41
Thấy bóng lưng của Dương Thiên Phong đi khuất, Dương Cảnh Phong thấy Dương Hoài Phong không có ngăn trở mới mở miệng hỏi: “Đại hoàng huynh, huynh vẫn còn tin tưởng nhị hoàng huynh như vậy?” Đây là thấy chết không sờn sao?
Dương Hoài Phong ngồi trên mộc lăn nhìn thẳng ra phía cửa còn lưu lại hoa tuyết bay do mã xa để lại, rồi dời tầm nhìn xuống đôi chân của mình: “Dù gì cũng một hồi huynh đệ, ta muốn nghe nhị hoàng đệ giải thích rõ ràng.
42 Sau khi Nhạc Xích Vũ ngủ, giúp nàng uy nhện xong lại cho thêm mê hương vào trong lư hương, vì nàng đắp chăn xong Dương Thiên Phong mới đến Việt vương phủ như lời hẹn.
43 Dương Thiên Phong hồi phủ trở về phòng, thấy thê tử vẫn còn an ổn nằm trên giường hắn trút y phục rồi cũng lăn lên giường. Lúc này viện tử cũng lờ mờ sáng rồi, hắn ôm lấy thê tử nhắm mắt lại.
44 Trong khi Dương Cảnh Phong đi thay y phục Dư thị không gì làm liền ở trong phòng hắn lượn tới lượn lui. Bất ngờ nàng lại thấy được mấy bọc to nhỏ khác nhau.
45 Dư thị lấy xong liền vui vẻ ôm một xấp ngân phiếu cười tươi tắn ra khỏi khố phòng. Dương Cảnh Phong chạy đến mật thất tìm Dương Hoài Phong nói chuyện lúc nãy.
46 Dư thị cùng Nhạc Xích Vũ đang líu lo chủ đề trang trí viện thì thấy được Mai thị tiến vào. Dư thị cao giọng mát mẻ: “Hôm nay ngọn gió nào thổi đại hoàng tẩu đến đây, bình thường ta toàn cho người đi thỉnh mới đến a.
47 Lát sau hồi phủ, vừa trở về phòng Dương Thiên Phong vứt đi đấu lạp trên đầu thê tử rồi ôm nàng lăn nên giường hôn một trận mãnh liệt. Chỉ cần nhớ đến vẻ mặt háo sắc của Phan Lập cùng thái độ của thê tử là hắn lại nhịn không được.
48
Sáng ngày mai, mọi người đồng loạt tiếng cung dự yến. Dương Thiên Phong cực kỳ không an tâm bám lấy Nhạc Xích Vũ không chịu rời dù chỉ là một tấc.
Thiệu Khánh đế cười đến híp mắt nói vài câu khen thưởng cùng nâng ly chúc mừng Phan Lập lần này trở lại.
49 Nhạc Xích Vũ bên này cũng chạy ra tìm Dư thị, Dương Thiên Phong muốn theo cùng nhưng nàng sợ Dư thị có nguyệt sự nên sắc mặt không tốt thế nên không để hắn theo.
50 Đến tối cùng nhau dùng một bữa cơm đoàn tụ rồi ngủ lại trong hoàng cung. Mọi người đều qua đêm trong cung. Nhạc Xích Vũ luôn nhớ lại vì sao đời trước Dương Thiên Phong luôn không thích Phan Lập.
51 Ba ngày sau, Nhạc Xích Vũ cùng Dương Thiên Phong rời khỏi Kim quốc đến Nhạc quốc. Thiệu Khánh đế cùng Thiệu Khánh hậu dặn dò rất nhiều thứ cũng mang không ít lễ vật cho bọn họ tặng cho Nhạc đế.
52 Nhạc Xích Vũ trở về tẩm cung của mình bảo Trạch Nghiễm đưa Dương Thiên Phong vào trong ngọa thất. Sau đó nàng cho Trạch Nghiễm cùng Phong Linh lui ra, nàng trong lư hương bỏ vào một ít mê hương rồi ra khỏi đó.
53
Ngay khi không người đáp trả Nhạc Xích Vũ muốn khom người nhặt lại đấu lạp thì lại nghe một âm thanh sau lưng vang lên.
“Xích nhi, nàng thật không ngoan, ta chỉ chợp mắt một chút nàng liền trốn ra bên ngoài chơi đùa rồi.
54 Cứ thế cả một ngày đều như vậy mà trôi qua. Đến đêm Dương Thiên Phong buộc phải nằm ở trên nhuyễn tháp. Khí trời mùa xuân vẫn còn se lạnh hắn chỉ có một kiện áo choàng trên người thôi.
55 Qua một lúc, Nhạc đế cho dời ra kỵ mã trường của hoàng cung. Dù gì thì cũng là Tô Lập Sênh đưa ra đề nghị, Dương Thiên Phong đáp ứng, hắn chỉ là muốn làm ngư ông thôi.
56 Lại qua một đêm, sáng nay mọi người được mời đến ngự hoa viên. Lúc này Nhạc Xích Vũ vận một thân đạm hồng y la quần, viền váy tú vân văn hoàng tuyến, thắt lưng bản to thúy lục sắc được buộc bằng một băng dải bạch hồng đan xen nhau ở giữa có một miếng ngọc tròn mã não.
57 Hai nam nhân đồng loại giơ ngón tay lên chỉ, hành động đó để mọi người có mặt đồng loạt há hốc nói không nên lời. Bởi, hai người bọn họ đều đồng loạt chỉ cùng một người.
58 Nhạc Xích Vũ cùng Dương Thiên Phong trở lại tẩm cung, nàng ngồi trên nhuyễn tháp phân phó Phong Linh dâng trà rồi bước ra canh cửa. Nàng thả tiểu Võng tự đi tìm thức ăn rồi nói: “Có thể giải thích rồi.
59 Sáng hôm nay, Nhạc Xích Vũ thức dậy sớm cùng Dương Thiên Phong ở trong tẩm cung tưới hoa trong lúc chờ thức ăn sáng thì nghe được tin tức hấp dẫn truyền ra từ trong tẩm cung của Nhạc Thanh Loan.
60 Trở lại tẩm cung Nhạc Xích Vũ tắm rửa xong liền liền bày từng món mình mua ra gói lại cẩn thận chất vào rương. Dương Thiên Phong lại ở nhuyễn tháp nghe ám vệ báo cáo tình hình.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 157