Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Công Tử Điên Khùng Chương 274: Nhiệm Vụ Mới

Chương trước: Chương 273 (2): Ám Sát



Xung Hibiết ýcủa Lâm Vân, nhưng giả bộ không trông thấy, tiếp tục nói:

-Tôi muốn mời anhlàm bảo tiêu kiêm lái xe chotôi. Đương nhiên, thù lao anh cóthể nói ra. Màtrước đó,, anh cóthể giới thiệu thoáng quavề bản thân không? Ít ratôi phải biết một chút lailịch của anhchứ.

-Tôi tên làMộc Vân, làngười của vịnh Liễu gia. Đitới thành phố làm công để kiếm tiền lấy vợ.

Lâm Vân thuận mồm nói địa chỉ của Liễu Nhược Sương choXung Hi.

Trong lòng Lâm Vân tự nhủ, quả nhiên chuyện tìm nhà Mộ Dung không khó khăn gì cho cô ta. Cô tamuốn mời mình làm bảo tiêu cũng vừa lúc mình muốn tìm hiểu cô ta cóphải làngười của Xung giakhông. Mà cônàng này thực sự quá keokiệt. Mình muốn uống thêm một lyrượu nữa cũng không gọi. Rượu này cóvẻ đắt tiền, nếu mình tự bỏ tiền để muauống, thì cólẽ cô tasẽ nghi ngờ thân phận lái xecủa mình.

-Tôi đồng ývới đề nghị của cô. Còn tiền lương thì do côđịnh.

Lâm Vân không chút dodự đồng ý.Hắn không quan tâm tới tiền lương baonhiêu, nhưng cônàng này cóvẻ cónhiều tiền, chắc cũng không trả tiền lương quá thấp.

-Vậy thì tốt. Tháng đầu tạm thời lànăm nghìn nguyên đi.

Xung Hinói. Hỏi lailịch của Lâm Vân chỉ làthuận miệng hỏi màthôi. Cô takhông nghĩ Lâm Vân có ýxấu gìvới mình. Thứ nhất, bởi vìhôm nay cô tatới lần tụ hội này làngẫu nhiên. Chỉ có chacủa mình vàchị Nam làbiết. Thứ hai, Lâm Vân đã cứu mình mấy lần. Nếu hắn có ýsát hại mình thì mình đã sớm xong đời rồi.

-Cái gì…

Lâm Vân tức giận không biết nói gì chophải. Mình làm lái xekiêm bảo tiêu màchỉ cónăm nghìn nguyên một tháng, cũng quá keokiệt đi. Sớm biết như vậy còn không bằng mình nói ragiá tiền. Mặc dùLâm Vân không thiếu tiền, nhưng đã giúp đỡ cônàng Xung Hinày thì cóphải lúc nào cũng dùng tiền trước mặt cô tađược đâu. Một người khôn khéo như cô ta,nếu thấy mình sử dụng nhiều tiền quá, khẳng định sẽ nghi ngờ thân phận của hắn.

Nếu thế thì mình lại phải mất công tự đi dòtìm. Đây không phải làlãng phí thời gian sao.

Thấy khuôn mặt của Lâm Vân cóchút nhăn nhó, trong lòng Xung Hikhông giải thích được xuất hiện một cảm giác sảng khoái. Người này từ lúc gặp mình tới giờ đều lộ vẻ mặt vôsỉ. Hiện tại cóthể thấy vẻ mặt đau khổ của hắn, nàng thực sự thoải mái vôcùng. Liền nhấc lên lyrượu, uống một ngụm, tựa hồ rất thương thức vậy.

Rượu này làlần trước đicùng với chị Namrồi chị ấy giới thiệu. Mình vừa uống một lần đã thấy rất thích. Bởi vìmỗi khiuống thứ rượu này, lại khiến mình quên đimọi việc trong một nháy mắt.

Lâm Vân thấy Xung Hichậm rãi uống lyrượu. Âmthầm tự nhủ, lúc nào mình phải vụng trộm muavài chai Diễm Dương Băng này về uống mới được.

Vốn muốn uống một nửa lyrượu, nhưng Xung Hithấy động tác nuốt nước miếng của Lâm Vân khimình uống rượu. Trong lòng đột nhiên muốn cười, lập tức uống hết lyrượu Diễm Dương Băng.

- Anhđang ởchỗ nào?

Xung Hithỏa mãn vìđã trả thù được Lâm Vân, liền hỏi.

-Nhà trọ.

Lâm Vân mặt không biểu tình trả lời.

