1 Thường Tiếu cao 1m7, thân thể có thể lái máy bay, trong xương lộ ra một cỗ khí khái hào hùng.
Ngày trường đại học khai giảng cô kéo theo vali hành lí đi vào ký túc xá, Tăng Thiến Thiến và Dung Lan đều tưởng bạn ở cùng phòng là cậu em nào, thế mà không phải con trai, tóc ngắn giống như vừa được thả ra từ trong tù.
2 Cô rất thích xem tiểu thuyết, không phải ngôn tình không xem.
Loại bỏ những trở ngại với Dung Lan và Thiến Thiến, sau đó thân mật khăng khít, rốt cục Dung Lan nói ra tiếng lòng, nói bộ dáng cô cầm tiểu thuyết ngôn tình Đài Loan thật quỷ dị, quỷ dị giống như Châu Tinh Trì biểu diễn nhân vật Lương Triều Vĩ trong 《Sắc Giới 》.
3 Thường Tiếu bị Quý Hiểu Đồng hôn, chuyện không thể nào.
Có trai tân rối rít bóp cổ tay, cảm thấy Quý Hiểu Đồng thua thiệt lớn.
Mà các bạn học nam cho cô một phiếu, phất điện mừng, cảm thấy bằng dung mạo của cô là phải hôn như thế, lúc này thấy cuộc đời này không uổng.
4 Cuộc đời Thường Tiếu lần đầu tiên bị tức người đến ngủ không yên, nằm ở trên giường mà lăn qua lộn lại.
Đặc biệt là cô vừa nghĩ đến vạn tự chữ kia, cảm thấy toàn bộ thế giới đều là màu đen, còn đen hơn so với đêm đen, còn đen hơn so với con mắt nhân vật nam chính trong tiểu thuyết, mọi tâm cảnh trong giờ phút này đều đen!
Quý Hiểu Đồng! Quý Hiểu Đồng! Quý Hiểu Đồng!
Cô rốt cục hiểu được vì sao Hòa Thân luôn một bộ trạng thái nghiến răng nghiến lợi, bất quá cô thuộc tính trung lập cô làm người luôn luôn không dễ dàng tức giận, cũng không mang thù, hôm nay bị người làm tức đến mức ruột cùng cuộn chung một chỗ, trước lúc ngủ còn ngồi xổm trong toilet ngay cả một cái rắm cũng chưa phóng ra.
5 Thường Tiếu ngồi phịch ở trên giường, ngay cả động cũng không muốn động.
Mặc dù chống đỡ hết quá trình, mặc dù cơ sở có tốt đẹp, cô vẫn cảm thấy cái chân như phế đi, toàn thân đều nặng trịch, thật là khó chịu.
6 Đêm đó Dung Lan nửa mê nửa tỉnh lại có thể nghe lọt được lời của cô, nói thứ Bảy dẫn cô đi gặp bạn học cũ thời trung học.
Tuần này Thiến Thiến trở về nhà, không thể tham gia.
7 Thường Tiếu chần chờ một hồi nói, “Cậu được chứ?”
Máy tính của anh luôn đều là cô làm.
Cũng không biết bắt đầu khi nào, chung quy có thói quen giúp anh để ý các sự tình, thậm chí là tất hay quần áo.
8 Thường Tiếu mẫn cảm đối với hai cái âm người đẹp này, đều là Dư Phi làm hại. Giả vờ ứng một câu, “Chuyện này, mắt Quý đẹp trai không đau?”
Bên cạnh đột nhiên có người phản ứng kịp, “Là cậu làm?”
Có hai người nhẹ giọng nghị luận, “Cậu chính là Thường Tiếu trong truyền thuyết?”
“Đó là, hai vạn mét, trùm sò.
9 Giảng hòa? Cầu hòa là đi.
Thường Tiếu tự động lí giải vì thế nhíu mày, “Được lắm, vậy cậu nói xin lỗi trước. ”
Quý Hiểu Đồng rõ ràng chần chờ ở đầu kia điện thoại, mơ hồ nghe được có người nói “Nhẫn” là cái gì, cô cũng không nghĩ nhiều lắm, tâm tư đều ở tiểu thuyết mới kia, cái gọi là cũ không đi, cô bị bắt vứt bỏ sau ngược lại hiểu ra, ý nghĩ rộng mở trong sáng.
