321 Anh không phủ nhận, lúc điều tra hung thủ biến thái của vụ án kia, quả thật từng có chút động lòng với Úc Tử Duyệt hoạt bát đáng yêu, chỉ là, chẳng mấy chốc anh cũng hiểu, đối với Úc Tử Duyệt chỉ là bởi vì cô có điểm giống với Lâm Lâm hoạt bát đáng yêu trước kia.
322 Đêm 30, trong phòng bệnh hoàn toàn yên tĩnh, nhưng, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng pháo đứt quãng, Lăng Bắc Diệp cứ ngồi an tĩnh như vậy, một tay nắm chặt tay Lục Khải Lâm, hai mắt hơi hồng nhìn chằm chằm nước mắt của cô.
323 Hôn, là một loại biểu đạt tình cảm, lúc này, anh cuồng dã bá đạo hôn cô, mút thỏa thích tất cả ngọt ngào trong khoang miệng của cô, càn quét mỗi một góc trong khoang miệng cô, hận không thể đem cô nhập vào cơ thể mình!Cô bị anh cuồng dã tùy tiện cuốn hút, tim đập nhanh, nhút nhát nghênh hợp với anh, toàn thân không hề cứng ngắc nữa, ngược lại đang mềm đi.
324 Trái tim Lăng Bắc Diệp lúc đó run lên, không phải rất tự tin, lại rất muốn tin tưởng đó là thật. "Có phải nhà họ Lục bị niêm phong, em không muốn liên lụy tới anh, nên mới muốn ly hôn?" Lăng Bắc Diệp nhìn cô, giọng nói trầm thấp, hỏi.
325 Sau khi biết được chân tướng, mới đầu Lăng Bắc Diệp khó có thể tiếp nhận, thậm chí còn tức giận, nhưng sau khi tỉnh táo lại, vẫn không nhẫn tâm trách cứ cô, cũng tức giận chính mình, thời gian dài như vậy lại không phát hiện ra cô dã từng gặp phải chuyện như thế!Đau lòng vì cô còn không kịp, sao lại trách cô?Tựa vào trong ngực của anh, hưởng thụ ấm áp được anh ôm trong ngực, trái tim của Lục Khải Lâm trước giờ chưa từng có yên ổn như vậy.
326 Ban đêm gió biển hiu hiu, cô che kín áo choàng, dựa vào trong ngực anh, nhìn ánh đèn của tàu chở hàng đang di động trên mặt biển, nghe tiếng còi ô ô, "A.
327 Chiếc hộp ưu nhã từ từ được mở ra, vải mỏng trong suốt màu đen, viền tơ, đập vào mi mắt, cùng với nội y trong hộp màu trắng hình thành đối lập rõ ràng.
328 Nghe vấn đề của em gái, Lục Khải Chính nhíu mày, thầm nghĩ, vợ chồng hai đứa không xảy ra chuyện gì đó chứ?"Lúc làm nằm vùng, dĩ nhiên không thể xảy ra quan hệ với đối phương! Đây là điều mỗi cảnh sát nằm vùng cũng nên tự hạn chế , Lâm Lâm, không phải em đang hoài nghi A Diệp chứ?" Lục Khải Chính cất giọng hỏi.
329 Lục Khải Lâm cảm giác mình nhất định sẽ bị anh hành hạ đến phóng túng quá độ, kéo thân thể mệt mỏi đau nhức đi tới cạnh bàn ăn, nhìn anh tràn đầy tinh lực, cô hung tợn trừng mắt xem thường anh, "Trừng anh làm cái gì?" Gian ác biết rõ còn hỏi, rõ ràng biết cô bị anh hành hạ sức cùng lực kiệt mới tức giận.
330 Cẩn thận xem xét, thì rõ ràng là giọng của người phụ nữ gọi điện thoại ở sát vách vừa nãy, Lăng Bắc Diệp thầm nghĩ, khi hoàn hồn, chỉ thấy hai tay Lục Khải Lâm vây quanh ngực.
