101 Chương 101: Ảnh ướt át (2) "Anh đang đùa giỡn gái nhà lành! Nếu không đi tôi báo cảnh sát bắt anh đi". Lâm Tử Hàn đe dọa, tuy rằng trong lòng một chút cũng không muốn, nhưng mà cũng không thể để anh ở tại chỗ này.
102 Chương 102: Trúng kế (1) Sáng sớm, khi Lâm Tử Hàn nhìn thấy tia nắng ban mai bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu số điện thoại, nghiên cứu nửa ngày cũng không nhìn ra rốt cuộc là số 7 hay số 1.
103 Chương 103: Trúng kế (2) Bên cạnh là tiếng cười ha ha Tiểu Thư Tuyết và tiếng cười nhẹ của Lãnh Phong, nhìn cảm thấy Lâm Tử Hàn bị giày vò đủ rồi, Lãnh Phong mới huýt một tiếng sáo, con chó kia lập tức đứng lên từ trên người Lâm Tử Hàn, trở lại bên chân Lãnh Phong.
104 Chương 104: Trúng kế (3) Cô phát thề, nhất định phải mau chóng giải câu đố này, anh ta và Tiêu Ký Phàm rốt cuộc đúng là cùng một người hay không, cô nhất định phải điều tra rõ ràng! Lâm Tử Hàn lấy điện thoại di động ra, mới nhớ tới căn bản không có số điện thoại di động của Tiêu Ký Phàm, nếu không thử một lần thì không biết, sau khi suy nghĩ một chút, cô quyết định dùng một chiêu cuối cùng.
105 Chương 105: Trúng kế (4) Cho dù không ngẩng đầu, Lãnh Phong cũng có thể cảm giác được đến là ai trốn ở phía sau cửa, cũng không ngẩng đầu lên lạnh lùng mở miệng nói: "Đừng trốn, có chuyện gì nói thẳng" Lâm Tử Hàn xấu hổ đi ra từ phía sau cửa, đứng ở giữa cửa, ngọt ngào gọi: "Anh Phong.
106 Chương 106: Trúng kế (5) Lãnh Phong bất mãn tách ra khỏi thân thể cô, Lâm Tử Hàn cười gượng kéo áo ngủ trên người, một tay giả bộ đi gãi chân, tay kia rất nhanh đem cài lại cúc áo đầy đủ.
107 Chương 107: Trúng kế (6) Khi Lãnh Phong rời khỏi thân thể cô thì Lâm Tử Hàn sớm đỏ từ mặt đến ngón chân, đưa tay kéo qua chăn qua gắt gao bọc lấy toàn thân, xấu hổ thầm nghĩ tìm một góc đâm đầu chết đi.
108 Chương 108: Chịu nhục (1) "Ngọc Hân, lẽ nào em còn không rõ sao?" Tiêu Ký Phàm nắm hai vai của cô, dừng ở khuôn mặt đầy lệ của cô: "Bởi vì không thích em, cho nên anh không thể kết hôn cùng em, anh cho tới nay cảm thấy lấy em là đương nhiên, đó là bởi vì nghe theo an bài của trưởng bối, mù quáng mà nghe theo" "Em mặc kệ, em không quan tâm anh yêu hay không yêu em, bởi vì em thật sự là rất yêu anh, không hy mọng mất đi anh!" Tiêu phu nhân nhìn lướt qua.
109 Chương 109: Cầu hôn "Tiêu gia đã bị cô nháo loạn đến không được an bình, nói rõ cho cô biết, Tiêu phu nhân sẽ không tiếp mẹ con các cô đâu". "Tôi biết" Lâm Tử Hàn thấp giọng nói, lòng của cô rất loạn, đau quá! "Hiểu là tốt rồi, cô nên thức thời một chút" Duẫn Ngọc Hân ném những lời này, đóng cánh cửa lại đi ra ngoài.
110 Chương 110: Chịu nhục (2) Vương Văn Khiết đánh giá vẻ mặt vô tinh tảo thải của Lâm Tử Hàn, đi thẳng vào vấn đề nói: "Vì sao chị khắp nơi đều có thể nghe được lời đồn em ở cùng một chỗ với Tiêu tổng?" "Chị nói chuyện có thể văn nhã một lần không?" Lâm Tử Hàn liếc mắt nhìn chị, tức giận nói.