10 Dung Lan thật đúng hẹn thời gian cùng Quý Hiểu Đồng.
Vào cuối tuần này.
Thường Tiếu cảm thấy vẫn cần thiết học tập cô nàng Dung năng lực giao thiệp, Thiến Thiến cũng tung tăng nói muốn tham dự, nói là còn chưa gặp chính diện hoa cỏ dại tối trân quý khoa máy tính trong truyền thuyết.
11 Quý Hiểu Đồng lẳng lặng chăm chú nhìn Thường Tiếu, ở lúc mọi người còn chưa phản ứng thì cười ra tiếng trước, nghiêm mặt sửa đúng nói: “Là đại soái. ”
Cô cười hắc hắc, “Cụng ly.
12 “ Tôi vẫn nên bảo Thường Tiếu tiếp điện thoại. ” Dung Lan nói xong liền giận chó đánh mèo trừng mắt nhìn Thường Tiếu, lập tức ném di động như khoai lang phỏng tay, Thường Tiếu liền hỏi câu, “Ai thế?”
Giọng Dung Lan có chút bực, nói, “Vị kia nhà cậu.
13 Lưng Dư Phi rất rộng, cư nhiên rộng hơn so với cô, Thường Tiếu mơ mơ màng màng nghĩ trong đầu.
Taxi lái ở lối đi bộ, hai bên xe đến xe đi tiếng rít ầm ĩ làm cô thấy phiền.
14 Thường Tiếu nói một câu “Tôi mời” thật là nhiệt tình dào dạt, nhưng mà Quý Hiểu Đồng chỉ liếc mắt nhìn cô một cái, cảm xúc có vẻ như không được tốt, tóm lại không để ý cô là được rồi.
15 “Này, cổ họng cậu đau quá à?”
Thẳng đến giữa trưa Thiến Thiến và Dung Lan mới trở về, thuận tiện xách cho cô gói sủi cảo, Thường Tiếu mới nhớ tới Dung Lan hữu tình tài trợ Thiến Thiến tham dự diễn kịch nói, cô vốn cũng muốn đi hỗ trợ làm hậu cần, đại khái là vì ngày hôm qua cô uống rượu nên sáng nay ngủ ngon, mới không đánh thức cô.
16 Thường Tiếu tự nhiên mà nhận lấy, oa oa nói một tiếng “Cám ơn”, ánh mắt tự nhiên dừng ở nhóm người xung quanh không có nhiệm vụ trên người.
Thấy tư thế đó, không hiểu được có phải tác dụng tâm lý hay không, không ngờ cảm thấy yết hầu đau đớn lợi hại, nếu cô không đoán sai, hiện tại cô hẳn là tiêu điểm.
17 Cảm giác đầu tiên trong lòng cô, là, làm sao có thể là Quý Hiểu Đồng?
Cảm giác thứ hai, là, chạy bộ. . .
Còn chưa trả lời đã không cẩn thận treo điện thoại, nội tâm như là thiên địa giao chiến, tiến lui khó nói.
18 Editor: quacauphale
Tôn Điềm Điềm.
Thường Tiếu lặp lại cái tên này ở trong lòng, sau đó theo phản xạ có điều kiện vươn tay, nắm lấy, cũng mỉm cười lễ phép, “Tôi tên Thường Tiếu.
19 Thường Tiếu lớn từng này cũng chưa bao giờ phát giận với Dư Phi, hôm nay cô nhìn lại, không duyên cớ cắt đứt điện thoại chính là thể hiện phát giận.
Trên thực tế cô, cũng cực ít tranh cãi đến mặt đỏ tai hồng cùng ai, Quý Hiểu Đồng là ngoài ý muốn.
20 Thường Tiếu vừa chạy, vừa hỏi Quý Hiểu Đồng, “Buổi sáng vì sao đột nhiên tìm tôi chạy bộ?”
Anh chưa đáp lại, đột nhiên tăng tốc vượt lên, sau quay người chạy ngược lại, nhìn cô, hừ một tiếng, lại là biểu tình đáng đánh đòn, “Cậu quản giáo tôi à.