Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cô Nhóc Đáng Iu Và Chang Trai Lạnh Giá

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 128
Chương mới nhất: Chương Nốt Nhạc Cuối Cùng.
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Lục Tuyết Nhi (nó) :- Con gái của gia đình họ Lục, công ty đứng thứ 2 trên toàn thế giới. Tính tình dễ thương. Thiên Vũ (hắn) :- Con trai 1 gia đình họ Thiên, công ty đứng đầu trên toàn thế giới.

Danh sách chương Cô Nhóc Đáng Iu Và Chang Trai Lạnh Giá


Chương Nốt Nhạc Thứ 81 : Lễ Đính Hôn (1)

81 Nó về đến nhà cười hớn hở ngồi xuống ghế rót nước uống, Tuệ và Tuấn đi ra ngồi đối diện nó cười "Sao rồi nhóc con? Định ngày nào đính hôn?" Nó nhìn Tuấn chu môi rồi đặt ly nước xuống "Em ko biết, tùy mọi người thôi à" Tuệ nhăn "Cái zì mà tùy? Em và Thiên Vũ phải có ý kiến riêng ik đi chứ" Nó lảng qua chuyện khác "Thế còn anh chị? Tính chừng nào đám cưới? Hay hết tuần này đi" Tuệ cốc đầu nó "Cái zì mà hết tuần, em làm quá lên" Tuấn hùa theo "Phải đó, hết tháng này mới cưới chứ bộ" Nó cười haha hihi, Tuấn bị Tuệ đánh quá trời "Có sao anh nói zậy mà" "Anh còn nói nữa hả" Nó cười "Thế anh chị khi nào đi thử áo cưới? Cho em đi với" "Ờ thì thứ 4, hay tụi em đính hôn cùng với anh chị đi" Tuệ cười Nó ngẫm nghĩ "Ơm.


Loading...

Chương Nốt Nhạc Thứ 82 : Lễ Đính Hôn (2)

82 Cuối cùng cũng đã đến ngày đính hôn cũng như đám cưới cho Tuệ và Tuấn, đính hôn buổi sáng còn đám cưới là buổi tối. Nó trong phòng tay chân lạnh ngắt zậy đó, nó hồi hộp và mong chờ đến ngày hôm nay lắm, nó ko tài nào tin nổi mik có thể đính hôn với hắn, nghĩ đến là nó cười rất tươi.


Chương Nốt Nhạc Thứ 83 : Lễ Đính Hôn (3)

83 Bây zờ đã đến lúc cử hành lễ đính hôn, nhỏ đang xem lại coi còn có chỗ nào sửa lại ko, nhưng mọi thứ đều hoàn hảo. "Cảm ơn Thy nha" Nhỏ nắm tay nó cười "Ko có zì đâu bạn thân, hôm nay Nhi rất dễ thương, ngày đám cưới sẽ đẹp toàn diện, đẹp đến ai cũng ko vượt mặt đk" Nó cười hạnh phúc thì Tú Tuệ zô "Ra thôi nào 2 đứa"Cả 3 ra khỏi phòng, tay nó run run, Tuệ và nhỏ phải ôm lấy cho nó hết căng thẳng.


Chương Nốt Nhạc Thứ 84

84 Ba Lục nó đứng lên "Mọi người cứ tiếp tục đi, cứ tự nhiên ha"Mọi người tiếp tục ăn nhưng mà đâu phải chỉ có ăn mà là. . . còn xì xầm nữa đó. Hắn quan tâm "Em ko sao chứ?"Nó cười lắc đầu, nhưng với tính của nó thì sao mà ko sao đk, ông nội nó mà, sao lại ko lo cơ chứ.


Chương Nốt Nhạc Thứ 85

85 Về đến nhà, nó vào thay đồ rồi ngồi phịch xuống giường, với tay cầm lấy tấm ảnh chụp chung với ông bà. "Bà nội, con nhớ bà lắm, sao bà lại bỏ con và ông nội zậy? Bà ko thương Tuyết Nhi sao?" Mặt nó buồn hiu, chìm vào dòng suy nghĩ, tiếng gõ cửa làm nó giật mik "Cửa ko khóa" Khánh Du mở cửa bước zô "Sao ko ra ngoài với mọi người?" Nó lắc đầu "Em ko muốn, em chỉ muốn nằm và nằm thôi" "Như zậy sẽ khiến em mệt đó Nhi, nói thật đi, em có chuyện zì?" Nó thở dài "Bà đã bỏ em rồi, em ko muốn ông nội bỏ em đi" Khánh Du an ủi "Đừng lo, ko sao đâu, ko có ai hại ông nội đâu" Nó gật đầu "Anh biết ko Khánh Du, em biết đk 1 chuyện" Khánh Du thắc mắc "Chuyện zì?" "Lúc chúng ta cãi với Minh Lâm rồi đi zô phòng nghỉ, tình cờ Thư làm rơi sợi lắc ở đó, cô ấy có quay lại kiếm thì thấy.


