Chương trước: Chương 41: Nếu Là Hắn Thì Mọi Chuyện Đều Có Thể Giải Thích.
1. Chương 1: Thí Sinh Kỳ Quái
2. Chương 2: Tổng Giám Đốc Lại Đổi Bạn Gái
3. Chương 3: Cục Cưng Tự Khép Kín Bản Thân
4. Chương 4: Cô Lại Gặp Ác Mộng
5. Chương 5: Nhạc Nhạc Không Phải Đứa Bé Tàn Tật
6. Chương 6: Cô Có Mục Đích Gì
7. Chương 7: Hắn Đã Quên Cô...
8. Chương 8: Thái Tử Gia Thiên Tài
9. Chương 9: Bắn Cà Phê
10. Chương 10: Nhớ Cô, Hắn Rất Tức Giận
11. Chương 11: Lại Có Thể Đụng Phải Cô Ta
12. Chương 12: Cô Ấy Thực Sự Tới Sao
13. Chương 13: Khẳng Định Cô Ấy Ở Đây
14. Chương 14: Lúc Gặp Lại
15. Chương 15: Nhạc Nhạc Là Ai
16. Chương 16: Cô Kết Hôn Rồi
17. Chương 17: Cho Cô Làm Thư Kí Của Tôi
18. Chương 18: Tận Mắt Nhìn Thấy
19. Chương 19: Chờ
20. Chương 20: Cô Không Nên Xa Lạ Như Thế.
21. Chương 21: Nụ Hôn Bị Cắt Ngang
22. Chương 22: Làm Bạn Nhảy Của Tôi
23. Chương 23: Không Ngờ Lại Gặp Hắn
24. Chương 24: Trong Tình Yêu Luôn Có Những Chuyện Ngoài Dự Tính.
25. Chương 25: Hắn Chưa Từng Bảo Vệ Cô
26. Chương 26: Bởi Vì Đây Là Âm Mưu Của Hắn
27. Chương 27: Dùng Lời Nói Dối Che Dấu Trái Tim Đau Thương
28. Chương 28: Cô Ơi, Con Không Có Mẹ
29. Chương 29: Làm Mẹ Thiên Tài Rất Khó
30. Chương 30: Cô Ấy Còn Dám Tới
31. Chương 31: Tôi Nghĩ Là Cô Hiểu Lầm
32. Chương 32: Cô Ơi, Đổi Cà Phê Thành Nước Trái Cây Có Được Không
33. Chương 33: Anh Nói Cho Tôi Biết, Tôi Sai Ở Đâu
34. Chương 34: Nhạc Nhạc Ở Trường Học Có Cái Gì Không Đúng.
35. Chương 35: Nếu Anh Ta Bảo Em Đi
36. Chương 36: Cổ Tín Dương Là Ai
37. Chương 37: Liên Hoàn Kế Của Ba Cố
38. Chương 38: Đi Xem Mắt
39. Chương 39: Cô Rơi Xuống Hồ
40. Chương 40: Cô Ấy Là Vợ Tôi
41. Chương 41: Nếu Là Hắn Thì Mọi Chuyện Đều Có Thể Giải Thích.
42. Chương 42: Kẻ Trộm Trong Phòng Làm Việc
43. Chương 43: Bị Một Nhát Đâm Vô Ích
44. Chương 44: Cô Không Nhận Nhát Đâm Vô Ích
45. Chương 45: Em Không Muốn Tiếp Tục Tình Cảm Ngu Ngốc Đó Nữa.
46. Chương 46: Cái Gương Kỳ Lạ
47. Chương 47: Em Trai Nhỏ Bị Câm
48. Chương 48: Đây Rốt Cuộc Là Chuyện Gì
49. Chương 49: Nhất Định Giữ Bí Mật
50. Chương 50: Tiểu Thương Tâm Của Hoan Hoan
51. Chương 51: Ai Gọi Tới
52. Chương 52: Không Cách Nào Gọi Tiếng Mẹ
53. Chương 53: Cô Đi Đi
54. Chương 54: Tôi Không Yêu Cô Là Sai Sao
55. Chương 55: Chúng Ta Nhất Định Không Thể Để Cho Mẹ Đi
56. Chương 56: Anh Có Một Cách
57. Chương 57: Cuộc Điện Thoại Trước Lễ Tình Nhân
58. Chương 58: Chiếc Nhẫn Trong Bánh Ga Tô
59. Chương 59: Hoan Hoan Hay Nhạc Nhạc
60. Chương 60: Lễ Tình Nhân
61. Chương 61
