121 Chương 121: Bị đánh lần thứ N Mặc kệ xảy ra chuyện gì, cuộc sống luôn luôn phải qua đi, làm cũng phải tiếp tục đi. Lâm Tử Hàn vô tình ra khỏi nhà chuẩn bị đi làm, lại ngoài ý muốn thấy thấy Tô Lâm Lâm vốn nên bay đi Ý đứng ngoài sân, vẻ mặt vẻ giận dữ nhìn mình.
122 Chương 122: Mưu kế của Đỗ Vân Phi "Ặc, em không phải khẩn trương, chỉ là. . . " Lâm Tử Hàn không được tự nhiên ha ha cười nói. "Tử Hàn, chúng ta đã lâu không cùng ra ngoài chơi" Đỗ Vân Phi có chút van nài trông mong nhìn cô, Lâm Tử Hàn biết tâm tư của anh, sững sờ đứng tại chỗ do dự.
123 Chương 123: Si tình Đỗ Vân Phi nhìn Tô Lâm Lâm đứng ở cửa, có chút mất tự nhiên để cô vào trong nhà, anh đương nhiên biết cô tại sao tới, bởi vì anh không phải kẻ ngu si, Tô Lâm Lâm yêu anh sâu đậm như vậy anh không có khả năng không cảm thấy.
124 Chương 124: Trộm cướp thất bại "Lâm Tử Hàn!" Một tiếng gầm điên cuồng truyền ra từ trong thư phòng, phía sau lưng Lâm Tử Hàn cứng đờ, xoay người lại nhìn anh nổi giận.
125 Chương 125: Bị bắt (1) Không đợi hai người đàn ông kia lắc đầu, phía trước đột nhiên có một chiếc xe chuyển hướng, trực tiếp chắn ngang đường, người đàn ông mặc đồ đen phanh khẩn cấp, khẽ kêu một tiếng: "Xong!" "Mau lui lại!" Một người đàn ông mặc đồ đen khác vội la lên, khi tài xế đang muốn rút lui, phát hiện phía sau cũng bị ngăn lại "Xảy ra chuyện gì sao?" Lâm Tử Hàn tuy rằng không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn ra được nhất định có chuyện gì xảy ra.
126 Chương 126: Bị bắt (2) "Không nói chuyện kim cương? Vậy nói chuyện gì? Nói chuyện bát quái?" Mặc kệ là nói chuyện gì, cô đều rất không muốn nói chuyện cùng ông ta! "Mẹ, cho mẹ ăn này!" Tiểu Thư Tuyết giơ một cái bánh ngọt hình hoa lên, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nói với Lâm Tử Hàn, tay kia không chút khách khí nhét miếng bánh vào trong miệng.
127 Chương 127: Thân phận (1) Lâm phu nhân sửng sốt một chút, nhẹ hít một hơi bình phục sự kích động dưới đáy lòng, xoay người dùng giọng điệu trách cứ nói: "Ông đã đi chính là hai mươi năm, cho tới bây giờ sẽ không có quan tâm đến chúng nó, hiện tại lại có tư cách gì đã tới hỏi tới chuyện của chúng nó?" Lâm ca bắt lấy cánh tay bà, xoay thân thể của bà lại: "Nói mau, vì sao Tử Y lại biến thành Tử Hàn? Lại chưa kết hôn mà có con lưu lạc ở bên ngoài?" Lâm phu nhân lại cả kinh, nghĩ mà sợ quan sát ông, chuyện của Lâm Tử Hàn, ông cũng biết? Trời ạ! Ông sao lại biết?! "Đây là vì bà muốn có được cổ phần công ty mà bày ra mưu kế có đúng không?" Lâm ca ép hỏi nói.
128 Chương 128: Thân phận (2) Lâm Tử Hàn dắt Tiểu Thư Tuyết chậm rãi đi tạt qua rừng thông, hy vọng có thể tìm được lỗ hổng để cô có thể chạy thoát khỏi chỗ rộng lớn này, tiếc nuối chính là, nỗ lực nửa ngày một chút thu hoạch cũng không có.
129 Chương 129: Lo lắng "Tử. . . Hàn, con thực sự hận ta như vậy sao?" Lâm ca đau buồn nhìn cô, năm đó vứt bỏ cô thật sự là chuyện không có biện pháp nha! "Thực sự" Lâm Tử Hàn lạnh lùng nhìn chăm chú vào ông nói: "Nếu như ông không thả tôi ra ngoài, tôi sẽ hận ông" "Không nên!" Lâm Tử Y lớn tiếng reo lên: "Chị, em vừa mới đến mà, chị chí ít để em ở chỗ này chơi hai ngày chứ?" Cô nhìn bốn phía xung quanh một chút, tòa nhà lớn này thoạt nhìn còn rất nhiều chỗ chơi, rất có cảm giác giống nhà ma trong phim ảnh! Ánh mắt không cẩn thận rơi vào trên người Tiểu Thư Tuyết đang cầm hòn đá biến chiếc xe xa hoa kia làm trống để gõ, cười mỉm đi tới, lấy tay chỉ cằm nho nhỏ của cô bé, hỏi: "Cô bạn nhỏ, cháu tên là gì?" "Cháu không nói cho dì" Tiểu Thư Tuyết ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lớn tiếng nói.
