1
Tại bệnh viện XX, phòng V. I. P
Một cô gái có đôi mắt nhỏ một mí, sóng mũi thấp, môi hơi trề, vừa lùn vừa mập nhưng được cái làn da trắng nõn nà.
2
3
Ta im lặng, cố gắng biến mình trở nên mờ nhạt, lâu lâu lại liếc về phía cậu chủ rồi lại liếc về phía anh. Nha, không phải chứ? Anh đang theo đuổi cậu chủ ta sao? Vậy ai là thụ ai là công nha? Không phải là ta hiểu lầm anh là đồng tính nhưng mà không hiểu lầm thì không được vì bất kể nắng hay mưa, anh vẫn cố gắng duy trì mỗi ngày tới tìm cậu chủ ta.
4
Cốc. . . cốc. . . "Mời vào" Hiểu Thiên im lặng đi vào, cô không biết tại sao A Lôi lại gọi cô tới. Mà cũng thật thần kì, không ngờ cô lại gặp được Khả Lôi – nam phụ thảm hại nhất lịch sử.
5
"Đại ca. . . " "Suỵt. . . " Người đàn ông được gọi là đại ca kia đưa tay lên môi, làm động tác im lặng rồi vẫy tay ra hiệu cho mọi người ra ngoài.
6
"Cạch. . . " Tiếng mở cửa vang lên. Khả Lôi vừa bước vào phòng bệnh liền nhìn thấy cung xuân đồ sống trước mắt mình mà người diễn chính là Tiểu Thiên và Lãnh thiếu không gần nữ sắc.
7
"Thiên Thiên, con nhìn xem. " Bà Vu ôm một hộp quà to đùng đưa trước mặt Hiểu Thiên, nói: "Con đoán xem bên trong là cái gì?" Bà Vu vui vẻ, đưa chiếc hộp qua cho Hiểu Thiên, ánh mắt bà nóng rực nhìn nhìn chằm chằm cô như muốn nói: Mau mở đi, mau mở đi.
8
"Thiên Thiên, xong chưa con?" "Xong rồi đây mẹ. " Bà Vu ngẩn người nhìn Hiểu Thiên. Giống, quá giống người đó. Bà run rẩy nhìn cô. Cô đẹp quá, đẹp giống người đó, như một thiên sứ lạc xuống trần gian vậy.
9
"Vân Diêu" ". . . " "Tên tôi là Vân Diêu không phải 'này'" Vân. . . Vân Diêu. Hai mắt Hiểu Thiên sáng rực như đèn pha nhìn chằm chằm vào cậu.
10
"Bác sĩ, Thiên Thiên nhà tôi sao rồi?" Giọng người đàn ông trung niên khàn khàn hỏi. "Aizz. Không thể nói rõ. Cô bé hiện tại chỉ muốn nhốt mình vào thế giới riêng của cô bé.
11
Tôn Hiểu Thiên cô nếu biết trước sẽ gặp nữ chính và nữ phụ, cô thề cô sẽ không bao giờ tập thể dục buổi sáng đâu *mặt khóc* Hiện tại hối hận cũng muộn rồi, trước mắt cô có hai con đường.
12
"Dừng ngay" Tôn Hiểu Thiên hét lên, cởi đôi giầy Nike của mình ra ném thẳng vào người đàn ông nọ. Vừa đúng lúc người đàn ông đó và A Lôi đồng thời quay lại.
13
"A Ngon quá" Hiểu Thiên nhìn nhìn cái bụng tròn vo của mình mà thở dài thỏa mãn. 'Ngon thật đó. Đúng là chỉ có quán ăn ven đường mới ngon vậy thôi.
14
"Cô là ai? Cô là người đã đưa tôi đến đây?" Hiểu Thiên nghi ngờ nhìn đám sương mù. "Hahaha. . . đúng thì sao mà không đúng thì sao?" Cô trợn mắt nhìn đám sương mù kia.
15
Không biết trong hộp có gì nhỉ? Hiểu Thiên nhìn chằm chằm cái hộp suy nghĩ. Cô thật muốn biết trong hộp có cái gì nha. Trong hộp là một quyển sổ nhật ký màu đỏ.
16
Trong phòng bếp Hiểu Thiên cắm cúi ăn, mặc kệ ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào cô. "Hừ, thật trơ trẽn" Hiểu Hiển khinh bỉ nói Mặc kệ, ăn đã.
17
Sáng sớm trời xanh tươi mát, những tia nắng xuyên qua một lớp rèm, tinh nghịch mà phủ lên một thân thể nhỏ bé như một chú mèo cuộn mình trong chăn.
18
"Alô, mẹ. Có việc gì sao?" Hiểu Thiên vừa kẹp điện thoại bên tai vừa làm cơm. "Tiểu Thiên, con chuyển ra ngoài ở hả? Sao con lại chuyển ra ngoài ở? Ở nhà hai đứa kia bắt nạt con? Con nói mẹ nghe.
19
"Vân Diêu, xuống ăn cơm" Hiểu Thiên vừa chọn chén bát ra, vừa gọi tên chết bầm nào đó. Vân Diêu xuống phòng bếp, kéo ghế ngồi đối diện với cô.
20
Tôn Hiểu Thiên ngẩn người nhìn lên trần nhà. Trong đầu không ngừng hiện lên những câu nói của cô ta. "Cô muốn biết tại sao mình lại ở đây không?" .
Chương 3: Khóa Kí Ức, Khóa Trái Tim (phần Cuối)
Chương 4: Cùng Phòng Bệnh Với Nam Chính (phần Đầu)
Chương 5: Cùng Phòng Bệnh Với Nam Chính (phần Sau)
Chương 6: Nữ Chính Xuất Hiện (phần Đầu)
Chương 7: Nữ Chính Xuất Hiện (phần Sau)
Chương 8: Nam Phụ Si Tình 1
Chương 9: Nam Phụ Si Tình 2
Chương 10: Cảnh Trong Mơ
Chương 11: Hiểu Lầm Nối Tiếp Hiểu Lầm Dẫn Đến Kết Cục Bi Thảm 1
Chương 12: Hiểu Lầm Nối Tiếp Hiểu Lầm Dẫn Đến Kết Cục Bi Thảm 2
Chương 13: Ngàn Kiếp 1
Chương 14: Ngàn Kiếp 2
Chương 15: Vòng Xoáy Định Mệnh Bắt Đầu (thịt Vụn)
Chương 16:
Chương 17:
Chương 18: Nụ Hôn Thứ Hai Cũng Bay Mất
Chương 19: Trò Chơi Bắt Đầu
Chương 20: Kí Ức Bị Lãng Quên