81 - Tối nay đi chơi đâu không? – Minh hỏi - Không đâu, tao ở nhà, hôm nay lặn lội trên rừng giờ đau hết cả chân rồi, bọn mày đi đâu thì đi – Tuyết trả lời - Em cũng thế, mỏi chân lắm – Thiên Anh- Em cũng ở nhà – Vy - Ha ha – Nam cười…- Cười gì? - Tuyết lườm- Đâu có, thế tối nay 3 cô nương ở lại dưỡng sức nhé, mấy thanh niên bọn tôi đi chơi lúc – Nam hí hửng, tay chân hoạt động không ngừng- Đúng đấy! – Hoàng lên tiếng - Khánh Anh đi không? – Nam - Có!Mấy thằng hí hửng cười, sắp thể hiện tài năng tán gái rồi…Thành phố lên đèn, gió thổi vi vu, không gian nơi đây thật đẹp và lộng lẫyKhánh Anh chỉ mặc chiếc áo raglan thân xám đậm tay đen, quần jean mài rách cực chất cùng chiếc khuyên tai hình bọ cạp lấp lánh một bên tai khiến cho các cô gái và chàng trai đều phải đứng nhìn và ngất lần lượtMinh nổi bật trong chiếc áo khoác kéo xéo màu xanh tím, mũ phớt tròn trắng cùng chiếc quần jean đen phong cách làm ọi hoạt động của mọi người phải lập tức dừng lại khi anh bước qua…Hoàng diện trên mình chiếc áo thun trơn dài tay, được chủ nhân kéo ống tay lên gần khủy tay, trông nhanh nhẹn và cá tính hơn,quần jean túi rộng và sợi dây xích dài vắt chéo qua hông làm không ít người phải hỏi thăm và tiếp máu trong viện khi nhìn thấy anh.
82 Về đến nhà. Thiên Anh và Vy mệt nhừ người. Cả hai lăn ra giường đánh một giấc. Hơn ba giờ chiều Thiên Anh dậy, Vy còn đang nướng. Cô không muốn đánh thức giấc ngủ ngàn vàng kia, sợ con bé tên Vy nó choả cho vài cái thì lại khổ cái thânCô xuống bếp, mở tủ lạnh để kiếm đồ ăn nhưng tủ lạnh trống trơn.
83 Lặng lẽ một mình bước trên đoạn đường khá đông đúc. Yun thấy hoa mắt, chóng mặt rồi cả buồn nôn. Nhỏ liên tục cảm thấy khó chịu rồi ngất đi. Lúc sau tỉnh dậy.
84 Với chiếc kính dâm che đi nửa khuôn mặt, nụ cười huyền bí luôn hiện hữu trên môi. Bước đi từ từ thong thả vào trong, mọi ánh nhìn điều chiếu lên thân hình quyến rũ ấy với ánh mắt tò mò khó hiểu.
85 Trời tối rồi sao? Cả ngày nhốt mình trong phòng, không quan tâm đến thời gian, thế mà thoáng cái đã tối. Màu tối u buồn, những vì tinh tú thắp sáng đẹp lộng lẫyÁnh đèn đường yếu ớt hắt vào trong phòng qua khe cửa sổ thành một vệt dàiThiên Anh mệt nhoài đưa tay với lấy điện thoại để xem giờ.
86 Vy chán nản cũng đi lên phòng. Vừa mở của phòng ra, không gian ngột ngạt thật khó chịu. Màn đêm lạnh lẽo hiu hắt tối tăm, chỉ có duy nhất ánh sáng từ chiếc đèn ngủ nhỏ hắt ra yếu ớt.
87 Đến với nước bạn. Một đất nước xa lạ, nhìn khung cảnh xung quanh cô chỉ muốn khóc. Thời gian tiếp theo, khi không có mọi người ở bên cạnh, cô nên sống sao để cho vơi đi nỗi buồn đây nhỉ? Đến đây tìm được nhà riêng rất khó nên cô phải ở trọ.
