61 “đúng a, hiện tại ta không thể chết, ta phải hảo hảo sống, chết thì để hắn vui sướng a?” Mục Ngữ Tâm thở ra một hơi nhẹ nhõm, giải huyệt cho ta, an ủi nói:“tỉ tỉ, sư phụ ta nói không thể tin tưởng nam nhân, ta trước vẫn nghĩ nam nhân chẳng có ai tốt, đến khi gặp tỉ phu, thấy hắn đối tốt với tỉ như vậy, ta còn nghĩ sư phụ nhầm rồi, hiện tại phát hiện, quả nhiên sư phụ nói không sai”.
62 Chợt có người ôm lấy phía sau ta, rất nhanh ôm ta đặt xuống đất. Ta nửa tình nửa mê định nói gì đó thì đã bị người đó ôm lên giường. Sau đó môi ta bị hắn bá đạo hôn lấy, lưỡi ta cũng bị hắn bá đạo hhút vào, ta chợt cảm giác quần áo đang bị cởi ra… không, hắn đang xé áo ta ra, lập tức song nhũ đày đặn bị giải khai , ta lập tức giật mình… cường bạo…Ta vội nâng tay, dùng hết lực đẩy hắn, hắn đã tóm tay ta, dùng sức đè xuống giường nó:“ngươi là của ta, không chuẩn cho yêu kẻ nào khác”Hắn nói xong, tiếp tục trên người ta loạn hôn, tiếp tục xé quần áo ta… kết quả… ta bị ăn đến hết sạch… không có khả năng…Sự thực là, khi hắn hôn đến cổ ta, ta nhịn không được kêu to: “ đau a”Nghe thấy ta kêu to, hắn đình chỉ động tác, ngẩng đầu lên, ta chợt phát hiện môi hắn lưu huyết, tính làm gì, vừa muốn giết ta, giờ lại đến cường bạo ta? Hắn có phải hay không bị nhiễm bệnh thần kinh?Ta lạnh lùng đem đầu quay sang một bên, lạnh giọng nói:“đại giáo chủ có đi đến nhầm phòng chăng?” muốn giết ta thì giết, muốn cường bạo liền cường bạo, ta không phải là đồ chơi của hắn.
63 “a…?” Phượng Thanh Hà cùng Phượng thanh Trúc cũng chạy tới, thấy một màn cảnh tượng, đều là mắt chữ a mồm chữ o. ta vội kéo chăn lên che chắn hồng mặt nói:“là ngã, ta bị ngã nên thành như vậy” ta thực ngu ngốc, ngã thế nào có dấu hôn?“ngã có thể như vậy?” Thủy Vũ Mị buồn cười bất đắc dĩ nói:Ta thẹn quá hóa giận nói: “ các ngươi ở đây ngó nghiêng cái gì, đi ra ngoài, co như chưa thấy gì hết”Phượng thanh hà cắn răng nghiến răng nói:” Tỷ tỷ, ai dám chiếm của ngươi tiện nghi, ta sẽ không buông tha hắn, trăm hiểu đường cũng sẽ buông tha hắn.
64 Lần này hội nghị chủ yếu nội dung chính là Giang hồ nhật báo, không, hẳn là là Giang hồ nguyệt báo. Cổ đại giao thông liên lạc đều rất chậm, tin tức cả nước dù nhanh thế nào cũng phải tốn vài ngày mới về đến tổng đàn, nếu làm nhật báo tuyệt đối là không kịp.
65 Bởi vì đọc thư, ta vẫn ngủ không được, đi đến cửa sổ, trong lòng kêu một cái phiền. Chợt nghe có người cười nói:” Như thế nào? Trong lòng thực phiền táo sao không?” Ta vừa quay đầu lại, thấy sư phụ chính cười mị mị đích nhìn thấy ta.
66 Đồ đệ của tiểu Bạch biết hắn về nhà liền hỏi nhà hắn ở đâu, nghĩ muốn hồi hương hắn thăm hỏi. Nhà hắn là ở hiện đại, bọn hắn thế nào đi? Cho nên ta nói nhà tiểu Bạch ở hải ngoại, rất xa, không thể tìm thấyBáo chí phát hành thật sự thuận lợi, bất quá kì này có một vấn đề, một vấn đề lớn.
67 Ta không tức giận nói: “ biết rồi còn muốn tới?”Hắn một bộ không sao cả: “ không cần hắn đồng ý, nàng đồng ý là được, ta cướp nàng ra khỏi Mộ Dung gia”Nước vừa uống vào miệng lập tức phun ra, một bên ho khan một bên chùi miệng: “ ta nói , đại ca, ngươi lợi hại cũng không cần khoe ra? muốn cầu hôn với lão đầu chết tiệt kia, đừng lãng phí tinh lực”Độc Cô Hàn nhẹ nhàng chụp vào eo ta: “ nàng nói làm sao bây giờ?” hắn đột nhiên ôn nhu cười:” hay nàng nghĩ muốn cùng ta bỏ trốn?”“ không phải, ta hiện tại vừa tiếp quản bách hiểu đường, sư đệ đã về cố hương, ta phải giúp hắn quản lí tốt nơi đây, qua 10 năm, chờ ta chơi đủ, cúng ta liền tìm chỗ ẩn cư”“10 năm?” hắn trố mắt nhìn ta khiến ta không khỏi kinh ngạc, đại khối băng cũng có bộ dạng này sao?“vậy 7,8 năm?” sắc mặt rất khó xem.