331 Tâm trạng vốn tốt, bởi vì anh rống giận mà biến mất, lòng cô chua xót, một mình lặng lẽ ăn bữa ăn tối. Càng yêu, lại càng quan tâm thôi. Giờ phút này, cô ngồi bên bàn ăn, bình tĩnh ăn bữa tối, vậy mà, trong lòng lại chua xót khó nhịn.
332 Nếu như thấy cô, anh nhất định sẽ xuống xe, cô thầm nghĩ trong lòng. Suy nghĩ một chút, cảm thấy hay là vào thăm anh một chút thì tốt hơn, mấy ngày không gặp, cô rất nhớ anh.
333 "Lão Đại, chị dâu!" Mới vừa vào một nhà hàng thường hay đến cùng đồng sự trong đội, thì nghe thấy giọng nói của A Phong truyền đến từ trong góc, Lăng Bắc Diệp nhìn sang, không ngờ mấy người trong đội đều ở đây.
334 Trong lòng Lục Khải Lâm không nỡ, cũng không biểu hiện ra. "Lão Đại, em không sao. . . . " Lam Khả cười nói, liếc thấy Lục Khải Lâm, cô vội vã buông tay Lăng Bắc Diệp ra, cũng trở về hiện thực, trong lòng một hồi co rút đau đớn.
335 Lăng Bắc Diệp nghe rõ ràng lời nói hơi kích động của Lam Khả, không cần suy nghĩ cũng hiểu là có ý gì, trong lòng oán giận, tại sao cô còn tới đây? Cô nói những thứ không có thật kia với Lam Khả như vậy, sau này làm việc chung như thế nào?Trong lòng nhất thời cảm thấy hết sức khó chịu, nhưng anh vẫn nhắm mắt bước vào phòng bệnh, "Đang nói chuyện gì đấy?" Khóe miệng nhếch lên nụ cười tự nhiên, liếc mắt nhìn Lục Khải Lâm, lại quét mắt nhìn Lam Khả đang đỏ mặt.
336 Lăng Bắc Diệp bị cô nói sửng sốt một chút, trong phút chốc kia, còn cảm thấy cô nói rất hợp lý, nhưng vẫn phản bác lại"Lam Khả cô ấy không thích anh!" Lăng Bắc Diệp nhìn cô chằm chằm, lớn tiếng nói, "Lời cô ấy nói lúc sáng, anh đều nghe được, người ta cũng nói, không làm loại chuyện bẩn thỉu đó! Em còn muốn người ta như thế nào? Một cô gái bị em làm oan như vậy.
337 Hơn nửa đêm, Lăng Chí Hồng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nghe Lăng Bắc Diệp nói mà ngẩn người, vợ là Mai Thanh ở bên cạnh cũng tỉnh dậy, "Chuyện gì xảy ra?" Con trai gọi tới trễ như vậy nhất định là có chuyện gì, Mai Thanh nghĩ thầm, vẻ mặt có chút nghiêm túc.
338 Lăng Bắc Diệp vừa mới đi, Chu Tú Lanvà Mai Thanh cũng muốn rời đi, để dì Tôn ở lại chăm sóc, cô ở bệnh viện tĩnh dưỡng hai ngày thì có thể về nhà. "Đó không phải là Bắc Diệp sao?" Ra khỏi khu nội trú, ở lối đi nhỏ đối diện với vườn hoa sau bệnh viện, Chu Tú Lan hỏi Mai Thanh, Mai Thanh nhìn sang, chỉ thấy Lăng Bắc Diệp đang nói chuyện với một cô gái trẻ.
339 Lăng Bắc Diệp nghe chuông điện thoại di động vang lên, lập tức buông cô ra, đi lấy điện thoại di động. Lục Khải Lâm cười bất đắc dĩ trong lòng, ra khỏi phòng ngủ, để không gian lại cho anh.
340 Hai người xem đến tận chín giờ, mới tắm rử đi ngủ, Lục Khải Lâm tưởng Lăng Bắc Diệp vào phòng tắm để tắm rửa, hơn nửa ngày không ra, kết quả, mới vừa vào phòng tắm, chỉ thấy anh đang trải thảm chống trơn.