88 Sau khi học bài xong. Thiên Anh lại đi làm. Quán bar hôm nay khác với mọi ngày, náo nhiệt và trịnh trọng hơn rất nhiều. Người qua lại như chong chóng xoay khi trời nổi gió.
89 Vẫn tiếp tục công việc tìm ra người con gái đó. Anh vẫn lang thang khắp mỏi nẻo đường, những phòng trọ từ cao cấp đến thấp hèn. Chưa bao giờ anh thấy bản thân mình lại nực cười như vậy, hết chặn đường người này hỏi rồi chặn đường người kia hỏi về cô gái ấy.
90 Đã lâu, Thiên Anh mới có dịp ngồi máy tính. Hôm nay rảnh, cô ngồi nhờ máy tính của chủ nhà một lúc. Từ khi không có máy tính, không có điện thoại dùng, cô như đứa “mù thông tin”.
91 Lặng im để anh kéo đi, trong lòng cô tràn ngập cảm xúc khó tả, không nói không rằng kiểu như không quan tâm. Không gian lắng xuống như đè nén mọi vật, giọt mồ hôi đi từ trên khuôn mặt xinh đẹp rơi “tõm” xuống đất và vỡ tan.
92 Sáng hôm sau, ánh sáng nhỏ len lói vào căn phòng yên tĩnh, màu hồng của hạnh phúc được ánh nắng phủ lên đẹp long lanh. Bức tranh buổi sáng ở Pháp hiện lên trong tích tắc.
93 Sáng hôm sau. …- Em không muốn về Việt Nam, em muốn học tiếp, xin lỗi anh, anh về một mình đi. !Sáng thức dậy, nghĩ đến việc phải về Việt Nam ngay hôm nay, cô không hề muốn một chút nào, dù cô nhớ mọi người đến đâu.
94 - Thiên Anh chuẩn bị xong chưa? – Tiếng Khánh Anh bên ngoài vọng vào trong nhà tắm khiến Thiên Anh cuống quýt. Một tay đánh răng một tay cầm lược chài đầu y hệt cái hồi cô trễ học - Đợi em một tí – Cô khó khăn nói - Anh đợi em hai tí rồi đấy.
95 Mới đó thôi không gặp Vy, Minh đã thấy nhớ rồi, một phút không gặp anh cứ ngỡ 60 giây không được bên cạnh cô ấy :))) nên anh phóng xe với vận tốc “bàn thờ” đến nhà Thiên Anh để gặp “vợ tương lai” của mình.
96 Đồng hồ điểm 10h. Khoảng thời gian này là lúc biệt thự náo loạn nhất nhưng thời gian gần đây nó lại trở lên yên tĩnh lạ thường. Và hôm nay cũng thế. Yên tĩnh đến tuyệt đối.
97 Sau chuyến bay dài đầy mệt mỏi. Ngồi lỳ trên máy bay suốt mấy tiếng đồng hồ khiến toàn thân Châu San mệt dã dời. Bước xuống máy bay mà người cô như muốn ngã xuống.
98 - Dù sao hôm nay cũng cảm ơn mọi người giúp tôi với Thiên Anh lành lại. – Khánh Anh nắm tay Thiên Anh nở cụ cười ấm áp, khẽ nói. Từ hai bàn tay đang lạnh bỗng trở nên ấm lạ thường.
99 Mệt mỏi thở dài, Châu San bước chậm rãi trên hành lang, ban đêm, Mặt Trăng thay Mặt Trời đem hương vị của màn đêm xuống, gió rít nhẹ đuổi nhau trên mái nhà.
100 Đoàng…bùmTiếng nổ xen lẫn tiếng mưa rơi tạo nên một âm thanh đáng sợ. Cánh cổng chính của biệt thự Silver trong tổ chức Hắc Long nổ tung rồi bốc cháy, màu khói đen u ám bám đầy bầu trời, bám lấy những hạt mưa giăng lối.
Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 23