Chương Nốt Nhạc Thứ 87

86 Nốt nhạc thứ 85 Suốt cả ngày học nó chả tập trung đk tí nào, cứ nghĩ về lúc ra chơi, nghĩ về những ánh mắt viên đạn đó, nghĩ về hắn. Nó phải làm sao để mọi người hết bàn tán về nó đây? Làm sao để có thể ọi người hết ghét nó và hắn đây? Rất nhìu câu hỏi bao trùm lấy nó, nó muốn trốn cũng ko đk, đối diện cũng ko xong, làm sao đây?.


Chương Nốt Nhạc Thứ 88: Lễ Cưới Kịch Tính (1)

87 Nhỏ cầm hộp thuốc ra "Sao rồi?" "Sao là sao?" Nhỏ lấy bông gòn thấm ô-xi-già bôi cho nó "Thì chuyện của Thư, Nhi định trốn mãi sao? Hay. . . " "Nhi sẽ.


Chương Nốt Nhạc Thứ 89

88 Nốt nhạc thứ 87 Tất cả đều bất ngờ, Mẹ nó tức zận "Cô đã bỏ rơi con bé thì ko có quyền zì quyết định cả" Bà ấy cương "Tôi là Mẹ nó, dĩ nhiên tôi có quyền" Ông Trần tức zận "Đừng bao zờ ns cô là Mẹ nó, Mẹ nó đã chết rồi" "Dù ông có nói zì đi nữa thì tôi vẫn người sinh ra nó" "Công sanh ko bằng công dưỡng, cô có nghe câu đó chưa?" - Ông Lục Nó rơi nước mắt "Từ nhỏ, bà bỏ rơi tôi theo người khác sinh con cho họ, hức.


Chương Nốt Nhạc Thứ 90

89 "AAAAAAAAAAA""Tuyết Nhi!"Cả nhà đang lo lắng bên ngoài trong khi đó chả biết nó bị zì hay có thể lắm là sốc quá có ý tự tử ko chừng. Cạch. . . Cánh cửa mở ra, nó đầu tóc bù xù, mắt thâm quần sưng húp, mặt hốc hác hẳn ra.


Chương Nốt Nhạc Thứ 91

90 Ngày nào cũng như ngày nào, nó đi vào lớp rồi những lời bàn tán rồi những lời châm chọc và những lời đụng chạm đến Ba nó, tim nó đau lắm, bị tổn thương rất nhìu, hắn và nhỏ ngày ngày theo dõi mà cũng buồn theo, anh ta thì có lẽ đang lập kế hoạch để khử hắn đây.


Chương Nốt Nhạc Thứ 92

91 "Chúng ta là chị em cùng Mẹ khác Cha đúng chứ?"Cả 2 mắt đối mắt, nó im lặng khá lâu mới lên tiếng "Thư nghĩ sao?""Sự thật là zậy, chị có thấy lạ ko? Chị vừa đến Mỹ thì chúng ta quen nhau và trở thành bạn, và bây zờ là.


Chương Nốt Nhạc Thứ 93: Kí Ức Đau Buồn

92 Nó tắm rửa xong rồi cả 2 đi đến nhà Thư. Cửa đã bị khóa,Thư lục trong túi xách thì nhớ rằng mik quên đem mất rồi. "Em quên đem chìa khóa rồi chị à"Nó đơ luôn, ko lẽ đứng đợi ở ngoài à? Trời nắng như này sao? Haizz thật, nó và Thư ngồi ở hàng ghế trước nhà, cũng đỡ khi có ghế ngồi ghê hen.


Chương Nốt Nhạc Thứ 94

93 Thư đã gắng chịu bao tủi nhục để vượt lên, nếu như lúc đó có nó thì chắc người bị như thế ko phải là Thư. Mẹ cô đã đi ra sau từ nãy zờ, nó ngồi quan sát nét mặt của Thư, cứ thở dài rồi mặt buồn hiu, cứ thế đó.


Chương Nốt Nhạc Thứ 95: Phong Bì Màu Xanh (1)

94 Sáng hôm sau, nó gọi Thư đến nhà, cả 2 ở phòng khách ăn uống nói cười vui vẻ, nó chợt im lặng "Sao thế chị?""Em. . . có zì muốn nói với chị ko?" Thư bất ngờ làm rơi cả cái nĩa trên tay "Chị.


