41 Đêm…… động phòng hoa chúc. Ngọn nến màu đỏ lung lay sinh động,khi cháy sáp chảy nhỏ giọt như thạch nhũ bao quanh thân nến,cả gian phòng cũng khoác lên một tầng quang ảnh xinh đẹp.
42 Mặt trời sắp lặn,bóng tối đem ban ngày nuốt chửng. Ban đêm trong quận thủ phủ Ngọc Lăng thành náo nhiệt dị thường,giăng đèn kết hoa,nghên đón tân khách, dân chúng mãn thành đều biết, hôm nay quận thủ mở tiệc chiêu đãi Anh vương gia và thiếu tướng quân Phù gia đã cứu dân chúng trong nước sôi lửa bỏng!Hai người này một người là hoàng thân, một người là quốc thích,đều là thiếu niên thành danh tay cầm trọng binh, phàm là người có chút địa vị trong thành đều muốn chen vào quận thủ phủ,để mở mang tầm mắt nhìn dung mạo của hai vị hoàng thân quốc thích này.
43 Tiểu hầu gia nhà ai?Hừm! Thì ra là tiểu hầu gia Hiên Viên Hầu phủ!Hiên Viên Hầu phủ_Vân gia có tiền có thế,nói phú quý cũng không quá. Vân tiểu Hầu gia sinh ra đã ngậm thìa vàng,tổ phụ lại là mẹ đẻ đương kim thiên tử,còn là bằng hữu cửa Chiêu Văn thái hậu.
44 Vân Mặc không trở mặt,Phù Khanh cũng mất đi hứng thú,không muốn đôi co cùng người như vô hại thật ra thì lòng dạ sâu hiểm giết người ngay cả mắt cũng không nháy.
45 Anh Ninh một người ngồi ở trong đình nhìn ánh trăng. Mới vừa rồi nàng và Vân Mặc vừa dùng qua bữa tối,chợt nghe tôi tớ nói có khách tới,Vân Mặc đi ra ngoài gặp khách nàng một mình nhàn rỗi cho nên đi đến trong đình thường nghỉ ngơi.
46 Mấy ngày sau Anh Ninh mới hiểu được đêm đó vì sao Anh vương gia lại đại giá quang lâm Liễu Thanh sơn trang. Bởi vì ấn binh mấy tháng bất động “Hổ báo kỵ “và “quân Phù gia “rốt cục bỏ lại ân oán cá nhân, liên thủ lẫn nhau đem“Yết tộc “và “Ô hoàn “tiền hậu giáp kích, một lần tiến công thẳng đánh đến hoa rơi nước chảy.
47 Nháy mắt lại qua hơn mười ngày, dân chúng Ngọc Lăng thành càng ngày càng không hiểu những người lãnh binh kia trong hồ lô rốt cuộc bán thuốc gì. Chuyện chống đỡ ngoại tộc rõ ràng đã viên mãn hoàn thành,nhưng hai bên nhân mã cố tình không lui quân.
48 Hai tháng sau Vân Mặc đưa Bùi Thủ Nguyên hoàn hảo như lúc ban đầu về Ngọc Lăng thành. Vợ chồng Bùi thị gặp nhau,một nhà năm miệng đoàn tụ. Hai tháng không gặp,Vân Mặc như là đói bụng lắm……Thật chặt dán lên người nàng không ngừng va chạm,nhanh và cấp tốc,bàn tay vuốt ve vú mềm mại đẫy đà,vật cứng rắng cường tráng thô dài chôn thật sâu trong thủy huyệt.
49 “Ông càng già càng hồ đồ,nhưng tôn tử nhà ông ta rất thích, làm chồng của cháu gái ta không tệ!” Phạm phu nhân cuối cùng thở một hơi, mỉm cười liếc mắt một cái nhìn Vân Mặc đứng bên ngoài xem chuyện, Vân Vạn Lý thấy tâm tình nàng chuyển biến tốt đẹp cũng nhẹ nhàng thở ra,nhưng giây tiếp theo lại thấy người trong lòng trừng mắt hắn, “Hiện tại ta muốn đi cứu con rể ta,ông có chịu giúp không?”Giúp! Nào dám không giúp! Cho dù đập nồi bán sắt cũng phải giúp!Vân Vạn Lý lập tức đem giấy nợ của tiên hoàng ra,còn sợ bị Thích Túy nhìn ra manh mối cho nên ngay cả Vân Mặc cũng không biết,thế là Vân Mặc giờ mới biết Vân gia có rất nhiều tiền.
50 Đầu mùa xuân tháng giêng. Không khí trong Hiên Viên hầu phủ so với ba chín ngày đông giá rét còn lạnh hơn vài phần. Mấy ngày qua,nhóm bà đỡ,nha hoàn ba tầng trong,ba tầng ngoài đều vây quanh ở ngoài “Vọng Trần Hiên”,dựng thẳng lỗ tai nghe động tĩnh bên trong, thỉnh thoảng lại chau đầu ghé tai,ngay cả hơi nói lớn tiếng chút cũng không dám.
51 Một trận tiếng bước chân vang lên, Hà Hương, Tú Cúc mang theo bà đỡ vọt tiến vào……“Sợ là muốn sinh……” Bà đỡ coi xong rồi nói: “Đã mở hai ngón tay!”“Không cần hoảng!” Hà Hương chỉ huy đâu vào đấy, “Nhanh đi lấy nước nóng đến,đem khăn đã tiêu độc đến, càng nhiều càng tốt.