21 - Ngày nay anh Kỳ toàn tránh mặt tao thôi à? Chả biết ảnh có chuyện j ko nữa. Tao lo quá mày ơi? - Thiên Anh thở dài nhìn Đường Vy. Từ tối hôm đó. Thiên Anh ko gặp được Thiên Kỳ lần nào.
22 Sương sớm nhẹ rơi, bầu trời xanh thêm. Mặt trời đã thức giấc Con đường tấp nập ồn ào. . . . Trường Light hiện lên thật đẹp và lộng lẫy. Như một hoàng cung vậy- Sao hôm nay bọn này ăn mặc đẹp thế nhỉ? - Đường Vy quay sang hỏi Thiên Anh bên cạnh- Hình như hôm nay thi hotgirl j j đó mà?- Thiên Anh trả lời- À.
23 Kết thúc bài hát và một tràng vỗ tay nỗi lên như sóng thần, nữ sinh chen chúc nhau chạy lên sân khấu để tặng hoa cho Nhất Nam ( chả biết háck hoa ở đâu mà nhanh thế nhở )
24 Ko gian đang yên lặng thì tiếng chuông điện thoại của Thiên Anh vang lên phá tan vái yên lặng đó. - Em ra ngoài nghe - Thiên Anh hơi cúi người rồi lặng lẽ ra ngoài nghe điện thoại- Alo anh Kỳ bảo j em?- Em để sợi dây chuyền màu đồng hình bọ cạp của anh ở đâu rồi - Thiên Kỳ- Em để ở giường anh ý ạ- Anh ko thấy.
25 Thiên Anh theo Thiên Kỳ đi lên phòng của anh. Thiên Anh xem hết chỗ này đến chỗ kia. Tìm hết mọi ngóc ngách nhưng ko thấy chiếc vòng hình con bọ cạp đó đâu.
26 Sau vụ Tử Tuyết bị ngất trên sân khấu đã làm rung động trường Light, học sinh luôn mở miệng ra là nói Tử Tuyết bị bệnh j đó. . . . v. . . v. . . nhưng Khánh Anh đã giải quyết gọn lẹ bằng việc đăng bài trên webside của trường là Hàn Tử Tuyết thức khuya nhiều lên ngất là chuyện bình thường.
27 Sân sau trường. 1 đám nữ sinh tụ tập ko có 1 thành viên nào lớp 11a1 mà chỉ có những nữ sinh của các lớp khác từ khối 10 đến khối 12 đều có cầm đầu là Hữu Tuệ- Tức chết mà.
28 Thiên Anh quay trở lại bàn vip thì ko thấy Nhất Nam và Khánh Anh đâu nữa. Chỉ còn Tử Tuyết đang ngồi uống rượu 1 mình và đang chăm chú quan sát lên sàn nhảy và dàn DJ cạnh đó.
29 Một ngày chủ nhật đã đếnThiên Anh đang đắm mình trong giấc ngủ say thì chuông điện thoại của cô cứ reo lên làm mất giấc ngủ, Thiên Anh tắt đi rồi vùi mình vào chăn ngủ tiếp nhưng ko phải tiếng điện thoại reo nữa mà là tiếng người làm gọi- Cô chủ dậy đi , cô Đường Vy đến- Oaa.
30 - Chú , cho cháu xuống đây - Thiên Anh nói với bác tài xế taxi, làm theo lời cô. bác dừng xe lại- Tiền taxi ạ. cháu cảm ơn - Thiên Anh đưa tiền cho bác rồi nhanh chóng chạy vào bên trong nhà anh Thiên KỳVệ sĩ canh cổng mở cửa cho cô vào.
31 Tan học. . . - Nóng quá đi. . . chiều đi bơi đi mày - Đường Vy than. Hai tay thi nhau phẩy phẩy vào mặt át- Ừ,2h nhé, mày sang đón tao đấy - Thiên Anh đồng ý ko cần suy nghĩ.
32 - Cha. . . sao giờ anh Khánh Anh vẫn chưa đến. - Yun nhăn nhó nhìn cha của Khánh AnhHôm nay là ngày đính hôn của Khánh Anh và Yun. Nhưng Khánh Anh nào đồng ý đâu mà đến chứ.
33 - Em lấy nó ở đâu? - Khánh Anh chỉ vào cái vòng rồi hỏi Thiên Anh- Dạ. . . của anh hai em, anh cho em xin lại - Thiên Anh chìa tay raKo dễ dàng gì Khánh Anh mới tìm lại được chiếc vòng này.
34 Tối. . . . Cơn mưa trút xuống mang theo những nỗi buồn khác nhau. Hẳn là trong ai cũng đang rất lo lắng cho Tử TuyếtỞ bên Mĩ, hình như Nhất Nam cũng đang có 1 tâm trạng ko ổn tẹo nào nếu ko nói là tồi tệ hết mức có thể.
35 Về đến nhà. Hòm thư trước cổng nhà Thiên Anh hôm nay lại mở, bên trong là 1 lá thư tay trang trí cẩn thận, bên ngoài là 1 bó hoa hồng xanh to, loại hoa mà Thiên Anh rất thíchLá thư chỉ vẻn vẹn 5 chữ ANH YÊU EM.
36 Nhắn tin lâu rồi, chị có thể gặp mặt em ko - Đường Vy gửi tin nhắn cho số mà cô lưu là em gái T. AHữu Tuệ đang chìm trong giấc ngủ thì bị nhạc chuông tin nhắn phá hỏng giấc ngủ ngon lành, nhỏ bật tin nhắn và kẽ nhíu mày Em bận lắm.
37 . . . Ngày mới với nắng sớm nhưng ko khí dường như có j đó lành lạnh lắm. Gió thổi, mái tóc của Thiên Anh khẽ bay, một mình cô bước trên đường đến trường, 1 cảm giác buồn tẻ lại chảy xẹt qua người cô khi bất giác hình ảnh của Khánh Anh hiện lên tràn ngập tâm trí cô.
38 - Khánh Anh. Lâu ngày ko gặp, cậu vẫn khoẻ chứ ? - Một chàng trai đưa bàn tay ra trước mặt 1 người con trai khác tỏ ý muốn bắt tay, K. Anh cũng đưa tay và 1 cách hững hờVới sự cuốn hút và toả nắng của hai chàng trai này làm cả quán cafe cạnh công viên thủ đô như náo loạn.
39 Mây trắng mỉm cười lững lờ trôi nhè nhẹ bay theo gió, 1 ngày nắng đẹp bắt đầu. Nỗi nhớ 1 người cứ miên man trong đầu T. Anh, những bước đi nặng nhọc chứa đựng biết bao buồn tủi cô đơn, ko gian yên bình nhưng trong lòng cô thì như rối tung lên.
40 Nghĩ đến buổi du lịch này,. lòng T. Anh cứ bồn chồn mãi, cô ko biết phía trước cô sẽ ra sao, cô chỉ muốn biết bố cô đang sống thế nào bên đó, muốn gặp ông để được ông ôm vào lòng, cảm nhận được hơi ấm từ người cha.