-Từ hôm naytrở đi, anhtới nhà tôi ở. Tôi tinrằng anhsẽ cảm thấy thoải mái khi ởđấy.

Xung Hinói xong, liền đứng dậy đivề hướng quầy bar.

-Đợi chút, tôi còn cómột điều kiện. Đó là khitôi làm bảo tiêu chocô, không chophép côdẫn theo một người bảo tiêu nào khác. Như vậy sẽ khiến tôi mất mặt. Hăc hắc.

Lâm Vân gọi Xung Hilại rồi nói. Trong đầu thì đang suynghĩ, nhà côthì có gìkhiến tôi thỏa mãn?

-Cũng được. Tôi vốn không thích cónhiều người đitheo sau. Ủa, không đúng…

Xung Hichợt nhớ tới mình không mang theo tiền để thanh toán. Thẻ ngân hàng cũng không mang theo. Cái này thì xong rồi.

Lâm Vân nhìn biểu lộ của Xung Hinhư vậy liền biết cô takhông mang theo tiền. Nhưng vẫn ravẻ thờ ơ, đitheo phía sau.

- Anh cótiền không? Lúc về tôi trả lại gấp đôi.

Xung Hixoay người, nhẹ giọng nói với Lâm Vân.

Lâm Vân ravẻ phòng bị, lùi raphía sau haibước. Giống như Xung Himuốn đùa giỡn lưu manh vậy. Trong lòng lại rất khó chịu. Lúc mình muốn uống thêm một lythì cô takhông gọi. Hiện tại thì rõràng đòi mình trả tiền.

Khuôn mặt của Xung Hilập tức đỏ bừng, đột nhiên lớn tiếng nói:

- Anh cóphải là namnhân haykhông? Uống rượu còn bắt congái phải trả tiền.

Thanh âmvừa dứt, tất cả mọi người trong quán rượu đều nhìn về phía Lâm Vân.

Khuôn mặt của Xung Hicàng đỏ hơn, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.

-Được rồi, tôi sợ cô. Vài đồng tiết kiệm của tôi chắc đến ngày nào đó sẽ bị côlột sách hết mất.

Lâm Vân khẽ cắn môi, đitới trước quầy barhỏi:

- Baonhiêu tiền?

- 526nguyên. Tiên sinh muốn quét thẻ hay làtrả bằng tiền mặt?

Giọng nói của côgái thutiền vẫn rất lànhẹ nhàng.

-Tôi trả bằng tiền mặt.

Lâm Vân đưa năm trăm nguyên màGiang Álúc trước cho. Lại lấy vài đồng xutừ trong túi áođưa cho côgái tính tiến. Sauđó dodự nửa ngày, mới đưa mười nguyên tiền xu cho cô ta.

-Đây làtiền boa chocô.

Cô gái này sửng sốt một chút. Tuynhiên đảo mắt đã hiểu. Lập tức nhận lấy tiền nói:

-Cảm ơnanh. Anh làngười tốt.

-Không cần khách khí như vậy, lần sautôi tới, cólẽ sẽ cho cônhiều tiền boahơn hôm nay.

Lâm Vân nói xong, kéo tayXung Hi đi raquán bar. Lập tức đằng sautruyền rarất nhiều tiếng cười.

Xung Hivốn xấu hổ muốn chui xuống đất. Lại thấy Lâm Vân trả bằng rất nhiều tiền xu,rồi còn boamười nguyên nữa, quả thực đúng làmột kẻ dở hơi. Vìsững sờ nên khibị Lâm Vân kéo rangoài còn không biết. Một lúc lâu sauthì mới phát hiện ra taymình bị dắt rangoài. Sờ sờ bàn tay cóchút nóng, trong đầu không biết phải hình dung đồ nhà quê này như thế nào.

Xung Hi vàLâm Vân đitới venđường để chờ xeBởi vìchuyện vừa rồi, nên Xung Himột mực không nói chuyện với Lâm Vân, chỉ đứng chờ ở venđường.

-Tiểu Hi, sao emlại ởchỗ này?

Một chiếc xemàu đỏ đitới chỗ Lâm Vân thì dừng lại. Rồi một nữ nhân tuổi chừng bamươi xuống xe.

Lâm Vân đã phát hiện, nữ nhân này chính lànữ nhân đitheo Xung Hilúc vào cửa.

-Chị Nam, chúng tatrở về hẵng nói.

Nói xong, Xung Hiliền mở cửa xe đivào. Lâm Vân đương nhiên không chút dodự, mờ cửa xengồi bên cạnh cô ta.

-Tiểu Hi, anhchàng này là aivậy?

