41 - Chuẩn bị xuất phát thôi. - Hoàng lên tiếng - Thiên Anh, em chuẩn bị xong chưa? - Hoàng quay sang hỏi Thiên Anh, cô chưa kịp trả lời thì Yun nhảy vào- Xong rồi- Anh ko hỏi Vương Thiên Anh - Hoàng nói thẳng làm Yun quê độ giữa tất cả mọi người ở đây- em xong rồi - T.
42 . . . Sáng chớm lạnh, T. Anh dậy từ sớm, cả tối hôm qua cô ko thể ngủ ngon giấc được, có chút j đó mệt mỏi nhưng cô lại muốn đi dạo vào sáng sớm, ngắm cái cảnh bình minh ở đất Mỹ.
43 Tối. Tất cả như chìm trong màn đêm giá lạnh, gió rít qua từng kẽ lá mang lại 1 ko gian u ám lạ thường, bầu trời hằn lên vệt sáng của mây mù Trong bóng đêm lạnh lẽo, giấc ngủ chưa được sâu thì cơn mê bắt đầu ập đến.
44 - Vy à, em có trong phòng ko? - Minh gõ cửa phòng của Vy và 2 người tên Thiên Anh- Gì đấy? - Vy vẫn chưa nguôi giận chuyện vừa nãy, nghe giọng của Minh bây giờ chỉ làm cho cô càng thêm giận- Anh có chuyện muốn nói - Em ko muốn nghe- Ra đây - Ko ra - Em ăn nói hẳn hoi đi, giờ muốn sao? - Minh bực tức- Em nói vậy sao mà ko hẳn hoi ?- Đầu đuôi em để đâu hết rồi?- Em ko muốn nghe thuyết minh, em ko có khiếu học văn, anh về phòng đi đừng phiền em hôm nay- Anh bảo em ra đây cơ mà, em học được cái tính kì quặc này ở đâu ra thế? - Em bảo ko rồi cơ mà- Chi.
45 Sau vài giờ đồng hồ ngồi trên máy bay, tất cả đã có mặt tại San Francisico vào sáng sớmThành phố đông đúc náo nhiệt như đang chờ đợi sự xuất hiện của những người này.
46 Ánh sáng nhẹ nhàng và thuần khiết, một ngày mới bắt đầu. - T. Anh, hôm nay em biết chúng ta sẽ đi đâu ko - Hoàng hỏi, câu hỏi có phần bí ẩn làm cho T.
47 - Ở trên đó nhiều thổ dân ăn thịt người lắm, Thiên Anh và cậu Khánh Anh sẽ gặp nguy hiểm - cha Thiên Anh gọi điện cho cha K. Anh- Sao ông ko ngăn bọn trẻ lại - ông Đường tức giận - Tôi.
48 Tại 1 căn biệt thự ngay ngoại ô thành phố nước Mỹ, ko gian se lạnh vào buổi sáng, mùi hương cỏ cây thoảng qua dễ chịu. Đó chính là biệt thự mà cha của Thiên Anh đang sống ở bên này- Bố ko về nước cùng con sao ạ? - T.
49 Những chiếc xe hạng vip nhất lần lượt phóng vào trong trường với tiếng hò hét cao cả của hàng nghìn học sinhHôm nay xuất hiện thêm 3 chiếc xe nữa. 1 chiếc của Hoàng, 1 của Minh và 1 của Yun3 người này vào nhập học 1 thời gian để đỡ nhàn chán.
50 Mệt quá - Nam ném mình xuống ghế sofa thở dốc- Có chuyện j sao? - Hoàng ngối kế bên, chân này gác lên chân kia và cầm cái ipal lướt qua lướt lại- Ko có chuyện j cả? Mày vào bếp làm tao mấy món cái, ôi đói quá ! - Nam xoa bụng cảm thán- Ừ đợi ( kiếp sau ) nha - Hoàng nói to ba từ Ừ- Đợi - Nha và nói nhỏ từ Kiếp-sau và anh đi về phía bếp Nam hưng phấn khi tưởng Hoàng ra tay nội trợ thật, anh nằm ra và bật tivi xem 1 cách sảng khoái mà đâu biết Hoàng đã lên phòng nằm chơi game từ lúc nàoVì Khánh Anh ko thích trong nhà có hơi của đàn bà nhiều nên anh ko thuê người giúp việc nữ, anh chỉ có người giúp việc nam nhưng gọi chung là vệ sĩ, nam thì ko rành trong việc nội trợ lắm, hầu như anh toàn gọi món ở khách sạn mang đến tận nhà- Nam ơi, Nam à, mệt quá - Tuyết đến nơi chưa kịp cởi giày ra đã nằm bệt xuống ghế sofa bên cạnh Nam rồi- Chuyện đó giải quyết xong rồi chứ? - Nam vừa nằm vừa lên tiếng hỏi như đàn anh- Chưa xong, vẫn chưa thấy Bạch Long với Mãnh Long lên tiếng j cả, Thiên Bảo và Vương Khang cũng ko thấy đâu mấy ngày nay - Tuyết thở hắt ra- Chắc đi nghí mát rồi - Nam cười- Chắc vậy, cũng may bang mình với tổ chức Hắc long ko thiệt là bao , à mà Khánh Anh đâu rồi - Ko biết nữa, mà thằng Hoàng này nấu món j mà chả thấy mùi nhỉ? Đã thế lại còn lâu nữa chứ - Nam co mình ngồi dậy- Hoàng đâu? - Dưới bếp ý - Nam tỉnh bơ- J chứ, nhìn kỹ đi dưới bếp làm j có ai? - Tuyết ngồi dậy xoay đầu Nam nhìn ra hướng bếp.
