61 “Vào đi. ”
Một giọng nữ duyên dáng vang lên.
Lạc Tiểu Y cẩn thận đẩy cửa phòng, cửa không có khóa, hắn mở ra rất nhẹ nhàng.
Trong phòng có một bàn trang điểm bằng gỗ hồ đào, một chuỗi cờ treo ngang trước giường.
62 Kết quả là, một cô gái cười hì hì , nắm tay một tiểu nhị cười tủm tỉm, sóng vai nhau tiêu sái ra khỏi cửa lớn của tửu lâu.
Hiện tại tuy rằng là đầu mùa xuân, nhưng mặt trời vẫn ở trên cao chiếu xuống.
63 Hai mắt tạo thành một đường, Lạc Tiểu Y đắc ý thầm nghĩ: ***, ai bảo đàn bà thúi ngươi tính kế hại ta. Hừ, Ngươi đầu tiên là đem ta đẩy ngã dưới vó ngựa, sau đó bắt chước thanh âm của ta giá họa cho ta.
64 Xoẹt xoẹt!
Lạc Tiểu Y cả người cứng ngắc xoay đầu lại, quay mắt nhìn Chu mỹ nam thân người đứng thẳng như kiếm.
Giật giật môi, Lạc Tiểu Y cố gắng cười hắc hắc ra tiếng.
65 Buổi tối, Lạc Tiểu Y cũng không dám trở lại phòng mà ngủ. Hắn núp ở trên cây đa ngủ một đêm, hôm sau vào giờ dần thì tự động tỉnh lại.
Lạc Tiểu Y từ trên cây nhảy xuống, giữa sự mông lung của màn đêm, hắn vừa ngáp liên tục vừa đi đến phòng bếp.
66 Sở tiên tử thản nhiên liếc nhìn cô gái lãnh diễm, nói: “Mị nhi, nhiều người nhiều miệng, chớ có nói nhiều!”
Mị nhi đối với nàng vẫn có chút kiêng kị, do đó vội vàng nhắm mắt, cúi đầu.
67 Nghiêng tai nghe ngóng tiếng thảo luận cùng với tiếng hít thở dần dần dồn dập từ trong rừng cây truyền đến. Lạc Tiểu Y nghiêng đầu, cắn ngón taycủa bản thân, lẩm bẩm nói: “Cái này cần gì phải đoán? Các ngươi đều đã rơi vào trong trận pháp mà ta bố trí , bởi vậy mới đi vòng vo.
68 Vừa nhảy vào trong tường vây, còn chưa biết tiểu tặc kia cụ thể đi về hướng nào. Thì một tiếng nói truyền đến: “Ai?”
Thanh âm này vừa dứt, dẫn theo một tiếng quát bén nhọn : “Có ai không, có thích khách a ——”
Tiếng quát này hết sức vang dội, xé rách màn đêm yên tĩnh.
69 Cùng lúc đó, tại nơi cây bạch dương cổ bị gãy ở khu rừng phía bắc, Lạc Tiểu Y đang ngồi xổm, vừa dùng tay nhỏ bé vuốt ve vỏ cây thô ráp, vừa rung đùi đắc ý thở dài nói: “Ai, người giang hồ lòng nghi ngờ thật nặng, quá dễ dàng xúc động a.
70 Lạc Tiểu Y vui mừng , nhưng mặt lại vội vàng lộ vẻ lo sợ, khẽ cong thắt lưng, giọng nói run run : “Quân gia, cho tiểu nhân một trăm lá gan, cũng không dám gạt các vị đại gia a.
71 Lạc Tiểu Y xoay người cao giọng trả lời: “Dạ thưa, công tử gia, còn ạ!”
Thanh niên áo trắng gật gật đầu, đi nhanh đến chỗ Lạc Tiểu Y, phân phó: “Tiểu nhị ca, nhờ huynh giúp chúng ta đem cỗ xe ngựa này an trí tốt dùm.
72 Lạc Tiểu Y nhanh chóng quay đầu đi, nhìn khuôn mặt bình tĩnh của đại hán kia, trong bàn tay đang quơ quơ bầu rượu. Hả, tiểu tử này chẳng những mặt không đổi sắc, mà một chút bộ dạng hứng thú cũng không có.
73 “Dạ, thưa công tử gia, vị đại hiệp áo đen kia đúng là Chu công tử ạ. ”
“Hóa ra chính là hắn. Tốt lắm, ngươi lui đi. ”
“Dạ!”
Lạc Tiểu Y quay đầu về hướng quầy thu ngân , tâm tình của hắn lúc này thật tốt a.
74 Đến khi thân thể người bịt mặt bay lên thì sau một lát, tại chỗ người bịt mặt kia biến mất. Giữa bụi cỏ lay động vài cái, sau đó, một thân ảnh kiều nhỏ chậm rãi ngồi dậy.
75 ta thì có thể làm cái gì chứ? Ta chỉ là chạy vào xem náo nhiệt thôi a! Ta thật, thật sự chỉ muốn xem náo nhiệt mà thôi! Oa ô ô, ta thề là ta chỉ muốn đến xem náo nhiệt a! Ai ya, ta đúng là miệng quạ đen a, nói cái gì thì cái đó thành hiện thực!
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của Lạc Tiểu Y, hai mắt đen trắng rõ ràng ngập tràn nước mắt, chân không ngừng run run, Chu công tử mỉm cười thu lại hàn khí trên người.
76 Hai con mắt đen thui của Lạc Tiểu Y liều mạng hoạt động, thấy mặt con heo băng vẫn lạnh như băng, không thấy có thêm động tác gì. Vì thế tròng mắt của hắn vội vàng dừng công tác trượt, sửa thành hai mí mắt quyết liệt đánh nhau.
77 ta đương nhiên không phải người thường rồi. Ái chà, rốt cục ta có thể khẳng định, chỉ cần không để ý đến sát khí trên người ngươi, đối phó ngươi so với chưởng quầy của ta còn dễ dàng hơn a.
78 Vù!
Một thân ảnh như tia sáng vụt qua!
Mọi người chỉ cảm thấy vô cùng hoa mắt, lúc lấy lại tinh thần thì đã phát hiện Lạc Tiểu Y mới vừa rồi còn cực kỳ uể oải, giờ phút này đã vững vàng đứng ở trước cửa tửu lâu, bàn chân đã đặt ở giữa, ngẩng đầu lên, hưng phấn bừng bừng nhìn về phía ngã tư đường hướng đông.
79 Giữa ánh nhìn chăm chú của mọi người, công tử áo trắng phong độ tiêu sái đi ra. Hắn chậm rãi đến gần Mạc tiểu thư, thân áo trắng bị gió thổi bay phấp phới, hai tròng mắt hẹp dài đen như mực chuyển động, tình ý vô hạn nhìn về phía xe ngưạ, mà nữ tử kiều diễm kia cũng ngoái đầu nhìn lại mỉm cười với hắn.
80 Lẳng lặng dừng ở trên người Lạc Tiểu Y, Lưu Thập Nhị thấp giọng nói: “Tiểu Nhất, sao trên người của ngươi lại có hương thơm vậy?”
Rầm——
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Tiểu Y đỏ bừng, chóp mũi bắt đầu toát mồ hôi hột.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 115