1 Âm nhạc du dương , bài hát ‘’ Người lữ hành giữa sa mạc ‘’ uốn lượn quanh quẩn trong một gian phòng ở quán bar.
-“Quang Y , vài ngày nữa tôi sẽ quay về Pháp.
2 Nhà thờ có kiến trúc bên trong như hình thập giá, tâm của thập giá nơi ngã tư giao nhau là bàn thờ chính của nhà thờ, phía dưới là hầm mộ của Thánh Phêrô và bên trên là mái vòm nhà thờ.
3 Anh quốc,
Đến Anh quốc đã là ba tuần lễ trôi qua , Lôi Ân · Khải Lan Đức cơ hồ là đưa cậu đi thăm thú toàn bộ danh lam thắng cảnh tại Anh quốc, dọc theo đường đi, hắn luôn ngoan ngoãn phục tùng, không chút nào che giấu tình yêu dành cho cậu,tuy nhiên khiến cho cậu có điểm vô cùng buồn bực chính là cái gã Lôi Ân Khải Lan Đức này sao lại nổi tiếng như vậy chứ.
4 -“Làm tốt lắm. Kế tiếp nên làm như thế nào hẳn là cậu đã biết. ” Hừ! Dám mơ ước người của hắn thì sẽ phải trả giá đại giới. Mắt vàng đột nhiên lộ ra sát khí ngoan tuyệt.
5 “Cậu vẫn là nên nhìn lại bản thân mình đi. ” Hắn chưa nói kỳ thật người kia đã lần mò đến Anh quốc. Ha ha, có trò hay để xem rồi.
-“Thiếu gia, có thể ăn cơm được rồi ạ.
6 Ban đêm tĩnh lặng vô cùng , chỉ có những cơn gió khuya từ từ thổi đem cái lạnh thấm sâu vào người. Nhạc Quang Y trầm tĩnh đi vào hoa viên thưởng thức những cánh hoa trong bóng đêm.
7 Nhạc Quang Y nhìn La Y , thầm giật mình, người này thân thủ cũng không tầm thường, nơi này thật đúng là ngọa hổ tàng long a.
-“Quang, hóa ra cậu ở trong này,làm tôi tìm cậu đã nửa ngày.
8 -“Lôi Ân……” Nhạc Quang Y đột nhiên kêu lên với người đang tựa vào vai cậu đọc sách.
-“Gọi tôi là Lôi đi. ” Buông sách xuống, đánh gãy lời nói của cậu, hắn nhất định sửa lại cho đúng.
9 -“Bình tĩnh một chút, Lôi Ân. Cậu cứ như vậy cũng không phải là giải pháp tốt a. ” La Y thật sự không đành lòng nhìn thằng bạn chí cốt lớn lên từ nhỏ với mình đang tự tra tấn bản thân.
10 -“Hừ! Cậu thật là có hưng trí a, Lôi Ân. ” La Kiệt ánh mắt giễu cợt quét về phía hai người đang ái muội nằm ở trên giường.
-“Không nghĩ tới thật đúng là anh a.
11 Nhạc Quang Y nhìn xem vở kịch đã sắp đến hồi kết. Cậu ngoan ngoãn bất động như thế , chính là muốn nhìn xem một chút có cái gì là cậu không biết. Cậu không có xem nhẹ Lôi Ân vài lần muốn nói lại thôi.
12 Tại nhà Khải Lan Đức ,
-“La Kiệt…… Anh ấy làm như vậy rốt cuộc là vì cái gì?” Sau khi nghe Lôi Ân tự thuật. La Y không thể lý giải được hành vi của La Kiệt.
13 Nhanh chân đi về phía trước nhưng cậu vẫn không tự chủ quay đầu liếc một cái. Màn đêm dần dần buông xuống , Nhạc Quang Y một mình cưỡi ngựa đi đến chốn tiên cảnh nhân gian mà Lôi Ân đã từng dẫn cậu tới.
14 Thụy Sĩ , Lô Tắc Ân
Linh! Linh linh! Thanh âm chói tai của chiếc điện thoại đánh gẫy giấc mộng của người đang ngủ.
-“Ừm……” Thanh âm khàn khàn tố cáo người chưa ngủ đủ giấc đang vô cùng khó chịu.
15 Người này nổi tiếng là khó đối phó nha.
-“Cậu cẩn thận tra xem lão và Lăng Tước có từng gây thù với nhau không cho tôi đi. ” Nói không chừng là vì Nhạc Quang Y làm cho lão thua kiện chăng ?
La Y mười ngón bay nhanh như gió trên bàn phím.
16 Anh quốc , Yêu Đinh Bảo
Trời đêm không trăng, không sao , gió thổi nhè nhẹ , đêm khuya yên tĩnh không có một tiếng vang.
Lôi Ân cùng Địch Áo Tư một thân trang phục đen xì vụng trộm mò mẫm vào hang ổ của bá tước Mạch Đặc.
17 -“Đúng vậy ! Nhưng chân tướng sự tình rốt cuộc là như thế nào thì không có người biết. ” Xã hội thượng lưu cũng không có ai biết. “Đúng rồi! Địch Áo Tư, người đàn ông trên bức ảnh ấy rốt cuộc là ai?” Lôi Ân tổng cảm thấy sự tình cùng người đàn ông này không thoát được có can hệ.
18 Nhạc Quang Y quay đầu lại liền thấy một thân áo trắng đang hướng phía cậu đi đến. Mái tóc đen dài bay bay trong không trung, đôi mắt vàng thâm thúy tràn ngập mệt mỏi cùng tiều tụy.
19 Thiếu niên trước sửng sốt, theo sau bừng tỉnh đại ngộ cười hì hì nói:“À à ~ tôi còn nghĩ tại sao ! Hóa ra anh là có ý tứ với Nhạc Quang Y a! Bất quá anh thật đúng là rộng lượng nha! Nhìn người mình yêu ôm người khác thế nhưng còn muốn ngầm bảo vệ anh ta a! Chậc chậc chậc! Kính nể kính nể!”
-“Nói! Ai phái cậu tới ?” Lăng Tước trầm giọng chất vấn.
20 Ánh nắng chết tiệt ! Nhạc Quang Y cố mở to hai mắt ra nhưng nhanh chóng nheo mắt lại nhìn ánh nắng chói chang , sau đó một trận đau nhức liền hướng cậu đánh úp lại.