1
Hôm qua mưa cả ngày, gió thổi khiến cho ô của người đi đường nghiêng trái nghiêng phải. Đi ở trên đường cứ như mang theo quạt điện đặc hiệu.
Giờ học còn chưa kết thúc Hạ tiên sinh đã gửi cho tôi mấy tin nhắn, bảo tôi phải đi đón anh, đón thì đón đi.
2
11.
Hạ tiên sinh kiên trì rèn luyện một tuần cuối cùng tuyên bố sụp đổ. Anh không phải là một người có thể kiên trì, tôi sớm đã biết.
Vuốt vuốt bụng anh so với trước đây cứng hơn một chút, tôi lại nghĩ thật đáng tiếc.
3
19.
Tôi và Hạ tiên sinh luôn luôn rất có ăn ý. Chuyện lúc trước mẹ anh mời tôi đến chơi vào dịp Quốc khánh, chúng tôi gần như đồng thời đều quên, cũng không có mở miệng.
4
29.
Một người khi sắp tiếp xúc với cái chết sẽ suy nghĩ điều gì.
Sinh mệnh của tôi bao giờ kết thúc.
Tôi là người trong vòng tròn, mặc dù chưa từng tiếp xúc vòng tròn.
5
37
Bọn Viên tử muốn đến phòng thuê của chúng tôi uống rượu, dù sao cũng sắp đền mùa tốt nghiệp rồi.
Tôi rất ít uống rượu, lớn như vậy rồi vẫn chưa từng uống say.
6
42.
Tôi nhận được một cuộc điện thoại.
Hình như cơ thể của tôi đang giúp tôi đi làm, ăn, ngủ. Mà ý thức duy nhất của tôi chính là tiếp điện thoại.
7
51.
Mẹ ho đến đứt ruột đứt gan, ngay cả đờm cũng vương máu, quả thực như muốn ho cả lá phổi ra ngoài mới thôi. Không khí trong phòng bệnh vẩn đục, lan tràn loại mùi vị của tử vong.
8
57.
Khoảng cách giữa người với người xa như vậy, cho dù đang ôm lấy nhau, trong lúc ấy vẫn tạo nên một cái khe không cách nào vượt qua được. Một chiếc lưới bắt buộc họ dừng lại chỗ đó, khiến cho bọn họ vĩnh viễn không thể chạm vào nhau.
9
63.
Hạ tiên sinh thường gửi cho tôi một vài bức ảnh, tôi ép plasic hai mặt, kẹp vào trong sách làm thẻ kẹp. Anh muốn ảnh của tôi, tôi không có cameras.
10
70.
Khó có được một ngày Hạ tiên sinh rảnh rỗi, chúng tôi ra ngoài hẹn hò.
Cùng anh chia ly nửa năm, cảm thấy anh thay đổi rất nhiều. Thái độ lười nhác và thờ ơ trước đây biến mất, bây giờ thường bộc lộ khí thế sắc bén và nghiêm cẩn.
11
77.
Thường An, người cũng như tên. Nhìn cô ấy là có thể tưởng tượng được cô ấy lớn lên trong hoàn cảnh đơn thuần thế nào, hai mắt trong veo, tóc dài nhu thuận, là cô gái cần được bảo vệ.
12
85.
Yêu đến phần cuối, nước đổ khó hốt.
Nghe nói khi Lý Tông Thịnh viết ca khúc này là lúc đang bị quấy rối, trong cơn tức giận mà viết lung tung.
13
94.
Mùa hè, nghĩ đến băng lạnh.
Mùa đông, nghĩ đến ấm áp.
Hạ tiên sinh sinh vào một cuổi chiều mùa đông ấm áp hai mươi bốn năm trước.
14
1.
Điên xong, cuồng loạn xong. Lý trí lần nữa khiến tôi bình tĩnh trở lại.
Tôi phải tiếp thu sự thực ấy, dù cho căn bản không kịp phản ứng.
15
Chương này cảm thấy làm vớ va vớ vẩn thế nào ý, ài
14.
Hạ tiên sinh thế nào cũng phải kết hôn, chúng tôi đã sớm biết, chỉ là trong lòng vẫn còn bảo lưu một tia may mắn.
16
Tôi nguyện ý mỗi năm đều nhẹ nhàng, thời điểm ra đi giống như đóa hoa xuân héo rũ tựa như đau mà không thương.
—–Lão Xá.
1.
Tôi mua hai cây kê huyết đằng đỏ tươi, một cây mang bên mình, một cây đưa Hạ tiên sinh.
Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15