Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cứ Lạnh Lùng Đi ! Rồi Anh Sẽ Mất Em !

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 108
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Giới thiệu nhân vật+++ Girl +++1. Vĩnh Thiên Anh- Tên khác : Lệ Băng ( tên này chỉ có anh trai nó gọi thôi à. . lý do. . . t/giả sẽ bật mí trong khi đọc truyện )- Tuổi : 17- Cao : 1m65- Sở hữu một gương mặt cực kì dễ thương ấm áp tựa thiên thần.

Danh sách chương Cứ Lạnh Lùng Đi ! Rồi Anh Sẽ Mất Em !


Chương 61

61 Tối…- Thiên Anh, quyết định của con thế nào? – ông Trí vừa ăn vừa hỏi, Thiên Anh hơi cúi đầu vì câu hỏi đó, cô thử liếc nhìn thái độ của Thiên Kỳ, anh dửng dưng như ko biết gì nhưng thật ra anh cũng rất muốn biết quyết định của Thiên Anh.


Loading...

Chương 62

62 - Mày dám chết vì anh Khánh Anh ko? – Vy trầm ngâm hỏi - Dám, thật sự giờ trong tao anh ấy còn quan trọng hơn cả chính tao rồi nhưng…- Thiên Anh bỏ lửng câu, ánh mắt buồn nhìn về xa xăm- Mày đang lo bác trai và anh Kỳ sao? - Ừ.


Chương 63

63 Sáng. Cuối tháng 4 rồi, trời vẫn heo hút lạnh đến tận da thịt, nắng yếu ớt tách từng đám mây màu buồn để chiếu từng vệt nắng thưa thớt- Thiên Anh, con định đi đâu – ông Trí thức dậy sớm và thấy Thiên Anh ra khỏi cửa với bộ đồ gọn gàng và đầu tóc chảy chuốt hơn mọi khi- Con…con đi có việc - Việc gì? Có ai ngoài đó chờ à mà cứ nhìn ra đó vậy – ông Trí hơi nghiêng đầu nhìn ra bằng phía cửa sổ- Dạ ko, thôi con đi đây, bữa sáng con làm xong hết rồi đó ạ- Ừ, đi đi – ông gật đầu rồi phủi tayChiếc ô tô quen thuộc của anh đã đậu trước ngõ, Thiên Anh mỉm cười rồi chạy đến chào anh.


Chương 64 : Cuộc Thi 1

64 Ngày hôm nay khác với bao ngày còn lại, hôm nay là ngày đăc biệt. Là 1 bất ngờ lớn trong cuộc đời của 4 con người. Sân trường Light đã đông kín người nhất là phía sân khấu.


Chương 65 : Cuộc Thi 2...và...thích Hoang Tưởng

65 Kết thúc phần dự thi dance hoành tráng của trường Moon là đến trường Light, chắc phần thi tiếp theo của Light sẽ làm cho sân khấu nóng lên đây. Trong cái giá lạnh tiết trời tháng 4 thế nhưng những người có mặt ở đây đều đã nóng ran người.


Chương 66 : Âm Mưu...-...người Bí Ẩn

66 -  Trường mình kì cục ghê ý, lúc nào cũng thấy tổ chức đi dã ngoại là sao? – Thiên Anh nói-  Là vui chứ còn là sao nữa, trường mình thắng thì tất nhiên phải dã ngoại rồi, em ko thích dã ngoại ư? – Hoàng đáp lại-  Tầm này còn j tâm trạng đi nữa hả anh – Vy chen vào – Lần này em cũng chẳng đi đâu, ở nhà dưỡng sức còn hơn – Vy nói tiếp-  Vy ko đi thì tao cũng chẳng đi nữa đâu – Minh lên tiếng, giọng nói của anh có vẻ rất nghiêm túc -  Đi đi, nể mặt anh lần này đi…Thiên Em, Vy Em…- Nam lay lay tay Thiên Anh rồi lay lay tay Vy như con nít năn nỉ người lớn khiến tất cả đều bật cười thành tiếng -  Nhưng lần này đi dã ngoại trên rừng đó, em sợ lắm – Thiên Anh bất giác nhớ lại lúc trước khi ở trên rừng và bị thổ dân bắt, có gì đó len lỏi vào tim thật khó chịu, cô thấy thương những con người chưa tiến hoá hết ấy-  Em sợ gì? – Tuyết và Nam đồng thanh hỏi, có vẻ như hai người này rất ăn ý với nhau-  Em sợ mấy con vật ko chân…và thổ dân – Giọng Thiên Anh mỗi lúc 1 bé -  Ha ha, em nghĩ ở rừng Việt Nam có thổ dân ư? – Nam bật cười nắc nẻ khiến Thiên Anh ngượng chín mặt-  Lý Nhất Nam – Tiếng Khánh Anh vang lên, lạnh lùng có, hăm doạ có và đặc biệt là anh đang cảnh cáo…Nam thoáng rùng mình nhưng rồi cũng cười trừ, cười nhiệt tình, ko hiểu Nam ăn phải thứ gì nữa mà cười suốt như vậy-  Thế còn Vy, sao em ko muốn đi – Tuyết quay sang hỏi Vy-  Em cũng giống nó – Vy cười rồi chỉ tay vào Thiên Anh, thật ra Vy ko hề sợ bất cứ con gì, đến rắn cô còn dám cầm trừ rắn độc ( ngu gì mà chơi thứ rắn đó ) nhưng cô đang mệt, cô đi sợ làm gánh nặng và làm cho ai đó lo lắng-  Hoàng, Khánh Anh, ý kiến đi chứ? Cuối cùng có đi hay ko? – Nam ríu rít nói -  Có – Cả 2 đều đồng thanh, có vẻ mấy người này rất thích đi dã ngoại nhưng vẫn giấu ko muốn nói ra, vì ai ư???-  Thế, Thiên Em, Vy, đi đi, ko đi đừng nhìn mặt anh đấy – Nam năn nỉ rồi dở giọng đe doạ.


