhanh như trống đánh. Sao anh có thể đoán được cái cô muốn nói chứ?Chỉ là hiện tại cô vẫn chưa muốn nói ra!“Mang thai? Làm sao có thể chứ? Tôi chỉ là lo lắng mình sẽ mang thai nên mới hỏi anh một chút thôi.