Chương Nốt Nhạc Thứ 96: Phong Bì Màu Xanh (2)

95 Nó bất ngờ “Chị tưởng em nói Ba em đi Mĩ chưa về chứ?”“Dạ đúng nhưng mà Ba em kêu người gửi về cho ông ấy, được mà phải không ạ?”Mẹ nó gật đầu “Đúng là được, con có biết trong phong bì có chữ gì không Thư?”Thư ngồi nhớ lại “Dạ trong đó…con thấy có…con dấu nhưng mà…không phải của Ba con”Nó quay qua hỏi Mẹ “Mẹ à, trên phong bì có chữ gì không ạ?”“Mẹ nghe Ba con nói là trên phong bì có một dấu x màu đỏ”Thư hơi bất ngờ vì trên phong bì của Ba cô cũng có, nó quay qua hỏi làm Thư giật nảy “Của Ba em có không Thư?”“Dạ…em…” Thư ấp úng“Coi ra thì trên đó cũng có, vậy là ông ta lấy của Ba sao? Sao ông ta lấy được cơ chứ? Kì lạ thật”Sau một hồi suy nghĩ, nó kết luận rằng ông ta đã sai người đột nhập vào nhà để lấy sấp giấy tờ đó, có điểm kì lạ là phong bì đó quan trọng lắm sao? Hay ông ta lại có mưu đồ gì khác? Đúng thật quá là lạ.


Chương Nốt Nhạc Thứ 97 : Kế Hoạch Bắt Đầu

96 Thế là có thêm 1 nỗi buồn, sao nhà nó lại ra như vậy chứ? Có phải do nó không? "Tuyết Nhi đừng buồn nữa"Tina, con bé mà nó quen khi đi dạo công viên, con bé chỉ mới 2 tuổi, thay vì kêu bằng chị thì bé lại kêu tên rất thân mật.


Chương Thông Báo

97 Chào mọi người ợ, chủ nhật này tác giả về Nha Trang chơi nên không thể viết truyện được, mong mọi người thông cảm. Xin hứa vô đây sẽ đăng lên ọi người ạ.


Chương Nốt Nhạc Thứ 98 : Anh Xin Lỗi

98 Thế là thế nào đây? Lục cả buổi tối cũng không thấy phong bì nằm ở đâu, ông ta có thể để ở chỗ nào cơ chứ? Chẳng lẽ đem theo bên mình à? "Tuyết Nhi, em nghĩ sao?" - Khánh Du nghiêm túc Nó đập bàn "Chẳng lẽ ông ta đem theo? Anh có nghĩ như vậy không?" Anh nhún vai "Ai biết đâu nè, nhưng.


Chương Nốt Nhạc Thứ 99

99 Nốt nhạc thứ 98 "Tuyết Nhi, anh yêu em" - Hắn nắm tay nó Nó mỉm cười "Em cũng yêu anh" Nó và hắn ôm nhau dưới hoàng hôn, khung cảnh rất lãng mạn và bình yên, bỗng nó thấy hắn dần xa, nó cố chạy theo với tay hắn nhưng không được, hắn đi xa nó rồi, hắn bỏ nó lại một mình.


Chương Nốt Nhạc Thứ 100

100 Về đến nhà, nó bước xuống nhìn ngó xung quanh, 1 đám người từ trong đi ra xếp hàng cúi đầu chào nó, nó cúi đầu chào lại "Chào mọi người"Bà quản gia cười "Mời tiểu thư đi theo tôi lên phòng""Dạ" - Nó đi theo bà quản gia, tên vệ sĩ cầm vali lên đi theo nóBà quản gia mở cửa phòng ra "Đây là phòng của cô, có gì thiếu cô cứ nói để chúng tôi mua cho cô, đừng ngại"Nó cười "Dạ, con cảm ơn"Tên vệ sĩ đặt vali xuống "Có muốn đi đâu thì cô cứ nói chúng tôi""Được, cảm ơn" - Nó đóng cửa lại rồi đi ra mở cửa sổ đứng đó nghĩ vu vơ "Ông bà, Ba, Thiên Vũ, Tuyết Nhi sẽ cố gắng hết sức"Bên phía anh ta đang âm u một bầu trời tối, mặt anh ta lạnh như tờ không nói lấy một câu khiến đám người làm lo sợ đến xanh mặt "Các người đi là việc của mình đi""Dạ" - Tất cả nhanh chóng quay về công việc của mình, thật ra anh ta qua Pháp có nhà để ở một cách nhanh chóng như vậy là do đây là nhà để khi anh ta cưới vợ thì sang đây lập nghiệp rồi sinh sống luôn thể, nhà thì từ trong ra ngoài toàn màu đen đỏ, nhìn ôi mà kinh khiếp.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Sát Thủ Hoa Hồng Đen

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 10



Em Chỉ Biết Yêu Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 15


Đừng Bỏ Tớ Lại!!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 6


Người Bên Ngoài Cửa Sổ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 25


Cô Nàng Hợp Đồng

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 10


Cặp Song Sinh Siêu Nghịch !

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 45



Bạn Trai Tôi Là Hotboy

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 27


Sasuke... Dừng Lại Đi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 37