61 Nhạc Xích Vũ thu được cảnh này lòng trầm đi không ít. Nhạc hậu làm vậy là có ý gì? Lý nào giết chết cả bốn người? Nàng lại nhanh chóng loại bỏ đi suy nghĩ này, làm vậy đối với Nhạc quốc không có lợi.
62
Sáng sớm tỉnh lại Dương Thiên Phong sớm ôm thê tử ngồi ở ghế gỗ trước sân to của nhà gỗ, vẻ mặt bình thản như không có chuyện gì xảy ra.
Nhạc Xích Vũ cũng thức dậy, tay nàng đưa lên xoa xoa mắt rồi nhìn xung quanh.
63 Sau mấy ngày an ổn, dự qua sinh thần của Nhạc đế Dương Thiên Phong theo kế hoạch rời đi trong ngày. Đương nhiên quyết định này của hắn khiến không người kịp trở tay mà chỉ có thể nhìn hắn rời đi mà thôi.
64 Dương Thiên Phong sáng nay cùng Dương Cảnh Phong thượng triều, hắn không dám nghỉ ngơi nữa. Trên triều đám đại thần đều đồng loạt dâng tấu lập thái tử nhưng đều bị hắn từ chối.
65
Dương Thiên Phong thấy được chủ đề bị lái sang chuyện khác lập tức ho khan vài tiếng: “Tam hoàng đệ nên cùng nàng nói một chút trước. ”
Một câu nói của Dương Thiên Phong khiến Dương Cảnh Phong im bặt nhất thời không biết nên nói thế nào cùng Dư thị mới tốt.
66 Dư thị giúp Dương Hoài Phong châm cứu qua rồi mới nói: “Nội trong nửa tháng ta có thể giải hết độc, nhưng bấm huyệt phải thời gian lâu dài tuyệt không thể ngưng được.
67 Lại qua đi năm ngày, quốc yến mở ra thông báo việc Dương Hoài Phong trở về Dương Cảnh Phong chữa khỏi bệnh. Một lần nữa Kim quốc lại khôi phục uy phong như lúc ban đầu.
68 Bốn người ngồi xe ngựa lập tức trở về tự hội ngộ cùng Thiệu Khánh hậu. Dương Thiên An luôn miệng trách bọn họ vô tâm vô phế báo hại nàng sợ đến tim muốn nhảy luôn ra ngoài.
69 Sáng hôm sau, bốn nữ nhân sau khi đuổi đám cung nhân toàn bộ hồi cung thì đang đi dạo thì đột nhiên thấy được Hàn Chí Vỹ đang cùng trụ trì nói gì đó. Ba người không nói một lời nhanh chóng tìm chỗ ẩn núp chừa lại mỗi mình Dương Thiên An trơ trọi đứng đó vẫn không biết gì.
70
Hôm nay được tin tức ám vệ báo rằng thê tử trở về thế nên đám nam nhân sớm đã đứng ở cổng thành của Kim đô chờ đợi. Thấy được thái độ khẩn trương của Dương Cảnh Phong, Dương Hoài Phong liền trêu: “Sẽ không phải còn chút nữa cũng đợi không được chứ?”
Dương Cảnh Phong đương nhiên biết câu nói kia là nhắm về mình rồi, hắn hừ hừ vài tiếng liền phản bác: “Đại hoàng huynh cũng biết dạo này không có bạc dùng đệ khổ sở thế nào.
71 Bốn ngày sau, tin tức Hàn Chĩ Vỹ tiến đến Kim đô loan truyền cả hoàng thành, Thiệu Khánh đế lập tức cho người thiết yến chiêu đãi. Đương nhiên cả ba huynh đệ đều biết rõ Hàn Chí Vỹ là một mình đến đây nên không kinh động bất kỳ một ngọn cỏ một bông hoa nào của Kim quốc, nếu hắn không tự tung tin tức thì cũng sẽ không ai biết đâu.
72 Hàn Chí Vỹ được giữ tại dịch quán nghỉ chân, hắn cũng không quên thông truyền để người mang sính lễ đến. Tuy là Dương Thiên An ngại hắn nhưng hôn sự này hắn không thể buông bỏ.
73 Quả như Dương Thiên Phong nói, sính lễ mười dặm hồng trang của Ngạn quốc được mang đến Kim quốc trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Lúc đầu không tâm hơi, đùng một cái chính là đã tiến Kim thổ rồi.
74 Tiến đế đô Ngạn quốc Nhạc Xích Vũ không thể cùng Dương Thiên An ngồi kiệu mà là leo lên ngựa ngồi cùng Dương Thiên Phong. Bách tính hai bên nhìn thấy đoàn người ngựa uy nghiêm đều bàn tán cùng ném lên những ánh mắt ngưỡng mộ.
75 Ngày kế tiếp, Nhạc Xích Vũ cùng Dương Thiên An đồng loạt thức giấc. Do sợ Dương Thiên An không quen nên vẫn như đời trước nàng bồi nàng ta ngủ cùng một phòng.
76 Lại qua đi hai ngày, trong ngoài Ngạn quốc đều yên ắng như bình thường, một chút sóng gió cũng không có, kể cả tin tức liên quan đến Phan Lập. Nhạc Xích Vũ vẫn là bồi Dương Thiên An chỉ là không ai nhắc đến chuyện hồi Kim quốc.
77 Rất nhanh lại đi qua ba năm, trong ba năm này quốc quân cũng đã hoăng thệ, Hàn Chí Vỹ đăng đế vị tiếp tục vì Kim quốc viện trợ không ít binh lực vũ khí dược liệu.