Cô gái gọi làchị Nam kianhìn thấy Lâm Vân, liền vội vàng hỏi. Cô tađã nhận rahắn chính làngười lái xebị ngăn ởcửa ravào lúc trước.

-Đây làlái xekiêm bảo tiêu mới của em.Tên làMộc Vân. Vừa nãy chính lànhờ hắn cứu em.Mộc Vân, đây làchị Nam.

Xung Higiới thiệu đơn giản haingười.

Cô gái gọi làchị Nam kianhìn chằm chằm vào Lâm Vân hồi lâu, cuối cùng làkhông nói gì. Nhưng tới lúc khởi động xe,lại nói:

- Gia giađã quađời rồi, Tiểu Hi, emphải….

-Cái gì…

Xung Hicòn chưa nghe hết lời của chị Nam, sắc mặt liền tái nhớt, lập tức hôn mêbất tỉnh. Lâm Vân cầm taycủa cô ta,truyền một chút tinh lực vào người, Xung Hiliền tỉnh lại.

-Tại sao cóthể như vậy? Chị Nam, chị nhanh lái xetrở về đại viện để em xem giagia.

Xung Hikinh hoàng kêu lên. Sao cóthể trùng hợp như vậy? Mình vừa suýt nữa bị ámsát, gia giađã quađời rồi?

-Buổi sáng sức khỏe của gia giavẫn còn tốt, saođột nhiên lại quađời?

Xung Hi cóchút rối loạn tâm tình, thậm chí đã khóc lên thành tiếng.

-Chị cũng không biết. Chị chỉ vừa mới nghe tintức này không lâu liền vội vàng đitìm em.

Chị Nammột bên lái xe,một bên trả lời.

Chiế xe đitới một khunhà khá làcổ xưa, nhưng cóvẻ đã được sửa chữa qua, nên rất làlớn vàquý phái. Chiếc xe đivào trong sân thì dừng lại.

Sau khixuống xe,Xung Hilập tức chạy vào một căn nhà ởbên trái. Lâm Vân đương nhiên là đitheo phía sau. Thần thức của hắn đã quét tới một lão nhân đang nằm trong một căn phòng. Lão nhân nằm bất động trên cái giường, bên cạnh cómột người phụ nữ trung niên đang đốt một nén hương.

Lâm Vân vừa thấy được cây hương này liền biết sự quỷ dị của nó, cười lạnh một tiếng. Trong lòng tự nhủ, giatộc này quả nhiên làđã thối rữa bên trong. Nói không chừng lão già kiabị mấy đứa cháu làm cái gìđó.

-Tiểu thư đã trở lại.

Bảo vệ vàmột người hầu đilên chào đón.

-Tiểu Hi, emđã trở lại rồi à. Mau đinhìn mặt gia giađi. Lúc gia giasắp quađời, ông ấy vẫn muốn gặp mặt emlần cuối. Ài…

Một người namtử hơn bamươi, cóđôi mắt ti hi,thấy làXung Hi,vội vàng đau thương nói, nhưng ánh mắt lại lóe lên một tia âmlãnh.

Xung Hichỉ vội vàng chạy vào căn phòng của giagia. Vìquá sốt ruột nên cô takhông để ýtới vẻ khác lạ của người anhhọ. Nhưng Lâm Vân đã sớm nhìn ra tia âmlãnh đó trong mắt của y.Cũng không chào hỏi mà đitiếp tục đitheo sauXung Hi.

-Cậu làbảo tiêu à?Vậy thì ởbên ngoài chờ.

Nam tử này đột nhiên ngăn cản Lâm Vân.

Xung Hilúc này mới nhớ tới Lâm Vân, thấy Lâm Vân bị ngăn cản, lập tức nói:

- Anhhọ, đây làbảo vệ của em,cứ chohắn vào đi.

-Như vậy saođược. Bảo vệ thì đứng ởbên ngoài làđược. Ởtrong nhà rồi còn lolắng gìnữa. Màmột người ngoài sao cóthể cho đivào quấy rầy sự yên nghỉ của gia giađược.

Nam tử trung niên vẻ mặt thành thật nói. Lúc nói tới người ngoài thì khinh thường nhìn Xung Himột cái.

Loading...

Xem tiếp: Chương 275: Biến Cố Ở Triệu Gia

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Định Mệnh Hôn Nhân

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 6


Những Con Quỷ Sa Tăng Cô Đơn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 7


Nắng Ban Mai ( Thần Chi Quang)

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 24


Dừng H Là Thất Đức A

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 4


Tiếu Vong Thụ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 47