1 Lang thang theo từng góc phố, hít hà từng mùi hương thức ăn của các hàng quán nhỏ xinh, thỉnh thoảng ngó vào một vài cửa hàng lưu niệm hay đọc vào cuốn sách ở Kaffeline tại London,có lẽ đã là thói quen những lúc nhớ về ai đó của nó từ khi sang Anh.
2 . . . . . . . . . . . . . staring out at the rain with a heavy heart it's the end of the world in my mind then your voice pulls me back like a wake up call i've been looking for the answer somewhen i couldn't see that it was right there but now i know what i didn't know beacause you live and breathe.
3 68 tiếng sau. . . "Oa!Thoải mái quá đi!" Nó vươn vai và ngáp một cái rõ dài. . . ọc. . . ọc. . . bụng nó lại bắt đầu biểu tình, nó xoa xoa cái bụng chưa được nhét đầy, rỗng không và hét lên với Chip-Chip!!!Đi ăn đi bỏ vali lại đấy cho bác Jimmy đi!!!Tụi mình đi Lotte đi!!!-ok ưm.
4 Nắng khẽ tràn vào phòng nó, qua ô cửa sổ to đùng của biệt thự, nắng khẽ đùa trên tóc nó, nắng khẽ làm nó tỉnh giấc. Nó yêu nắng lắm và nó ghét bóng đêm, vì bóng đêm luôn làm nó nhớ đến quá khứ còn ánh nắng lại toả sáng soi rõ con đường tương lai của nó.
5 reng. . . . reng. . . . reng. . . . tiếng chuông ra chơi vừa kêu thì cũng là lúc nó tỉnh giấc nồng, hai con bạn nó vì lâu ngày không gặp nó nên cũng lôi nó xuông căn tin cùng Chip.
6 Cuối cùng thì buổi học cũng kết thúc, nó lết cái thân mệt mỏi ra ngoài cổng trường và lấy ip6 ra chọt chọt game trong lúc chờ Chip. Nó đang cười một mình thì hắn tới, hai con bạn của nó thì mê zai nên đi chơi từ lâu.
7 _____________________________________________________oápp. . . . em mới ngủ dậy ạ, trước khi zô chuyện cho em tự kỉ chút ha mọi người^^Hihi mọi người ơi vậy là Ngô Mặp đã đăng được đến chap 7 rồi ha mong mọi người ủng hộ ạ~Vì bây giờ là nghỉ hè rồi nên Ngô Mặp sẽ cố gắng đăng tất cả các chap ạ nhưng vấn đề là Ngô hông biết đặt tên ác chap như nào hiu hiu ="Bây giờ thì zô chuyện ha~ *tung hoa*_____________________________________________________Nó cho xe vào gara trong con mắt ngạc nhiên, mắt chữ A mồm chữ O của người giúp việc.
8 Sau ba tiếng ngủ đã đời thì nó tỉnh giấc, định sẽ đi sắp xếp vali thì "ư. . . . ư. . . " nó không dậy được có cái gì đó giữ nó lại, chặt lắm. Nó quay sang bên cạnh, khuôn mặt đẹp đẽ của hắn đập ngay vào mặt.
9 Mấy ngày sau tụi nó mới sang Anh( hị tua nhanh tí ạ). . . Tại sân bay quốc tế ở Anh. Có 8 người bước xuống từ máy bay, làm ọi người ở sân bay chết vì mất máu.
10 Sau những ngày mệt mỏi thì khi về Việt Nam, tụi nó quyết định đi phá tan cái trung tâm thương mại lớn ở Hà Nội. Hai cái xe đỗ phịch xuống tụi nó và tụi hắn bước ra.
11 Nguyên giật mình, cậu thấy nhói ở tim khi thấy Vi khóc. Cậu rối lên :- Vi tớ xin lỗi, tớ không cố ý làm Vi khóc đâu >____- hic hic tớ sao?- ưm xin lỗi nhé~ Nguyên yêu Vi quá nên mới làm thế.
12 Reng reng reng chuông báo thức làm nhiệm vụ đúng giờ quy định, đúng 7h vì 7h30 tụi nó vào học mà. Ai ngờ nó thẳng chân đạp cái đồng hồ đáng thương chết ngóm.
13 Năm ngày bay sang Anh, quả là mệt. Chuyên sbay này nó không nói với ai cả, ngay cả con bạn thân nó cũng không nói. Ngoài hai người là chị Lệ và Dương ra thì không ai biết.
14 Năm ngày bay sang Anh, quả là mệt. Chuyên sbay này nso không nói kvới ia cả, ngay cả con bạn thân nó cũng không nói. Ngoài hai người là chị Lệ và Dương ra thì không ai biết.
15 Nghe xong cái câu của ông nội, mặt trăng máu sao? Nó là con gái mặt trăng máu? Nó vẫn không thể hiểu được gì. Tại sao lại là mặt trăng máu? Ông nó cười hiền nới tiếp :- Cái ngày mà con sinh ra, cũng la lúc mặt trăng xuất hiện.
16 Cánh cửa cuối cùng vừa hé ra thì nó khuỵ xuống, cơ thể run lên, hai hàng nước mắt trào ra. Cát Anh đi sau thấy lạ bèn đi vào. Đập vào mắt cô là chiếc giường bệnh trắng toát, người trên giường là bà Diệp_bà nội của nó, xung quanh là cả đống dây lằng nhằng đâm vào tay.
17 Mở mắt ra, cả một trần nhà màu xám trống rỗng. Mi mắt nó động đậy, nó ngồi dậy nhìn xung quanh. Không có ai cả. Trên bàn, cái đồng hồ Doraemon màu xanh biển chỉ đúng 10h, có một mẩu thư " mày ăn xong thì nằm nghỉ nhá, đồ ăn trên bàn trong bếp ý.
18 Nó mở mắt ra, nhìn sang bên cạnh, cả đêm qua hắn không về. Nó mặc cái áo len nâu dài gần đầu gối cùng cái quần đen bó sát ngắn. Vài cơn gió ập tới, nó lạnh run lại nhưng vẫn làm VSCN.
19 Cạch. . . cánh cửa lớp chợt mở ra, nó đeo cái balo EXO bước vào. Xin lỗi cô xong nó về chỗ của mình. Phịch. . . . hắn quay ra nhìn nó, khi nó ngồi vào chỗ.
20 Do có cuộc họp đột xuất nên nó đi mà không nói câu nào với hắn. Lúc đến công ty, nó định gọi nhưng ip lại hết pin nên đành vào họp. Cuộc họp căng thẳng kéo dài hơn 2 tiếng.