41 Thiên Đức từ từ buông lỏng tay, anh quay người nhìn ra hướng cửa kính. Bên ngoài cả thành phố đông đúc tấp nập nhưng không một tiếng động nào có thể lọt vào đây làm xóa đi không gian ngột ngạt của hai người.
42 Tuyết Vũ lại đến công trường một lần nữa. Lần này cô đi cùng Mai Uyển Nhi. Tìm hiểu kết cấu tòa nhà và những ảnh hưởng địa lý xung quanh xong thì đã xế chiều.
43 Không thể gọi điện báo cảnh sát, Tuyết Vũ sợ tiếng nói chuyện sẽ khiến tên trộm kia phát giác. Căn hộ cô ở tuy không cách biệt nhưng bây giờ là nửa đêm còn có ai ở bên ngoài nghe cô kêu cứu kia chứ.
44 Sáng hôm sau, Tuyết Vũ tỉnh dậy. Cô ngẩn ngơ nhìn quanh một hồi, cảm thấy có gì đó mất mát. Hiểu Khiết bưng bát cháo nóng lên cho cô. Tuyết Vũ cười khẽ, Hiểu Khiết cũng không hỏi nhiều, cứ như mọi việc hôm qua không hề xảy ra.
45 Hôm nay nộp bản báo cáo cuối cùng, Tuyết Vũ nhẹ lòng hơn chút ít. Mọi việc cơ bản đã hoàn thành, chỉ cần bên Đồng Tâm phê duyệt nữa là xong, à không là Thiên Đức mới đúng, anh đã hứa là sẽ giải quyết cho cô, Tuyết Vũ không nghĩ anh lại nuốt lời.
46 Đám cưới Hiểu Khiết. Vì chân vẫn còn đau nên Tuyết Vũ không thể làm phù dâu cho Hiểu Khiết, cô nàng buồn bực ra mặt. Tuyết Vũ phải dỗ dành mãi, Hiểu Khiết mới thôi trách móc cô.
47 Tuyết Vũ ôm bụng cầm túi xách đi ra ngoài. Vừa mở cửa, cô đã đứng sững lại. Cách mấy bước chân, Thiên Đức đang đứng đối diện cô. Anh nhếch mép nhìn cô cười:- Việc bận mà em nói là đây sao?Tuyết Vũ đứng thẳng lưng, cô cố tỏ ra bình tĩnh:- Bây giờ tôi muốn đi ra ngoài.
48 Sáng hôm sau khi Tuyết Vũ tỉnh lại đã thấy Thiên Đức ngồi trên sô pha đối diện xử lý công việc. Cô lặng nhìn anh, dường như Thiên Đức cũng phát hiện ra, anh ngước mắt nhìn lại, Tuyết Vũ bối rối quay đi chỗ khác.
49 Ánh sáng dìu dịu bên ngoài khiến Tuyết Vũ tỉnh giấc, cô dụi dụi mắt. Ngón tay vô thức sờ lên khóe môi, hình như có gì đó chạm vào thì phải. Tuyết Vũ lặng người, cô sờ lên chỗ bên cạnh cảm thấy vẫn còn hơi ấm.
50 Tuyết Vũ ngồi thẳng trên giường bệnh, đôi mắt cô sắc bén nhìn anh. Biết thể nào hôm nay anh cũng đến nên cô đã đợi sẵn. Tuyết Vũ không hề biết Thiên Đức đã phát giác ra sự thật cô che giấu bấy lâu nay.
51 Sáng hôm sau, Thiên Đức rời khỏi bệnh viện từ rất sớm. Suốt cả đêm anh đã suy nghĩ rất nhiều, lý do gì khiến Tuyết Vũ nhanh chóng từ bỏ anh, anh không tin cô không còn cảm giác gì với mình, biểu hiện của cô suốt những ngày vừa qua khiến anh tự tin vào điều đó.
52 Thiên Đức gọi điện cho Trần Lương, giọng anh băng lãnh:- Thuê thám tử tư điều tra Bạch Băng cho tôi, nắm những điểm xấu trong cuộc sống của cô ta, tôi muốn cô ta phải sống dở chết dở.
53 Tuyết Vũ khựng người, cô vội tránh đi bàn tay anh. Sao lại dịu dàng đến thế chứ? Tuyết Vũ cảm thấy bối rối, trái tim không tự chủ được đang đập loạn lên trong lồng ngực.
54 Chợt nhớ tới tình cảnh trước mắt cô vội quay lại, thấy Thiên Đức cũng đang chăm chú nhìn mình, ánh mắt anh phức tạp như chứa đầy những lời còn chưa kịp nói ra.
55 Thiên Đức đối với Tuyết Vũ dường như có một sự thay đổi rất lớn, anh dịu dàng chăm sóc cô nhưng luôn cho cô một khoảng không gian riêng. Anh không để mình xâm phạm cuộc sống của cô quá nhiều, khiến cho cô cũng không thấy gượng ép nữa, chỉ là trái tim sau khi biết được mọi chuyện đã trở nên chai sạn, gần như là vô cảm.
56 Dù không định ở lại lâu nhưng công việc bên công ty vẫn không thể trì hoãn. Tuyết Vũ kiểm tra mail rồi vùi đầu làm báo cáo, đến tận xế chiều mới xong.
57 Ngủ ngon một giấc, Tuyết Vũ thức dậy vươn vai, mùi hương bên dưới thoang thoảng khiến cô cảm thấy dễ chịu. Tuyết Vũ đi xuống vườn, Tiểu Cầm nhanh nhẹn bưng tới cho cô tách trà.
58 Bữa cơm được Thiên Đức đặt chỗ ở một nhà hàng Âu sang trọng. Hai người ngồi bên cửa kính. Tuyết Vũ lơ đãng nhìn cảnh vật xung quanh. Không hiểu sao nhà hàng đẹp thế này lại chỉ có anh và cô.
59 Thiên Đức quên một số tài liệu nhờ An Nhiên về nhà lấy hộ. Cô một lần nữa bước chân vào biệt thự nhà họ Đồng. Vẫn như những lần trước, An Nhiên chỉ có thể đứng chờ ở lối ra vào, để dì Trương mang tài liệu ra.
60 - Anh nghĩ xem, giữa em và anh ấy liệu còn có thể không?Tuyết Vũ cắm cúi với ly kem trước mặt. Cô không nhìn Lâm Phong đang ở phía đối diện. Câu hỏi như thốt lên bâng quơ giữa không gian im ắng.