41 ~~ ưm cái này là Ngô tua nhanh nhaaa. . . Lễ tốt nghiệp đã qua và rồi tụi nó và tụi hắn lên lớp 12. Hôm nay là ngày nó chính thức nhận chức chủ tịch tối là bữa tiệc a Tối nay, nó mặc cái váy đen cúp ngực.
42 Buổi sáng tại biệt thự nhà Nhất Bảo. . . Choanggggg. . . . . tiếng động kinh hãi phát lên. Khánh ôm cái đầu tổ quả bước xuống cầu thang vì tiếng vỡ chói tai.
43 Nó được đưa về nhà. Bác sĩ Nghiêm_ bác sĩ riêng của nó được gọi đến khám. - sao rồi hả bác sĩ?- hắn giữ tay ông lại hỏi- tiểu thư do bị chấn động mạnh với cả chị sốc nhiều quá nên thế.
44 Theo Tử Tuyết vào cô nhi viện, nó lên phòng Tử Tuyết. Căn phòng tuy không rộng lắm nhưng rất ấm cúng với cái tông hồng, chiếc giường tầng kế sát tường và hai cái bàn học.
45 Trong lúc ngất đi, nó mơ thấy người đàn ông nào đó rồi máu me đầy cả căn phòng và bà nội nó nằm giữa vũng máu. "Không. . . . " Hét lên một tiếng rồi nó tỉnh dậy.
46 Mở cửa ra, hai đứa nó thấy ba người tụi hắn đang uống rượu, quả này xong rồi. Cố gắng giả giọng để tụi hắn không phát hiện ra, Vi rót rượu vào cốc rồi đưa cho Nguyên.
47 Hôm sau. . . Nó mở mắt rồi ngồi dậy, vươn vai rồi vào tolet. Làm vscn rồi mới nhận ra đây là phòng mình. Haizzz chắc hắn đưa nó về chứ sao? Lo gì nhiều ệt.
48 Sắp đến noel, mọi người tất bật chuẩn bị, nhất là học sinh trong học viện Sissta. Ai cũng chuẩn bị thật nhiều quà nhưng trong vô số quà đó, có một món quà rất quan trọng dành cho người ấy.
49 Sau mấy ngày noel ấm áp, tình cảm nó và hắn ngày càng tốt lên. Nhưng do hôm nay nó có việc trên trường nên bảy đứa đến bar xả tress trước. Bar Ám Nguyệt.
50 Tử Tuyết lần đầu mặt ở gần mặt con trai khác đéne thế nên cô không được tự nhiên lắm, khô khan nuốt nước miếng. Mặt cô đang đỏ dần lên, vậy mà Nhất Bảo vẫn thích tiến sát đến.
51 Ai da~ nghe như truyện ma ý nhở? Nhưng hơm phải đâu. . . rất là hay nha~ không phải truyện ma vì đây là ngôn tình mờ~ aidaa nhảm quá =____= thui mọi người đọc truyện nha••••••••~~••••••••••• Sau một ngày đi học mệt mỏi ra rời.
52 Sáng hôm sau, theo như tiếng chuông điện thoại báo thức, Tử Tuyết với tay tăts đi nhưng bị một cái gì đó gìm chặt xuống giường. Giật mình nhìn sang, là Nhất Bảo.
53 Sau cái đêm nó đột nhiên mất tích ấy. Hắn cho người đi lục soát tất cả mọi nơi, tìm kiếm điên cuồng nhưng thu lại chỉ là kết quả trống không. Nó giống như một cơn gió, đến rồi đi, không lời xin chào hay tạm biệt.
54 -----12h30p----- Sân bay Nội Bài, nó cầm cái túi xách nâu rồi đứng chờ tài xế, đi qua mấy chỗ bán hàng ở sân bay, nó mua một tờ báo để đọc cho đỡ chán.
55 Sau màn chào hỏi linh tinh, nó gọi phục vụ ra. Anh chàng phục vụ lén cười thầm rồi bước đến chỗ nó. - anh ăn gì?_nó hỏi- có món gì ngon em gọi đi ^______- okee anh.
56 Xin chào mọi người. . . tôi là Zun. Do những câu văn của tôi có hơi khô cứng một chút nhưng mong mọi người cũng đừng chê. Nếu muốn, đem gạch đá vứt hết vào đây.
57 Sáng hôm sau, khẽ cựa mình, đôi mắt màu khói lạnh lẽo mở ra. Cảm giác đầu tiên đó là đau. Nó cảm thấy phần dưới cơ thể nó tan nát, rã rời. Qua một đêm hắn đã chiếm toàn bộ cơ thể nó.
58 Hoho chin chào~ Ngô đã trở về sau hai chap ở ẩn ^____^ Ngô sẽ cố gắng viết hay hơn nữa để các bạn không "đá" truyện Ngô đi. Ngô biết tay nghề Ngô còn non nớt nên mong mọi người giúp đỡ nhiều ạ =====okay mời đọc truyện===== Sau một đêm suy nghĩ hắn quyết định phải đem nó về bên cạnh.
59 Mở mắt, nó cảm thấy cơ thể mình tan nát khi cửa mình. Cánh tay nào đó ôm chặt eo nó, nhìn sang bên cạnh là hắn. Sáng nay nó đã làm gì? Trao cả cơ thể cho hắn, người mà nó yêu nhất.
60 - cái gì đấy?_ nó hỏi. - không!Giọng điệu lạnh lẽo làm nó im bặt. Vẫn tò mò về tập tài liệu ấy, nhưng hết cách rồi. Tối hôm ấy, hắn đang bận đi xã giao với khách hàng.