62. Chương 62: Cô Làm Mẹ Như Thế?
63. Chương 63: Nhạc Nhạc Có Vấn Đề Gì
64. Chương 64: Đi Hay Là Ở Lại
65. Chương 65: Con Phải Đưa Hai Đứa Bé Về
66. Chương 66: Tôi Không Yêu Anh Nữa
67. Chương 67: Hoan Hoan Nhạc Nhạc Là Anh Em
68. Chương 68: Thỏa Thuận Đã Ký Kết Trước Đây
69. Chương 69: Vì Ai Mà Anh Lo Lắng
70. Chương 70: Một Đấm Không Giải Thích Được
71. Chương 71: Trái Tim Hỗn Loạn Vì Ai
72. Chương 72.1: Cháu Có Thể Bảo Vệ Nó
73. Chương 73: Mấy Người Yêu Cái Gì Của Cô Ta
74. Chương 74: Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Của Tôi
75. Chương 75: Dđ
76. Chương 76: Hạ Uy Phong
77. Chương 77
78. Chương 78: Mơ Mộng Và Nước Mắt (2)
79. Chương 79: Vì Sao Lại Đối Xử Với Cô Như Thế
80. Chương 80: Nhặt Được Ông Chú Quái Dị Ở Ven Đường
81. Chương 81: Chức Trách Của Trợ Lý
82. Chương 82: Sự Bày Tỏ Tàn Khốc
83. Chương 83: Em Chỉ Tin Đây Là Mộng
84. Chương 84: Lần Trị Liệu Đầu Tiên Cho Nhạc Nhạc
85. Chương 85: Bệnh Của Nhạc Nhạc, Là Lỗi Của Anh
86. Chương 86: Ai Cũng Có Thể Làm Điều Đó, Trừ Em Ra.
87. Chương 87: Hợp Đồng Cắt Nát
88. Chương 88: Cô Không Biết, Anh Ghen
89. Chương 89: Anh Không Gọi Điện Tới
90. Chương 90: Cùng Đi Nghỉ Mát Với Ai
91. Chương 91: Hiểu Lầm Lớn
92. Chương 92: Anh Cho Em Dũng Khí
93. Chương 93: Anh Tin Tưởng Ai
94. Chương 94: Cách Bảo Vệ Đau Đớn Nhất
95. Chương 95: Xin Lỗi Anh Không Thể
96. Chương 96: Trợ Lý Đến, Vũ Nữ Đi
97. Chương 97: Em Hy Vọng Người Đó Là Anh
98. Chương 98: Có Phải Anh Có Điều Gì Khổ Tâm?
99. Chương 99: Ám Đấu
100. Chương 100: Vì Sao Anh Không Nói
101. Chương 101: Ai Là Người Tặng Hoa
102. Chương 102: Cô Không Có Quyền Bảo Tôi Rời Đi
103. Chương 103: Hỏi Cho Rõ
104. Chương 104: Hãy Để Em Tùy Hứng Một Lần
105. Chương 105: Cô Buông Ra
106. Chương 106: Hôn Mê Bất Tỉnh
107. Chương 107: Em Nhất Định Có Thể Quên Anh
108. Chương 108: Không Gặp Không Gặp
109. Chương 109: Anh Giúp Em Quên Anh Ta
110. Chương 110: Khoảng Cách Giữa Bọn Họ Rất Xa
111. Chương 111: Quên Đi Liệu Có Dễ
112. Chương 112: Chuẩn Bị Nhẫn
113. Chương 113: Cô Ấy Thật Sự Không Đến
114. Chương 114: Kho Hàng Không Biết Tên
115. Chương 115: Cô Mất Tích
116. Chương 116: Không Phải Anh
117. Chương 117: Cô Nợ Anh
118. Chương 118: Mẹ, Mẹ Có Thể Lấy Chú
119. Chương 119: Bị Thương Là Em, Đau Là Anh!
120. Chương 120: Nếu Đây Là Cách Duy Nhất
121. Chương 121: Quyết Định Của Cô
122. Chương 122: Em Không Cách Nào Rời Khỏi Anh
123. Chương 123: Giãy Dụa
124. Chương 124: Anh Thật Sự Sẽ Nổ Súng
125. Chương 125: Tặng Em Nhẫn