51 Buổi tối hôm ấy, cái se lạnh vẫn bám rít lấy cơ thể từng người. Từng đợt gió mạnh thôi qua như tiếng kêu gọi tha thiết và ai oán. 3 người. 3 phong cách khác nhau.
52 Vạch trầnTrường Light, ngôi trường náo nhiệt như mọi ngày. Nơi đây quá quen thuộc với tất cả học sinh của trường. Nơi trải qua biết bao kỉ niệm buồn vui và hơn hết đây là 1 ngôi trường ko phải ai thích là được vào học, nó là niềm ao ước của rất nhiều người.
53 Tại tổ chức Hắc Long, trong 1 căn phòng bí mật mà chỉ riêng Khánh Anh biết cách mở khoá phòng. Nó cần đến 1 cái thẻ bằng vàng tính kim loại có in dấu vân tay của Khánh Anh- Thời gian gấp rút, chuẩn bị nhanh đi, 10 phút nữa phải có mặt tại sân bay - Khánh Anh vừa gõ máy tính vừa lên tiếng, giọng nói có chút căng thẳng nhưng gương mặt anh vẫn giữ nguyên thái độ bình tĩnh đến lạ thường- Đã kiểm tra xong, người của bà ta khá đông, gồm 50 tên vệ sĩ đi cạnh, 50 tên chuyển 1 lô thì có 150 tên chuyển 3 lô ngoài ra còn 200 tên đi theo bảo vệ hàng của chúng nữa - Tuyết vừa nói vừa đăm chiêu nhìn vào màn hình laptop- Đã xong, Hoàng với Minh có đến ko? - Nam hỏi- Có đấy, lần này nhất định ko để ra xai xót j, có chết thì cùng chết, ok nha - Tuyết lãnh đạm, 1 tay đeo thắt lưng, 1 tay vẫn gõ bàn phím- M431, mật khẩu là j? - Nam hỏi Khánh Anh, M431 là 1 tầng hầm bí mật nằm sâu trong lòng đất ở tổ chức Hắc Long- 77842 - Khánh Anh lập tức trả lời- Ok, tao sẽ để thiết bị này ở dưới đó, dễ quan sát tất cả hơn là để trên này - Nam đém 1 bộ đàm gồm vài thiết bị điện tử khác nhau kèm theo laptop và máy quay gắn kề bên cùng máy phản chiếu ánh sáng, dù ở nơi tối tăm nhất cũng có thể nhìn rõ mọi vật và hơn hết nếu bộ máy này đặt dưới lòng đất thì tín hiệu và dữ liệu cung cấp sẽ chính xác hơn, hình ảnh máy quay ghi lại cũng thiết thực hơn- Ở đây, cần 1 người điều khiển chúng - Nam lên tiếng, ý anh là cần 1 người điều khiển bộ máy này- Để tao, tao chuyên ngành này, bộ máy này quan sát được rõ nơi bị giám sát chứ? - Minh bước vào với bộ đồ khá lưu manh- Ừ - Nam gật đầu chắc nịch- Vậy tốt rồi, để tao điều khiển cho, nhớ đừng làm rơi mất hết thiết bị liên lạc đó ko thì vô tác dụng - Minh nghiêm giọng- Sao mày biết sẽ vô tác dụng - Nam hỏi- Hẳn là mày ngu, nếu rơi thì tao chỉ theo dõi được chỗ đó thôi, mày có hiểu tao nói j ko đấy - Minh nhìn Nam- Tất nhiên hiểu - Nam cười nhẹ.