Chương 67 : Có Phải Chết Là Hết Đau

67 - Yeahhhhhh…. xuất phát thôi, biển ơi, đợi taooooooooooo – Nam hét lên sung sướng và chạy vòng quanh xe như con nít- Tuyết ơi, sáng cho thằng này uống thuốc giảm khùng chưa mà sao bệnh vẫn nặng vậy? – Hoàng cau mày rồi cười cười- Hết thuốc rồi còn đâu, ngày lên cơn mấy chục lần bao nhiêu thuốc cho vừa – Tuyết cười - Thảm nào….


Chương 68 : Vượt Qua Nguy Hiểm & Cái Tát Từ Người Lạ

68 Khi tất cả chìm vào trong giấc ngủ, Hoàng vội đứng dậy và chạy đi tìm Thiên Anh. Khánh Anh thấy nhưng cô vờ đi như ko biết, anh hơi nhắm hờ mắt theo dõi khuôn mặt Hoàng và bóng dáng thấp thỏm của Hoàng cho đến khi khuất sau màn mưa- Thiên Anh, em đâu rồi – Hoàng chạy trong màn mưa lẩm bẩm liên tục 1 câu như thế, mưa càng to anh càng thêm lo lắng, đường trên rừng bình thường đi đã khó mà giờ lại mưa, bùn dưới đất bồi lên rất khó đi, nhưng cành cây vô tình cản đường Hoàng, những hạt mưa lạnh lẽo tạt vào mặt anh ko thương tiếc.


Chương 69 : Nhớ !

69 - Trước khi đi ngủ, em vẫn cầu nguyện cho anh ! Một ngày trong xanh…anh sẽ…về với chúa – Vy vừa nói dứt câu thì ngay lập tức Minh quăng cho cô nàng 1 cái lườm sém thịt và điệu cười nguy hiểm - Anh muốn nghe lại – Minh nham nhở - Em nói gì đâu, ơ – Vy chối- Lại còn ko? Thích chết à? – Minh hăm doạ rồi lôi xềnh xệch Vy ra ngoài, mặt cô nàng méo xệch chạy vội theo bước chân người yêu - Thiên ơi cứu chị, à nhầm cứu tao – Vy vừa chạy vừa ngoái đầu lại phía sau cầu cứu Thiên Anh - Tao chuẩn bị sẵn đồ đạc ày xuống chơi với Diêm Vương 1 kiếp rồi – Thiên Anh cười chêu Vy- Con bạn đểu, mày cứ cười đi, lúc nào mày cũng giống tao thôi,….


Chương 70 : Một Kết Thúc Buồn Liệu Có Một Khởi Đầu Mới Cho Người Ở Lại

70 - Thiên Anh, dậy đi học ko? Muộn rồi, hôm nay lớp mình đổi cô chủ nhiệm mới đấy, nghe nói cô này ghê lắm…. - Vy đạp chăn ra khỏi người rồi vội vã dậy - Khổ quá mẹ ơi! Hét nhỏ thôi – Thiên Anh nghe tiếng hét kinh thiên động địa của Vy mà suýt lăn xuống giường, cô dụi dụi tay mắt rồi nhảy phóc xuống giường, vừa chạy vào vscn vừa tranh thủ nhìn đồng hồ.


Chương 71 : O_o

71 Màn đêm vẫn vô tình cuốn những cơn gió lạnh lẽo đến thắt lòng. Bệnh viện đã vắng người qua lại, chỉ phút chốc, những bước chân dồn dập chạy trong từng hành lang, mùi đặc trưng của bệnh viện thoang thoảng mà xé lòng.


