121 Nàng giả vờ bình tĩnh, nhưng Triệu Trầm nhìn vào lại cảm thấy tội nghiệp, kìm lòng không được hôn mím môi nàng, ôn nhu nói: "Sợ cái gì, việc này dễ làm cực kỳ.
122 Triệu Trầm cười đến mức tinh thần binh sĩ suýt ngã, hung hăng chiến thêm mấy hiệp mới bế thê tử nhát như chuột dậy, "Là ô ô, xem nàng sợ tới mức nào kìa, ta đã nói muộn như vậy sẽ không có người còn gì?"
A Kết cực kỳ xấu hổ, chôn đầu vào vai hắn không nói gì.
123
Triệu Trầm để nàng đi về trước, A Kết không lay chuyển được hắn, đành phải cáo từ rời đi trong ánh mắt ăn thịt người của thái phu nhân.
Trên đường Cẩm Thư và Cẩm Mặc đi theo phía sau nàng, Như Ý và Cát Tường đi sau cùng.
124 Mồng hai tháng giêng là ngày nữ nhi xuất giá về nhà mẹ đẻ, nếu như không có chuyện gì cô dâu nào cũng sẽ trở về, đã gả nhiều năm, nếu nhà chồng không còn, cũng sẽ về nhà mẹ đẻ đoàn tụ.
125 An vương thuộc tầng lớp hoàng tử là huynh đệ nhỏ nhất của tiên đế, khi đám người tiên đế đang vội vàng tranh đoạt hoàng vị thì hắn vẫn còn là con nít, ngây thơ vô tri, cuối cùng thành Vương gia duy nhất sống sót sau khi tiên đế đăng cơ.
126 Cuối cùng vẫn là Quách Tử Kính mở miệng trước, "Năm nay là năm đầu tiên sau khi Hoàng Thượng đăng cơ, năm sau triều đình sẽ có thay đổi, thị vệ trong cung cũng sẽ đổi một nhóm người.
127
Lúc An vương đến nơi, phu thê Triệu Trầm đã đi rồi, chỉ có một mình Đường Anh đứng trong hoa viên.
Ngày đông, trong hoa viên thảm đạm tiêu điều, toàn thân hắn mang áo bào màu hồng, từ xa nhìn đến tựa như hắn đang đứng trong khung cảnh chết chóc.
128 Màn đêm buông xuống, đèn được thắp sáng, bên trong Vọng Trúc Hiên mọi người đang chuẩn bị cho chủ tử đi ngắm đèn.
Triệu Trầm không mang bọn nha hoàn đi ra ngoài nên đám người Tưởng ma ma cũng không có chuyện gì cần làm, chỉ phân công hai người ở lại giữ phòng, chờ các chủ tử trở về rồi hầu hạ.
129
"Vậy nàng đồng cùng ta luyện võ. " Triệu Trầm đè nặng nàng ra điều kiện.
A Kết nhíu mày: "Thiếp luyện võ gì?"
"Ta dạy nàng ngồi trung bình tấn.
130 Đợi đến cuối cùng chỉ còn một ngọn đèn lồng thì có lẽ là vật lấy hi vì quý, dù không có quá nhiều đèn lồng trưng bày nhưng trước sạp cũng vây quanh vài vòng trẻ nhỏ.
131
Từ Vinh Thọ đường đi ra, hai vợ chồng vẫn như cũ đi về phía Hinh Lan uyển.
Phía sau bỗng nhiên vang lên tiếng chạy bộ, A Kết cùng Triệu Trầm quay đầu lại, thì thấy Triệu Nghi mang váy đỏ đuổi theo, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, trên đầu cây trâm hình con bướm rung lên, xinh đẹp linh động.
132 Đường Văn Đế muốn đi Mộc Lan Vi Trường (bãi săn Mộc Lan), ở lại bãi săn một thời gian, đầu tháng hai xuất phát, khoảng cuối tháng tư mới trở về.
Nói cách khác, lần này Triệu Trầm sẽ rời nhà đến ba tháng.
133
Editor: Windchime
Triệu Trầm không nói gì, nắm tay thê tử đi. Nói cái gì cũng không hữu dụng, mẫu thân không phải loại người suốt ngày thương xuân bi thu, hắn cũng sẽ không để cho người mãi canh giữ tại Hinh Lan uyển như vậy.
134 Trong Vinh Thọ đường, Tần thị đã đến từ sớm, tiếp nhận công việc của đại nha hoàn, tự mình hầu hạ Thái phu nhân rửa mặt chải đầu.
Thái phu nhân nhìn nàng từ trong gương, không để ý mà nói: "Sáng nay sao lại hiếu thuận như vậy?"
Tần thị thật cẩn thận cắm trâm vàng vào búi tóc mẹ chồng sau đó giúp bà đeo đai buộc đầu, lúc này mới cười nói: "Hôm nay Thừa Viễn xuất phát, con nghĩ trưởng tôn không có ở nhà, khẳng định nương nhất thời không thích ứng được, nóng lòng chuẩn bị thay Thừa Viễn làm tròn đạo hiếu, giúp nương vui vẻ.
135
Khi Triệu Duẫn Đình không chút thay đổi bước vào Vinh Thọ đường thì thái phu nhân đang định phái nha hoàn đi ra ngoài tìm người. Thấy rốt cuộc nhi tử đã tới, thái phu nhân không vui, hỏi: "Cả phòng già trẻ đều chờ con lại đây ăn cơm, con lại bận rộn đi đâu vậy?"
Mọi người đều nhìn về Triệu Duẫn Đình.
136 Sau khi ăn xong, hai huynh đệ Triệu Thanh và Triệu Hàm cùng nhau đi đến Bác Văn Đường, đó là nơi hai huynh đệ đọc sách.
"Thừa An!" Tần thị chạy chậm đuổi theo, hai huynh đệ cùng dừng lại, quay đầu, nàng cũng dừng bước, vừa thở vừa ngoắc tay ý bảo Triệu Hàm tới bên nàng, "Nương có chuyện muốn nói với con.
137 Sau khi ra khỏi Vinh Thọ đường, Tần thị đuổi nha hoàn đi theo về trước, bản thân thì bước nhanh đi theo phía sau Triệu Duẫn Đình, ôn nhu nói chuyện cùng hắn: "Hầu gia, đêm giao thừa năm nay một nhà chúng ta đoàn tụ, lão nhân gia(bà cụ) thật là cao hứng đấy.
138 Sau khi Ninh thị trở lại hầu phủ, mặc dù không trực tiếp quản gia, nhưng có rất nhiều chuyện của Triệu Duẫn Đình đều do nàng âm thầm hỗ trợ chuẩn bị, ví dụ như sắp xếp thẩm tra sổ sách hằng năm, quản sự bên cạnh Triệu Duẫn Đình cũng đều nhận biết nàng, cho nên nàng vừa bảo Vấn Mai đi một chuyến, lập tức có người lặng lẽ đi mời lang trung.
139
Ở bên kia, sau khi Triệu Trầm dẫn thê tử rời đi, cũng không trở về phòng nay, mà đến phía sau Vọng Trúc hiên.
Nơi đó có một mảnh rừng trúc xanh um tươi tốt.
140 Triệu Hàm mang tâm sự nặng nề đi tới Bác Văn đường, thiếu chút nữa đến muộn.
Triệu Thanh đang cúi đầu nhìn gì đó, nghe được tiếng bước chân của Triệu Hàm, ngẩng đầu, mỉm cười với hắn.