130 Chương 130: Anh hùng cứu mỹ nhân (1) "Đúng thì thế nào?" Cô thân cận với ai, hình như không cần ông ta quản thôi? "Nhưng mà con biết Lãnh Phong là hạng người gì không?" Lâm ca có chút hấp tấp nói, ông cũng không thể trơ mắt nhìn con gái của mình đi đến con đường cùng.
131 Chương 131: Anh hùng cứu mỹ nhân (2) Dưới loại tình huống này, anh làm sao có thể không lo lắng cho cô? Không mang theo cô đi? "Nếu như tôi không thả người?" "Vậy tốt nhất ngay cả tôi cũng bắt lại, bằng không.
132 Chương 132: Khả nghi (1) "Lâm Trúc vì sao bắt em đến đây?" Lãnh Phong ôm Tiểu Thư Tuyết xao động bất an, nghiêng đầu nhìn Lâm Tử Hàn. Lâm Tử Hàn biết anh sẽ hỏi như vậy, cho nên đã sớm nghĩ ra bản thảo nói dối, mặt không đỏ tim không đập mà mở miệng nói: "Việc này còn hỏi sao? Ngoại trừ kim cương còn có thể có cái gì?" "Chị, kim cương gì thế?" Lâm Tử Y quay người lại hiếu kỳ hỏi thăm, khi Lâm ca và Lâm phu nhân cãi nhau cũng nhắc tới kim cương, cô thực sự hiếu kỳ đó là bảo bối gì mà quan trọng như vậy.
133 Chương 133: Khả nghi (2) A Nghị hơi sửng sốt, từ giữa kính chiếu hậu nhìn anh một cái, trước đây bản thân vẫn kiến nghị anh đi điều tra Lâm Tử Hàn, đều bị anh cự tuyệt, ngày hôm nay anh cuối cùng cũng thông suốt? Lãnh Phong mở cửa xe, ôm Tiểu Thư Tuyết ngủ say đi đến phòng ngủ, Lâm Tử Hàn! Cô bây giờ là triệt để ỷ lại anh, chỉ lo chơi đùa, ngay cả con gái cũng không để ý! "Chị, chị sao lại muốn lừa anh rể nhiều chuyện như vậy?" Lâm Tử Y nằm úp sấp ở trên giường, đánh giá bàn chân nho nhỏ của Lâm Tử Hàn đang lay động trước mắt mình.
134 Chương 134: Khả nghi (3) Đáng ghét! Lại có thể dùng chiêu này đối phó cô! Lâm Tử Hàn gắt gao bóp gối đầu ở trong lòng, nhịn xuống bất mãn dưới đáy lòng nói: "Em đến chỗ tiểu quỷ gây sự kia, nó một người không dám ngủ" "Nó đã ngủ" Lãnh Phong không ngại phiền nói, vừa rồi anh đã đi xem qua con bé, còn phái người canh giữ ở bên người Tiểu Thư Tuyết.
135 Chương 135: Kinh động nhẫn kim cương Cô ảo não vỗ vỗ đầu heo của mình, đi ra nhà vệ sinh. Ánh mắt khi nhìn thấy Lãnh Phong vẫn đang ‘Ngủ say’ thì dừng bước lại, khẽ cười một tiếng đi tới, đùa dai cắn cổ anh một cái.
136 Chương 136: Kinh động nhẫn kim cương (2) Lãnh Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, đưa tay, lấy tư liệu sao chép của Ngôi sao thiên thần, khẽ lật ra, giọng nói lạnh lùng tới cực điểm tràn ra từ miệng anh: "Muốn đưa tôi vào chỗ chết? Em quá ngây thơ rồi!" Xoẹt xoẹt vài tiếng, tập photo thành một đống giấy vụn, Lãnh Phong dương tay, đem đám giấy lộn đó ném vào thùng rác.
137 Chương 137: Trừng phạt (1) Khi nhìn đến Lãnh Phong thì mạnh mẽ vọt tới, ôm cánh tay anh cấp thiết mở miệng: "Phong ca! Xin anh tin tưởng em, em thật không muốn anh chết, cũng không muốn trộm nhẫn!" Anh là thực sự tức giận, không hề để ý cô! Nghĩ vậy, Lâm Tử Hàn đau lòng muốn chết.
138 Chương 138: Trừng phạt (2) "Ba ba, mẹ nói trên trời thần tiên ở, vì sao con không thấy được thế?" Tiểu Thư Tuyết lần thứ hai quay đầu lại, lắc vai hỏi vấn để mình không hiểu.
139 Chương 139: Trừng phạt (3) "Thư Tuyết muốn mẹ, ba ba nói chúng ta rất nhanh sẽ trở về" "Thư Tuyết ngoan, để cho. . . Ba ba nghe, mau để cho ba ba nghe.
140 Chương 140: Trừng phạt (4) Tiểu Thư Tuyết nhìn vòng tay, nghiêm trang nói: "Mẹ chưa bao giờ đeo trang sức, mẹ nói chỉ có cẩu cẩu mới đeo vòng trang sức trên cổ.