126. Chương 126: Em Nhất Định Phải Đi
127. Chương 127: Anh Bằng Lòng Làm Hết
128. Chương 129: Mọi Chuyện Không Đơn Giản
129. Chương 130: Anh Biết Nên Làm Như Thế Nào
130. Chương 131: Thân Phận Hợp Pháp
131. Chương 132: Em Lấy Anh Đi
132. Chương 133: Anh Cho Em Mãn Hán Toàn Tịch
133. Chương 134: Anh Sẽ Chờ
134. Chương 135: Chờ Đợi
135. Chương 136: Đàn Gảy Tai Trâu
136. Chương 137: Cô Muốn Làm Gì
137. Chương 138: Kề Cà Không Về
138. Chương 139: Quên Cầm Theo Điện Thoại
139. Chương 140: Lời Thề
140. Chương 141: Buổi Sáng Tuyệt Vời
141. Chương 142: Cô Muốn Thế Nào
142. Chương 143: Chuyện Tình Yêu
143. Chương 144: Khoa Tay Múa Chân
144. Chương 145: Tác Dụng Của Con Dâu
145. Chương 146: Xung Đột Nhỏ
146. Chương 148: Thêm Cà Phê
147. Chương 149: Sứ Giả Của Thần Tình Yêu
148. Chương 150: Đính Hôn Hay Chia Tay
149. Chương 151: Ngày Đính Hôn
150. Chương 152: Ngày Đính Hôn 2
151. Chương 153: Cãi Lộn
152. Chương 154: Lọt Vào Âm Mưu
153. Chương 155: Anh Sẽ Bảo Vệ Em
154. Chương 156: Vị Trí Của Cô
155. Chương 157: Chỉ Được Cái Bề Ngoài
156. Chương 158: Hiểu Ra
157. Chương 159: Hiểu Ra (2)
158. Chương 160: Vui Vì Hai Người
159. Chương 161: Suy Nghĩ Miên Man
160. Chương 162: Tin Nhắn Bị Xóa
161. Chương 163: Nửa Đường Đi Khỏi
162. Chương 164: Vết Thương Sâu Đậm
163. Chương 165: Vết Thương Sâu Đậm (2)
164. Chương 166: Ngoảnh Lại, Xoay Người
165. Chương 167: Yêu Đến Mức Không Thể Yêu
166. Chương 168: Đối Chất
167. Chương 169: Anh Yêu Em
168. Chương 170: Phải Và Không Phải
169. Chương 171: Không Thể Buông Tha
170. Chương 172: Thử Thách Về Sự Tin Tưởng
171. Chương 173: Chấm Dứt
172. Chương 174: Em Có Thai
173. Chương 175: Một Chút Tiếc Nuối
174. Chương 176: Làm Ba Thật Khổ
175. Chương 177: Hạnh Phúc Của Nhà Họ Mục
176. Chương 178
177. Chương 179
178. Chương 180
179. Chương 181
180. Chương 182
181. Chương 183
182. Chương 184
183. Chương 185
184. Chương 186
185. Chương 187
186. Chương 188
187. Chương 189
188. Chương 190
189. Chương 191
190. Chương 192
191. Chương 193
Trong căn phòng, Cố Bảo Bảo ôm Nhạc Nhạc, kỳ dị phát hiện ra trên khuôn mặt bé nhỏ đang say ngủ có nụ cười hiếm thấy.
"Cục cưng," Cô cũng không nhịn được cười, "Hôm nay có chuyện gì mà vui vậy?"
Đáng tiếc bé không nói được, giống như trong lòng cô có rất nhiều lời muốn nói với Mục Tư Viễn cũng không cách nào nói ra.
Anh Tư Viễn! Cô khó khắn nhắm mắt lại, nếu em chỉ là sai lầm trong cuộc đời anh, tình yêu cuối cùng mà em dành cho anh chính là -- rời khỏi anh.
