1 Người ta thường nói khi quá kinh ngạc, đầu óc con người sẽ trở nên trống rỗng, nhưng thật ra không phải như vậy, chẳng qua chỉ là mọi suy nghĩ đều chững lại mà thôi.
2 Shinji nói, càng lúc càng nhanh.
"Cứ tiếp tục thế này cũng không phải với bố mẹ. Anh là con một trong nhà, bố mẹ thường vui vẻ kể với anh chuyện con cháu của người khác, nào là bên hàng xóm mới sinh con, hoặc đứa trẻ nào đó vừa đi mẫu giáo.
3 Tsugumi bị bỏ lại một mình sau cánh cửa, ngẩn ngơ đứng nhìn.
Chỉ trong một ngày, người đàn ông anh gặp gỡ năm 25 tuổi, người chung sống cùng anh dưới một mái nhà suốt chín năm trời trong mười năm quen biết, không những nói lời chia tay với anh mà còn đuổi anh ra khỏi nhà, chẳng có lấy một cuộc trò chuyện đàng hoàng.
4 Năm 27 tuổi. Tsugumi ra mắt công chúng với tư cách một nhà văn nhận giải tác giả trẻ của tạp chí tiểu thuyết Shinpa. Đó cũng là lúc duy nhất anh gặt hái được danh tiếng và giải thưởng, sau này anh chẳng có tác phẩm nào đặc biệt nổi trội cả.
5 Vì không kịp bản thảo nên anh đành cáo lỗi với Nakanishi và xin dời số đăng bài. Mặc dù lần này không hiểu sao vẫn được du di, nhưng một tác giả không bán được sách, còn liên tục không nộp bản thảo đúng hạn thì sớm muộn gì cũng sẽ bị sa thải.
6 Cậu trai giơ túi bánh, đưa mắt về phía công viên bên kia đường. Một người thường nhút nhát ngại người lại như Tsugumi lại dễ dàng gật đầu đồng ý, có lẽ do những ngày qua quá thiếu vắng hơi người.
7 “Ồ, nhà văn à ? Tuyệt quá. Bút danh của anh là gì thế ?”
Biết ngay mà. Nhưng trong trường hợp này, anh không thể không trả lời.
“Là … Ito Tsugumi…”
Đúng như dự đoán, lại một khoảng lặng trôi qua.
8 Bản thân Tsugumi cũng đoán cậu ra khoảng chừng ấy, anh cúi đầu mỉm cười, lòng thầm nghĩ, độ tuổi này thật đẹp, bao nhiêu thiếu sót về vốn sống đều hiện lên hết mặt.
9 “Đúng rồi, đó chính là tác giả tôi yêu thích. Cho nên mỗi khi có người gọi tôi là Sakutaro, tôi sẽ cảm thấy rất hạnh phúc. Ông tôi cũng thích tác giả đó lắm nên đã đặt tên tôi theo tên ông ấy đấy.
10 Đang mơ màng nhìn trần nhà thì chuông cửa vang lên khiến Tsugami giật bắn mình.
Anh vội vã đứng dậy, mở máy liên lạc nội bộ.
"Anh Tsugumi, tôi là Sakutaro đây.
11 Khu chung cư mà ông của Sakutaro kinh doanh thật sự rất cũ kĩ, đúng như lời cậu nói, nhưng nhờ bàn tay của người ông từ trẻ đã yêu thích đồ ăn và những gam màu tươi sáng mà nó mang dáng dấp phương Tây hiện đại.
12 Tsugumi thử suy nghĩ nguyên nhân, nhưng chợt thấy thế này lại thoải mái hơn nên cũng chẳng thắc mắc nhiều. Hơn nữa, khi thấy ở đây tập trung toàn những người thuộc nhiều ngành nghề khác nhau, Tsugumi lại càng yên tâm.
13 ". . . A lô?"
Anh rụt rè bắt máy.
"Tsugumi. "
Trong chớp mắt, hoài niệm dâng trào như sóng vỗ khiến Tsugumi nghẹn lòng.
"Hôm nay em chuyển nhà phải không? Đã dọn dẹp xong hết chưa?"
"Ừ, cũng tạm.
14 Shinji vẫn thong thả uống cà phê. Ngay cả cái thói quen chẳng buồn để ý xem người khác nghĩ gì này cũng không hề thay đổi. Shinji từng nói, không phải anh ta không đoán ra, mà vì không đoán sẽ vui hơn.
15 Tsugumi cảm thấy khủng hoảng như đang chìm trong ác mộng. Nhưng đây lại chính là hiện thực.
Vì khủng hoảng nên không biết phải làm sao. Đến tận lúc này, anh vẫn muốn quay lại với Shinji.
16 “Anh Tsugumi được động vật yêu quý thật đấy!”
“Hừm?”
“Bướm trắng này, cả Miu Miu lần trước cũng rất bám anh. Sao lại thế nhỉ?”
“Thỉnh thoảng mới vậy thôi.
17 Ghép xong xuôi thì ra một đáp án khác. Cũng có khi anh cứ mặc nó tan nát, không thèm lắp ghép lại mà để nó trở về với cát bụi. Những lúc như thế thực mệt mỏi vô cùng.
18 Tsugumi nghe thế liền cuống lên, nói vậy mà được sao, nếu bỏ ngang đại học thì tương lai biết làm thế nào! Seto bèn giải thích cho anh nghe.
“Không sao đâu.
19 "Không sao, anh Tsugumi quả nhiên rất thú vị. "
"Thật ư? Tôi chưa nghe ai nói vậy bao giờ. "
"Phải nói là không thể hiểu nổi anh đang nghĩ gì thì đúng hơn?"
Nghe Sakutaro nói vậy, anh mới sực nhận ra.
20 Anh rụt rè nhìn sang, thấy Sakutaro mỉm cười ra dấu OK với mình liền buông lỏng hai vai. Trở ngại về khuynh hướng tình dục khiến Tsugumi co ro nhút nhát đã được mọi người ở Maison Areno đón nhận bằng thái độ thản nhiên, không hề kì thị hay xa lánh.