68 a vốn nghĩ cha sẽ xông lên mắng ta một trận, sự thật không có. Hắn lại thực khách khí xưng hô một câu Mộ Dung đường chủ, còn miờ ta đến thư phòng ngồi vị trí chủ tọa.
69 Vì cha ta không cho ta đến tàng thư các, nhưng là ta vẫn muốn đến đương nhiên là lén đến. Ban đêm, ta trộm lẻn vào tàng thư các. Nhìn chồng sách đồ sộ trước mặt ta cảm giác muốn ngất.
70 a bực mình, ta bỏ hắn ra, hai tay chống eo, mắng to: “ đại khối băng, ngươi làm gì? Biết đó là cha ta không? Ta nói ngươi nửa ngày ngươi đều không có nghe? Nói ngươi thu kiếm mà thôi, tay ngươi bị tàn phế sao? Nhường ngươi 3 phần, ngươi lên mặt sao? Trước mặt nhiều người ta vốn không muốn mắng ngươi, chính là ngươi tìm mắng.
71 Hai người chúng ta ở trong phòng nói chuyện một hồi, Hồng tụ gõ cửa nói lão cha muốn gặp ta. Ta đem Hàn lừa ở trong phòng, đi theo Hồng tụ ra ngoài. Lão cha tìm tuyệt đối không phải chuyện tốt.
72 “ta thực nhâm tính, nhưng hắn luôn bao dung ta, có đôi khi hắn cũng sinh khí, cũng sẽ phát hỏa với ta. Nói thật, hắn sinh khí bộ dáng thực khủng khiếp, thậm chí, hắn xúc động có thể muốn giết ta.
73 “ngươi là ai, vì cái gì mắng cung chủ?” mấy nữ tử phía sau thấy chủ nhân bị mắng lập tức phản ứng, ta trực tiếp không nhìn các nàng vào mắt nói:“VŨ mị, bồi tội”Ta vừa dứt lời, mấy nữ tử kia lập tức rút kiếm, trong nháy mắt, hai kiếm đã hướng tới ta.
74 Y Lạc Lạc đột nhiên kêu lên: “ giang đại ca còn chưa tới?”“y cô nương, giang trang chủ chậm chạp chưa tới, không thể vì hắn để cho tất cả mọi người phải chờ đi?” lão cha ngăn cản nói: “ các vị, trước tiên lên bốc thăm, còn lá thăm cuối cùng là của Giang trang chủ, nếu ai bốc được cùng trận với hắn, coi như là hòa, xét cả 2 đều thắng, thế nào? Không ai có ý kiến gì chứ?” bệnh thần kinh thật đáng thương.
75 Cánh tay thực đau, ta có phải bị thương? Có thể?Không biết cái gì đang đè lên tay ta, dù sao đau đớn chậm rãi biến mất. Lạnh, giống như rơi vào hầm băng, máu muốn đông lại, da thịt muốn đứt ra.
76 Hắn đem ta ôm lấy, ánh mắt không li khai thân thể ta. Đem quần áo ta vứt sang một bên, ánh mắt y nhiên chằm chằm nhìn ta. Ta tuy thần trí có điểm không rõ, cũng có chút ý thức, bị hắn thấy thì mặt cũng đỏ bừng, ngượng ngùng cúi đầu: “ ngươi xem cái gì? Ta phải mặc quần áo”Hắn quả thực đem ta ôm chặt, chậm rãi hôm nên cần cổ tuyết bạch, ta cả kinh, thân thể run run.
77 Hai chúng ta vội vã quay lại Mộ Dung gia, phải chuẩn bị cẩn thận y phục, nếu bị người ta nhìn thấy hai chúng ta cùng xuất hiện, không biết sẽ nghĩ ra thế nào? Rất nhanh quay lại phòng, Phượng Thanh Hà cùng Phượng thanh Trúc đã ở đó đợi từ bao giờ.
78 Bởi vì ta ngủ gật nên những trận đấu ta tất thảy đều không có xem, chỉ đến khi bệnh thần kinh đến, ta miễn cưỡng tỉnh dạy, mở to mắt. Nói Trương tiểu Kiệt đã chờ hẵn hơn nửa canh giờ, bệnh thần kinh ngay đến bóng người cũng không thấy.
79 a cười nhẹ nói: “ y cô nương, ngươi ngồi sang bên đây được không, như vậy vẫn là ngồi bên cạnh đại ca ngươi?”Y Lạc Lạc liếc mắt ta một cái: “ không tốt, ai chẳng biết ngươi nghĩ muốn đến ngồi cạnh Mục Hàn, ta không cho ngươi như nguyện” chúng ta đều đã là vợ chồng, ngồi cùng nhau không phạm pháp đi.
80 Ta luôn muốn ngao du thiên hạ khoái ý giang hồ, thân phận đường chủ này thực trói buộc thân ta, tứ đại thủ tịch phóng viên mối người đều có lực làm đường chủ, ta không nghĩ tiếp tục trói buộc mình.