1 Ngân hà mênh mông, gần nghìn chiếc phi thuyền neo ở bến cảng, cùng những ngôi sao tôn lên màu sắc rực rỡ.
Giống như một đóa hoa đang xòe cánh, một chiếc phi thuyền đột nhiên nổ tung, ánh lửa sáng bừng, lan đến những chiếc phi thuyền khác.
2 Trường trung học Lâm Thủy là trường cấp ba tốt nhất của thành phố Lâm Thủy, chỉ cần vào được trường này, thì đã có một chân bước vào cánh cổng trường đại học trọng điểm.
3 "Không được?" Chủ nhiệm khối trừng hai mắt, "Sao lại không được? Đây chính là tổng giám đốc tập đoàn Kim Vũ!"
"Bây giờ đang là thời gian lên lớp" Long Thiên vẫn giữ trên môi nụ cười lễ phép.
4 "Nam mô hắc ra đát na đa ra dạ da. . . Híc. "
"Tôi tới là để trải nghiệm nếp sống sinh hoạt của một giáo viên, không phải tới để làm nhiệm vụ. " Long Thiên nhàn nhã nói, "Yên tâm, tôi sẽ không giết người.
5 Long Thiên đang đánh bóng bàn.
"Đường kính của bóng bàn là 40 milimet, trọng lượng là 2. 7 gam. " Long Thiên cầm vợt, cười nói.
"Thầy Long?" Từ Du Du không hiểu vì sao mờ mịt nhìn hắn.
6 "Cho nên tổng giám đốc của Kim Vũ là Nam Cung Uyên đến gặp Từ Du Du, đưa cho cô nhóc mười vạn?" Long Thiên nở nụ cười, "Nam Cung Uyên muốn biến chiến tranh thành tơ lụa sao?"
Chủ Thần lẳng lặng nằm trong tay hắn, không trả lời.
7 "Sao lại có thể?!!"
Trợ lý Tiểu Tiền của Chu hiệu phó đi vào rót cho hắn thêm chén trà, sau đã run rẩy chạy ra.
"Hiệu trưởng Chu sao vậy?" Một trợ lý khác ngồi cùng phòng làm việc nhỏ giọng hỏi.
8 "Không để ý. " Long Thiên gấp sách toán lại, mỉm cười chào lại các bạn học ở trong lớp.
Chủ Thần tiếp tục nói: "Nhắc nhở thân thiện: Người trải nghiệm nghề nghiệp nên chú ý thích ứng xã hội, không thể sống tách xa xã hội, sống hòa thuận với đồng nghiệp là cách thích ứng xã hội tốt nhất.
9 "Thầy, thầy Long. " Từ Du Du cười khan quay đầu lại.
"Cô gái này. . . " Tiểu Tiền đi theo sau tới, "Bạn thầy à thầy Long?"
Từ Du Du nhìn thấy Tiểu Tiền, mặt đột nhiên trắng bệch, cô biết người này, hắn là trợ lí của hiệu phó.
10 Ăn cùng Long Thiên một bữa cơm, Tiểu Tiềm cảm thấy hai người cũng được coi là có chút tình cảm qua lại, lần này hắn không làm quá nhiều chuyện rườm rà, chỉ gọi điện cho Long Thiên.
11 Long Thiên nhìn hắn uống đến bất tỉnh nhân sự, không đi ngăn lại, hắn không có sức lực đâu mà quan tâm người không có liên hệ gì, dù ánh mắt của Tiểu Tiền có trắng trợn cách mấy, cũng chẳng có quan hệ gì với hắn.
12 Kỳ thực mà nói từ nhà hàng cho đến nhà Tiểu Tiền, Long Thiên dùng chưa đến một giây, nhưng hắn vô cùng ôn hòa nhã nhặn lái cái công cụ di chuyển nguyên thủy này, từ từ đưa người về nhà.
13 Long Thiên gật đầu: "Biết. "
"Cảm ơn thầy!" Trong đôi mắt Từ Du Du đã bắt đầu lấp lánh ánh sao.
Long Thiên cười cười: "Thứ sáu sau khi tan học em đến tìm thầy.
14 Ngày thứ ba, Long Thiên cản lại anh bạn giao hàng, lấy đồng hồ và nước hoa ra, đưa cho cậu ta hết.
"Trả về giúp tôi, cước phí là bao nhiêu?"
"Bọn tôi là đưa hoa từ trong nội thành," Cậu trai giao hàng gãi đầu: "Khách hàng cũng không để lại địa chỉ ở chỗ chúng tôi, xin lỗi không thể trả lại được, nhưng mà tôi có thể giúp anh liên hệ với khách hàng một chút.
15 Đêm hôm đó, hiệu trưởng trường Lâm Thủy nhận được cuộc gọi trực tiếp từ tổng giám đốc tập đoàn Kim Vũ Nam Cung Uyên, nói chuyện quyên tiền cho trường học, sau đó mới lái đến chuyện muốn sa thải một giáo viên, làm thế thì cái số tiền quyên góp kia sẽ được chuyển đến rất nhanh.
16 Sinh hoạt của Long Thiên vẫn cứ xoay quanh hai điểm như cũ, từ nhà tới trường học, rồi lại từ trường học về nhà.
Hắn có rất ít hoạt động giải trí, dù có, thì cũng là do các giáo viên khác kéo đi, lúc không có chuyện gì làm hắn liền ở nhà cày phim truyền hình cẩu huyết một mình.
17 Ngày hôm sau Long Thiên đang dạy, đến một nửa thì có cảnh sát tìm đến, Long Thiên nghe thấy là đến hỏi chuyện tối hôm qua, cười cười, nói với đồng chí cảnh sát: "Chờ tôi dạy xong.
18 "Mẹ mày ai bảo mày đụng vào tao trước? Ai sai ở đây?" Anh Chính tuy chột dạ, mà gào rất lớn, "Não mày hỏng rồi phải không!"
Long Thiên liếc mắt nhìn hắn, tuy ánh mắt chẳng hề ác liệt, thậm chí có thể nói là khá ôn hòa, anh Chính lại bị dọa đến run rẩy, nhớ đến cái tối bị "giáo viên cấp ba bình thường" này đánh mà hãi sợ.
19 Con đường đi từ trạm dừng bus đến khu nhà ở kia, ánh đèn tối tăm, hàng cây bên đường còn rậm rạp, cơ bản cũng có thể coi như không có đèn đường, quả thật là một nơi cướp bóc lý tưởng.
20 Bên kia im lặng một lúc lâu, cũng chưa thấy đưa ra câu trả lời.
Long Thiên cảm nhận quả bóng Chủ Thần một lúc, thần thức ở bên trong đã biến mất.
Cũng đúng, ngay khi vòng luân hồi mở ra lần nữa, Chủ Thần thân ái của hắn phải đích thân đi chọn người luân hồi, đồng thời cũng phải đi chọn lựa thế giới.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Đô Thị
Số chương: 50