21
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Lâm Phi Nhiên chơi đàn cực say mê, gần như quên hết cả thời gian, thế nhưng, ngay khi khúc nhạc sắp sửa kết thúc, luồng khí lạnh kia lại bất ngờ tập kích thân thể cậu.
22
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Hai người về tới nhà Cố Khải Phong đã là gần chín giờ.
23
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Đúng lúc này, cánh cửa phía sau Lâm Phi Nhiên bị người gõ vang mấy tiếng, ngay sau đó, giọng mẹ Cố lập tức truyền tới: “Khải Phong, Phi Nhiên, ba mẹ tới công ty đây, sáng nay hai đứa phải tranh thủ thời gian làm cho xong bài tập, biết chưa?”
Cố Khải Phong chợt dừng động tác, cắn răng đứng thẳng người lên, đáp: “Con biết rồi ạ.
24
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Hai người mặt đối mặt ngồi ở trên giường của Lâm Phi Nhiên, khoảng cách giữa bọn họ thật gần, toàn thân Cố Khải Phong tỏa ra một loại khí thế cực kỳ kích động, giống như chỉ cần một lời không hợp sẽ lập tức cưỡng hôn.
25
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Lâm Phi Nhiên lui vào góc tường, căng thẳng đến mức đầu ngón chân cũng cuộn lại, dù yếu ớt nhưng vẫn cố chống đỡ: “Của tôi, tôi cởi xong liền để trên giường, cuối cùng quên mất…”
Dù sao thì đồng phục bộ nào chẳng giống nhau, tuy quần áo của Cố Khải Phong lớn hơn của Lâm Phi Nhiên một size, nhưng khác biệt nho nhỏ như vậy cũng không thể vừa liếc mắt đã nhận ra ngay được.
26
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Khi tầm mắt một người một mèo bất chợt giao nhau, con mèo nhỏ liền tinh ý nhận ra, nhân loại này có thể thấy mình.
27
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Cố Khải Phong gửi tới một tấm hình, trong hình là bốn con mèo nhỏ, lớp lông dày bao phủ thân thể bọn chúng thoạt nhìn rất xù, hẳn là đã được sấy qua rồi.
28 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: DLinh – Beta: Mimi, Ame
*****
Lâm Phi Nhiên nóng lòng muốn được ôm mèo con, toàn bộ sự chú ý đều tập trung vào con mèo mềm mềm bông bông trong lòng, hoàn toàn chẳng có ý chống đối việc Cố Khải Phong đút cơm cho mình.
29
Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Mimi, Ame
*****
“Chưa uống. ” Ánh mắt Cố Khải Phong mang theo ý cười, khi hắn lắc đầu chóp mũi đang dán vào nhau của hai người cũng cọ qua cọ lại.
30
Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Mimi, Ame
*****
Sự đụng chạm kết thúc, song cảm giác kì lạ trên vị trí xảy ra tiếp xúc thì không hề ngừng, Lâm Phi nhiên nắm chặt tay, cảm nhận sự đau đớn khi móng tay đâm sâu vào da thịt, cố gắng xua đuổi ý nghĩ điên cuồng “dường như rất thoải mái” ở trong đầu mình.
31
Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Mimi, Ame
*****
Nhìn thấy Cố Khải Phong quỳ gối, cầm lấy tay mình, Lâm Phi Nhiên chợt có ảo giác mình đang được cầu hôn.
32 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Lâm Phi Nhiên bị hôn đến choáng váng, mới đầu còn liều mạng dùng tay chống lên ngực Cố Khải Phong, đẩy đẩy người hắn muốn thoát ra, thế nhưng rất nhanh sau đó cậu đã bị nụ hôn này hút cạn sức lực.
33
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Vẽ xong một cái mặt cười, nhóc quỷ nữ cũng căng khóe miệng mỉm cười một chút, giống như đang tự an ủi bản thân mình.
34
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Lâm Phi Nhiên cúi đầu xem sổ ghi chép một lúc mới chợt nhớ ra tay mình vẫn đang đan vào tay Cố Khải Phong, vì thế vội vàng giãy ra.
35
Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Mimi, Ame
*****
Cuối tuần, Lâm bánh nếp lại bám đuôi Cố Khải Phong về nhà như thường lệ, trước khi trở về, còn rất cơ trí mua mấy thứ trang sức nho nhỏ mà mấy cô gái phát cuồng ở trong cửa hàng cạnh trường tặng cho Hạ Hạ.
36
Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Mimi, Ame
*****
Mặt trời đã xuống núi, tia sáng cuối cùng cũng lặng lẽ khuất dưới đường chân trời, cảnh vật xung quanh trở nên u ám, ánh đèn tiết kiệm điện của mấy quầy hàng ăn vặt đối diện cổng trường cùng với ánh đèn đường không hề có tác dụng xua tan sợ hãi.
37
Edit: DLinh – Beta: Mimi, Ame
*****
Lâm Phi Nhiên cầm ba cái túi chạy vào nhà kho, chốt cửa chính, mở cửa sổ, bày biện chỉnh tề đồ thờ cúng cho nhóc quỷ nữ lên mặt đất, sau đó lôi cả bát hương và vàng mã ra …
Vô cùng tập trung làm phép!
Cậu vừa bị Cố Khải Phong hôn ở trường, dương khí tràn trề, bởi thế nên không cần sợ.
38
Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Phòng ngủ im lặng trong giây lát, Cố Khải Phong xiết chặt vòng tay đang bao quanh người Lâm Phi Nhiên, hỏi: “Nhiên Nhiên, có phải em đã thừa nhận anh là bạn trai của em không?”
“… Gì chứ, đâu ra.
39
Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Ame, Mimi
*****
Lâm Phi Nhiên ló đầu vào văn phòng giáo viên của khối 11, đúng lúc ấy tiếng cô giáo dạy Ngữ văn đột ngột vang lên, “Ơ, sao lại cậu lại tự tới đây, tôi cũng đang định tìm cậu.
40
Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Ame, Mimi
*****
Lâm Phi Nhiên dạy nhóc quỷ nữ tư thế cơ bản khi ném bóng, cậu đang che miệng nói đến là vui vẻ thì bỗng có tiếng bước chân truyền đến bên tai, Lâm Phi Nhiên vội ngậm miệng lại, quay ra liền bắt gặp ánh nhìn chăm chú của Cố Khải Phong.