61 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Đầu tiên bốn người ngồi taxi tới khách sạn cất hành lý.
62 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Cố Khải Phong không nhịn được chửi thề một tiếng, ôm lấy Lâm Phi Nhiên nhanh chóng nhắm mắt lại.
63
Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Mimi, Ame
*****
Nhà sư này và những con quỷ Lâm Phi Nhiên gặp lúc trước không hề giống nhau.
64
Edit: DLinh – Beta: Ame
*****
Nhà sư đứng dưới gốc bồ đề – đó là cảnh tượng tuyệt mỹ lại không chân thật, viền mắt Lâm Phi Nhiên dần nóng lên, hỏi: “Phải làm sao tôi mới có thể nói cho cô ấy biết?”
Dù sao cả đời này cô ấy vẫn chỉ là một cái cây thôi.
65
Edit: DLinh – Beta: Ame
*****
Cố Khải Phong cầm lấy túi đồ to trong tay Lâm Phi Nhiên, chăm chú nghiên cứu tuyến đường trở về khách sạn, lúc này đã là giờ cao điểm, rất có khả năng sẽ bị kẹt cứng giữa đường nếu gọi taxi, chính vì thế hai người dự định sẽ đi tàu ngầm trở về.
66
dit: DLinh – Beta: Mimi, Ame
*****
Mấy người bạn rủ nhau đi du lịch cùng trở về đúng lúc vừa bắt đầu dịp năm mới, cha mẹ Lâm Phi Nhiên cũng vội vã quay lại ăn Tết cùng con trai.
67
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Tết Nguyên Tiêu qua đi cũng là lúc kỳ nghỉ đông kết thúc, các học sinh bước vào học kỳ 2 của năm lớp 11.
68
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Lâm Phi Nhiên nghiêm túc ngăn cản combo phóng đại sự thật – ca tụng mù quáng – nhắm mắt khoe khoang của Cố Khải Phong, nói với Hí Tinh: “Chỉ chuyện nằm trong khả năng, có lẽ tôi sẽ thử xem sao.
69
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Lâm Phi Nhiên đổ một ít nước giặt vào, vụng về mà cẩn thận chà xát bộ đồ diễn, chỉ sợ đụng chạm của mình sẽ làm Hí Tinh khó chịu.
70
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Cứ như vậy, Hí Tinh trở thành nhân khẩu tạm trú ở phòng 508.
71
Edit: DLinh – Beta: Ame
*****
Đợt ngày lễ mùng một tháng năm trường cho nghỉ ba ngày, Lâm Phi Nhiên đã mua xong vé tàu từ sớm, ngay ngày đầu tiên cậu đã cùng Cố Khải Phong ngồi tàu cao tốc trở về thành phố A.
72
Edit: DLinh – Beta: Ame
*****
Hí Tinh đứng chần chừ ở cổng một lát, sau cắn răng giậm chân một cái, rồi theo Lâm Phi Nhiên đi vào trong.
73
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Hai người ngồi trên chiếc ghế dài bên dưới tàng cây để nghe Hí khúc, bình thường khu nhà cũ này rất ít khách tới tham quan, nên Lâm Phi Nhiên đánh bạo gối đầu lên vai Cố Khải Phong, người kia cũng dùng cánh tay vòng qua thắt lưng cậu.
74
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Sau khi vào hạ, thời tiết dần dần nóng lên.
75
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: phần đầu rất ngược _(:з” ∠)_
Cánh cửa hư ảo ở trước mặt quỷ nam mở ra, ngay sau đó hắn như bị người xông tới đụng phải, lảo đảo giật lùi hai bước, lộ ra vẻ mặt kinh hoàng: “Các người là ai…”
Lời còn chưa dứt, hắn đã bị đánh ngã, mới đầu hắn còn lớn tiếng kêu la muốn phản kháng, nhưng dường như đối phương người đông thế mạnh, cho nên hắn hoàn toàn không chống lại được.
76
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Sáng ngày chủ nhật, Lâm Phi Nhiên và Cố Khải Phong tới biệt thự nhà họ Kỷ theo đúng như kế hoạch.
77
Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Ame
*****
Trong chớp mắt, cả tầng hầm tĩnh lặng, yên lặng đến mức người ta có cảm tưởng như thời gian đang ngừng lại, đầu tiên Kỷ Hiên nhìn chằm chằm Lâm Phi Nhiên một cái, rồi lại lập tức chuyển rời đôi mắt đen bình lặng của mình, đặt tầm mắt trên người Cố Khải Phong.
78
Edit: Ôn Khách Hành – Beta: DLinh, Ame
*****
Vốn dĩ con ngươi của Kỷ Hiên rất đen, đen như bị ngâm thuốc màu tối sậm, nhưng nước mắt không ngừng trào ra từ hốc mắt hắn lại giống như có thể xóa tan màu đen, hắn chảy nước mắt càng nhiều, ánh mắt càng trở nên sáng hơn, Kỷ Hiên được giai điệu đưa về miền hồi ức, ký ức sống lại từng giọt từng giọt cọ rửa oán hận giam cầm trong linh hồn đẫm máu.
79
Edit: DLinh – Beta: Ame
*****
Kỷ Hiên xuyên tường đi vào, hai người vội vàng đi theo, Hà Cảnh Vân vẫn đang nằm trên đàn dương cầm trong góc tường với tư thế kỳ quặc, hoàn toàn không nhúc nhích, mà thứ đầu tiên đập vào mắt Kỷ Hiên là máu đỏ chói mắt trên các phím đàn và mười ngón tay sưng lở loét của Hà Cảnh Vân.
80
Edit: DLinh – Beta: Ame
*****
Hai người ngồi chờ bên ngoài kho hàng, Cố Khải Phong đút tay vào túi quần, đứng dựa bên cửa sổ, vẻ mặt trầm tư, tia sáng ngoài cửa sổ hắt lên mặt hắn thành hai nửa sáng tối, mang tới một vẻ đẹp không giống ngày thường.