Chương 72

72 Ngày hôm nay, trời mưa tầm tã, ,màn mưa trắng xoá mờ ảo ,những hạt mưa cứ thể rơi mang 1 màu tâm trạng, ko thay đổi được những gì đã trải qua, chỉ làm nỗi đau càng rộng thêm ra.


Chương 73 : Sự Trở Lại Của Mãnh Long

73 Trời nổi gió mùa, những khóm hoa trong vườn nhà Thiên Anh ngả nghiêng như gãy đổ, trời ko có nắng, chỉ có những đám mây đang vờn nhau, ríu rít lấy nhau.


Chương 74 : Đánh Ghen Hội Đồng

74 Mới sáng sớm. Nhóm Nam đi học trước còn Khánh Anh nói là sẽ đi theo sau một vài phút. Anh vừa chuẩn bị mọi thứ xong thì ngay lập tức bị tiếng nhõng nhẹo của một đứa con gái bên cạnh, ko biết từ lúc nào, Yun đã vào nhà anh- Anh, anh có thể chở em đi học được ko? - Xe cô đâu? – Anh ko thèm nhìn nhỏ và lạnh nhạt nói, hẳn là anh càng lạnh nhạt bao nhiêu, nhỏ càng yêu anh thêm bấy nhiêu- Xe em bị hỏng rồi, anh chở em đi học với nha, nha anh ! – Yun nhõng nhẹo khiến Khánh Anh khó chịu - Lên xe đi – Anh kiệm lời nên ko muốn nói thêm gì nữa.


Chương 75 : Lời Thách Đấu

75 Ánh nắng buổi chiều đã nhẹ dần thay vào đó là một không gian thật mát mẻ, những cơn gió thoáng qua đưa những cánh hoa bồ công anh nhẹ lướt trong không khíĐứng cạnh người con trai mà cô luôn yêu thương, gương mặt anh đã thay đổi, và thời gian…liệu có thay đổi cả con người anh được hay ko?Anh đứng đó, nhìn cô mỉm cười rồi hát vu vơ, trông anh lúc này thật yêu đời làm sao? Cô thắc mắc, tại sao anh lại đưa cô đến đây? Đến để nghe anh hát sao? Nắng nhẹ nhàng vô tư đậu trên vai cô, những giọt nắng tinh khiết vàng dịu.


Chương 76 : Hãm Hại

76 Sớm hôm sau, Thiên Kỳ đã tỉnh dậy. Những suy nghĩ viển vông cả tối hôm qua làm đầu anh đau như búa bổ. Có lẽ cả đêm hôm qua anh mất ngủ, làm bạn với ánh trăng và mãi đến tờ mờ sáng anh mới chợp mắt được một lúc.


Chương 77 : Cuộc Đua Định Mệnh

77 Bệnh viện xuất hiện trước mắt. Trả tiền taxi xong Thiên Anh chỉ nói một lời cảm ơn đến bác tài xế rồi chạy tuột vào bên trong. Chẳng quan sát mọi thứ xung quanh đang chuyển động thế nào, cô chỉ chạy và chạy, cô đang rất lo lắng, từng giọt mồ hôi lấm tấm trên mặt chứng tỏ cô đang rất mệt mỏi, mệt mỏi thật sự.


Chương 78 : Ngôi Sao Mang Tên Triệu Ninh Phong

78 Trong căn phòng âm u lạnh lẽo, mọi náo nhiệt thường ngày giờ đã thay bằng sự im lặng đến xé lòng. Những cái tích tắc của kim đồng hồ qua thật nặng nề.


Chương 79 : Bữa Tiệc Không Trọn Vẹn

79 Cánh cừa màu đen huyền bí đã dần khép lại, thay vào đó là cánh cửa màu vàng nhẹ của ánh nắng đã mở ra. Một ngày mới bắt đầu. Trên con đường rộng thênh thang và vắng vẻ, có một bước chân nhè nhẹ đang di chuyển, mái tóc bay bay trong ánh nắng, gương mặt thiếu nữ bất giác thở dài mệt nhọc.


Chương 80 : Hộp Quà Bí Ẩn

80 Ánh nắng khẽ luồn lách vào trong góc phòng, sau một đêm mệt nhoài, say xỉn vì chất kích thích của rượu, Khánh Anh cũng dần tỉnh táo. Nhưng khi tỉnh lại, anh chỉ muốn đập đầu ngất đi vì cái cảnh “éo le ân ái” của anh với Yun bây giờ - Vương Thiên Anh? Sao cô lại ở đây? Đây là đâu? – Anh gắt, hiện tại anh chẳng bình tĩnh được.


Loading...