111 Chương 111: Thâm tình (1) "Bác gái, cháu biết". "Không có người đàn ông nào thích người phụ nữ giỏi tâm kế, cố tình gây sự, hoặc là cháu lại oanh oanh liệt liệt mà đi xỉ nhục một hồi, trực tiếp giết chết cô ta, hoặc là cái gì cũng đừng làm, dùng tính cách dịu dàng, thiện lương phụ nữ nên có cảm hóa Ký Phàm" Tiêu phu nhân than nhẹ đi qua cửa phòng họp: "Bác phải trở về, nói rõ với cô ta, ai dám nói cho tổng tài bác hôm nay tới đây, người đó trực tiếp cầm tiền rời đi" "Cháu đã dặn qua, bác gái, cháu đưa bác về đi" "Không cần, tiếp tục ở lại công ty làm việc cho tốt, đừng đông tưởng tây nghĩ nữa".
112 Chương 112: Thâm tình (2) Lâm Tử Hàn chớp chớp cho nước mắt chảy xuống, lạnh lùng nói: "Anh đi về trước đi, tôi không muốn làm cho người khác phát hiện anh đến nơi đây" "Muốn anh đi cũng được.
113 Chương 113: Từ chức (1) Từ Nhạc Phong hấp tấp xông vào phòng làm việc của tổng tài, trừng mắt nhìn Tiêu Ký Phàm đi thẳng vào vấn đề nói: "Ký Phàm, cậu rốt cuộc làm cái gì với Lâm Tử Hàn?" "Mình làm cái gì?" Tiêu Ký Phàm không giải thích được mà theo dõi anh.
114 Chương 114: Từ chức (2) Từ Nhạc Phong rốt cuộc đang làm cái quỷ gì đây! Vì sao cô lại có loại cảm giác bị sắp đặt? Tiêu Ký Phàm thực sự ở dưới lầu sao? Cô thực sự phải theo anh đi gặp khách hàng sao? Mang theo vẻ mặt hồ nghi, Lâm Tử Hàn đã đi xuống lầu một, đại sảnh công ty, xe Tiêu Ký Phàm quả nhiên đậu ở chỗ này, tựa hồ thật là đang đợi cô.
115 Chương 115: Cười ra nước mắt "Em thật đúng là mười tám tuổi nha, nhưng mà cái miệng nhỏ nhắn của em, giống như đang mời gọi, nếu như anh hôn sâu thêm chút nữa, em có đúng là tê liệt ngã trên mặt đất hay không?" Bên tai truyền đến lời trêu đùa không có ý tốt.
116 Chương 116: Hôn lễ Lâm Tử Hàn nhìn chăm chú vào bóng dáng càng đi càng xa của cô ấy, cô ấy tuy rằng nói không phản đối, nhưng mà cô biết trong lòng cô ấy rất thống khổ.
117 Chương 117: Cướp dâu Lâm Tử Hàn tức giận đến sắp thổ huyết, đưa tay bóp cái chén trên mặt bàn, hung hăng rót một ít nước, hít sâu hồi lâu, mới bình tĩnh sơ sơ lại.
118 Chương 118: Chiếm giữ Trở về biệt thự cạnh biển, Lãnh Phong liền hung hăng đẩy cửa xe, xuống xe ôm trọn người bên kia, một tay lấy Lâm Tử Hàn kéo từ trong xe ra.
119 Chương 119: Sự giam cầm của ác ma "Mẹ. . . " Tiểu Thư Tuyết cười hì hì gọi, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn Lâm Tử Hàn. "Bảo bối, sao con lại tới đây?" Lâm Tử Hàn ngồi xổm người xuống, kinh ngạc mà đánh giá con bé, vừa định nghĩ đến cô bé, cô bé lại xuất hiện, thực sự là mẹ con liên tâm nha.
120 Chương 120: Tình yêu Thấy Lãnh Phong chút ý muốn buông tay ra nào, Lâm Tử Hàn ngẩng mặt lên nhìn phía anh, đột nhiên bị nhu tình thật sâu trong mắt của anh hấp dẫn.