54 - Đến rồi, cẩn thận - Minh nhìn lên những nốt chấm đỏ dày đặc trên màn hình hiển thị và nhìn lên máy giám sát có camera. Hoàng hơi nở nụ cười ranh mãnh rồi thực hiện nhiệm vụ của mình, chỉ cần anh đối phó với đám vệ sĩ đi cạnh bà Liên thì anh sẽ hoàn thành được nhiệm vụLúc bấy giờ, Khánh Anh, Nam, Tuyết mỗi người ở một chặng đường khác nhau, ko ai mất bình tĩnh mà tập trung cao độ chờ con mồi đến.
55 - Thiên Bảo, tên đáng chết ấy, suýt chút nữa Nam mất mạng rồi, lần này ko thể bỏ qua được – Minh tức tối đập mạnh tay vào bàn làm ly nước trên bàn sóng sánh, có vẻ tất cả mọi người ngồi đây đều cùng quan điểm giống anh- Đúng vậy? Dù là anh hai của Thiên Anh đi chăng nữa cũng ko thể nhường nhịn lâu dài được, mình ko giết thì người ta cũng giết mình – Tuyết xen vào- Nhưng Thiên Anh sẽ thế nào? – Hoàng cau mày- Nếu ko giết thì chúng ta sẽ thế nào? – Minh nhăn mặt và ánh mắt của anh dừng lại ở phía cửa ra vào.
56 - Vy, để anh giải thích, mọi chuyện ko như em nghĩ đâu ??? – Minh chạy theo sau Vy cố muốn bày tỏ - Anh nghĩ tôi đang nghĩ gì mà “ mọi chuyện ko như em nghĩ đâu ? “ – Vy vẫn tiếp tục đi mà ko thèm quay lại nhìn Minh, anh chàng đang rất nóng ruột- Anh xin lỗi mà, anh…….
57 - Vy ơi, Vy đại ca ơi, em uống gì mà nhiều thế này ??? – Minh vừa bế Vy lên xe vừa tha thiết gọi, vì tội ham chơi bời của anh làm cho cô gái nhỏ bé trong tay anh bị tổn thương nặng nề, tuy say nhưng Vy vẫn nghe được những lời Minh nói, cô muốn chia tay nhưng thực ra trái tim ko cho phép.
58 - Aaa…. - Nam thức giấc sau 1 đêm dài mệt mỏi, anh luôn trằn trọc nhớ đến Tử Tuyết thế nhưng anh lại gục ngay xuống ghế sofa nhà Khánh Anh- Dậy rồi sao? – Tiếng Hoàng từ trong bếp vọng ra , sau 1 đêm Hoàng cũng tỉnh rượu hẳn- Ừ, làm gì trong đó đấy? – Nam tò mò vì rất ít khi thấy Hoàng xuống bếp - Tìm xem có gì ăn được ko nhưng hết rồi – Hoàng từ từ đóng tủ lạnh và bước ra - Tối qua Khánh Anh ko về à? – Hoàng hỏi tiếp - Ko biết, tối qua nó đưa Thiên Em về mà xong mất tích luôn – Nam hơi cười.
59 - Con Thiên Anh – Yun bặm môi nói, nhỏ và Hữu Tuệ đang đi lượn xung quanh thành phố thì gặp Thiên Anh ở cửa hàng bán tạp hoá - Gì, sao tự gọi mình là con thế - Hữu Tuệ chưa nhìn thấy Thiên Anh nên hơi ngạc nhiên thành ra hỏi 1 câu hơi ngu- Ko, tao đang nói con Vĩnh Thiên Anh cơ – Yun hất mặt về phía T.
60 - Anh đi mà nhận dự án đó, em mệt lắm vả lại anh cũng là cổ đông lớn nhất của công ty kia mà, anh sẽ làm tốt hơn em – Yun từ chối sau khi nghe Hoàng phổ biến - Ai bảo mày làm quản lý công ty, giờ thì đi mà nhận, anh chỉ nắm nhiều cổ phiếu chứ anh ko muốn dây dưa nhiều, anh định bán hết đi cho rảnh nợ đây - Vậy sao? Bao giờ anh bán để em chuẩn bị - Yun hào hứng hẳn- Chuẩn bị gì? – Hoàng chau mày nhìn cô em gái đang sáng mắt, anh biết nó đang nghĩ gì? Muốn chuẩn bị gì?- Chuẩn bị tiền mua chứ còn làm j, nhưng bố ko cho phép anh bán hết đâu - Ai cản được đâu, mày cứ chuẩn bị dự án Hanan sắp tới đi rồi anh bán hết ày, lúc đó chỉ cần 1 cuộc họp cổ đông thôi là mày làm chủ tịch c.