Đinh..."
Chợt điện thoại báo tin nhắn tới, là của chủ nhiệm thư kí: Cô Cố, sáng sớm mai 5h30 cô tới văn phòng, có công văn khẩn cần phải xử lý.
5h30! Cô thở dài, tắt đèn, đóng cửa trái tim, ôm lấy Nhạc Nhạc ngủ thiếp đi.
************
Cố Bảo Bảo đi vào căn phòng tối om, có văn kiện quan trọng gì mà nhất định cô phải tới công ty lúc sáng sớm thế này để xử lý?
Tối qua cô bị rơi xuống hồ nên có hơi cảm mạo, đầu vẫn còn đang choáng váng.
Chờ một lúc để uống thuốc, cô nghĩ, đưa tay ra chuẩn bị mở đèn!
"Ba!"
Bỗng, có âm thanh trong phòng làm việc của tổng giám đốc truyền ra, cô theo bản năng rụt tay về.
Tập trung lắng nghe, trong phòng làm việc của tổng giám đốc lại yên tĩnh.
Mục Tư Viễn tới sớm vậy ư? Cô khe khẽ đi vào, lại cảm thấy không giống.
Cô rất rõ thói quen của hắn, chỉ cần có người bên trong, cho dù ngủ thì hắn cũng mở đèn.
Nhưng bây giờ, trong phòng lại tối om.
"Ba!" Càng tới gần, cô lại nghe được âm thanh như nãy, cứ như là tài liệu rơi trên đất vậy.
Chẳng lẽ là trộm?
Phòng làm việc của Mục Tư Viễn quả thực có mấy món đồ cổ có giá trị, cũng là thứ hắn cực kỳ thích...
Cô không có nghĩ nhiều, đưa tay ra tìm chốt cửa.
Nếu thật sự là trộm, sợ sẽ giam mình ở bên trong, ngay cả cửa cũng không khóa!
Cô nhẹ nhàng mở cửa đi vào, "ba" một tiếng mở đèn lên, hét lớn, "Anh làm cái gì!"
Dưới ánh đèn, một người đàn ông đứng trước két sắt, cửa két sắt đã bị mở ra.
Quả nhiên là trộm!
Cô vội cởi giày ra muốn ném hắn, người nọ lại lao về phía cô.
Cố Bảo Bảo bản năng lui lại mới phát giác là hắn muốn chạy.
"Anh đứng lại!" Cô nhào tới, bắt lấy cánh tay hắn, muốn xem hắn có mang thứ gì chạy theo không!
"Cút!" Người kia âm độc húc đầu xuống, trong tay bỗng xuất hiện một con dao, đâm tới cô.
"Tê..." Tiếng mũi dao xé rách áo, máu lập tức nhuộm đỏ chiếc áo trắng.
Cố Bảo Bảo ngẩn ngơ, người nọ liền nhân cơ hội trốn đi!
"A...!"
Bên ngoài là tiếng hét chói tai của chủ nhiệm thư ký, sau đó là tiếng giày cao gót, chủ nhiệm chạy vào, thẳng tới chỗ két sắt!
"Khá tốt!" Cô ấy lấy một văn kiện được gói kín trong két ra, thở phào: "Bản giá sàn không có bị trộm đi!"
"Bản giá sàn?" Cố Bảo Bảo chợt nhớ tới lời Linda đã nói, lẽ nào người vừa rồi là do Cổ Tín Dương phái tới?
Chủ nhiệm quay lại nhìn cô, "Cô... Bị thương?"
Cô ấy kinh ngạc nhìn máu đã nhuộm đỏ cả ống tay cô, vội vàng lấy điện thoại gọi cảnh sát đổi thành gọi cấp cứu. Nghĩ thế nào lại ấn số của Mục Tư Viễn.
"Tôi không sao!" Cố Bảo Bảo lắc đầu, dùng tay kia nắm cánh tay chủ nhiệm, thỉnh cầu: "Chủ nhiệm, chuyện tôi bị thương, không cần phải nói cho tổng giám đốc biết đâu!"
Xem tiếp: Chương 43: Bị Một Nhát Đâm Vô Ích