101 Tối đến, Khánh Du, Tú Tuệ, Minh Tuấn và người áo đen trà trộm vào công ty, cả bọn lén la lén lút, đúng như Tú Tuệ nói, ở đây có rất nhiều vệ sĩ canh gác.
102 Cả nhà Thư mặc dù đã biết họ bị mất phong bì nhưng lại tỏ ra rất bình thản, Thư cũng rất bất ngờ vì thái độ của họ “Ba Mẹ à, hai người không chút lo lắng sao? Hay sốc quá không nói được gì ạ?”Bà ta cười “Bọn nó nghĩ rằng mình đã lấy được phong bì sao? Hahaha, đâu dễ như vậy chứ, tụi nó chỉ là những con cừu non thôi”“V.
103 “Sao em thấy bất an quá ta, có phải em làm sai gì không?” - Tuệ áy náy“Không đâu, ai cũng sẽ như vậy mà”“Ừm, em đi vệ sinh một tí” Tuệ kéo ghế ra rồi bước điKhi đi vệ sinh xong bước ra ngoài thì nghe tiếng ai đó nhắc đến nó, người 1 cười nửa miệng “Vụ này ông làm rất tốt, số tiền 300 triệu đó tôi sẽ đưa như giao ước, mong chúng ta hợp tác tốt”Người 1 đưa cái vali màu đen cho người 2, người 2 nhận lấy “Cảm ơn cậu, ông ta dù sao cũng đã già rồi, nên để con cháu kế thừa sự nghiệp của mình, một người tài năng như cậu thì ông ta đi cũng yên tâm, tốt hơn cả Lục Tuyết Nhi”Người 1 cười khẩy “Cô ta đúng là xinh đẹp nhưng lại lạnh lùng, tôi thích như vậy, nhưng cô ta đã trao hết trái tim mình cho thằng Thiên Vũ rồi, giờ đây thằng đó chỉ là 1 cái xác không hồn, không thể chăm sóc cho Tuyết Nhi, chỉ còn có tôi mà thôi”“Nhưng còn cậu Minh Lâm?”Ánh mắt sắt bén lạnh lùng khi nhắc tới anh ta “Thằng đó nó không hợp với tôi, khử nó là giải pháp tốt nhất, nó và tôi đã hợp tác giết Thiên Vũ, tôi cũng phải khử nó để sau này nó không còn là tai hoạ của tôi”Tú Tuệ như không tin vào tai mình, người đó và anh ta lại đi thông đồng nhau giết Thiên Vũ sao? Thật không tin được mà.
104 “Cướp tài sản không chừng” - Khánh Du đoán mòTuấn gật đầu “Cũng có thể lắm nha, ai mà không mê tiền”“Ây nhưng mà không đúng, nếu vậy họ giết cả Thiên Vũ làm gì?” – Tuệ thắc mắc“Có thể là cái tên Lâm đó nhờ vả với anh ta không chừng” – Khánh DuHắn lắc đầu “Không thể, Minh Lâm là người tự cao kiêu ngạo, anh ta không bao giờ đi nhờ vả ai đâu”“Vậy không lẽ…cái tên kia lại đi ngỏ ý với Minh Lâm à? Bộ hắn có thù hận gì với em à Vũ?” – Tuệ“Có nói chuyện nhiều đâu mà thù hận, em có làm gì anh ta đâu mà trả thù, trừ khi…anh ta thích Tuyết Nhi”Tuấn đùa “Tuyết Nhi đào hoa thật nha, đi đâu cũng có người thích”Tuệ đánh mạnh vào vai anh “Anh đó, giờ này còn đùa, em dán băng keo anh đó”“Ờ được rồi, tại không khí căng quá nên anh giỡn tí ấy mà, xin lỗi ha”Cả đám ngồi bàn bạc gì đó rồi đi tiếp, thôi thì trong thời gian đó mình qua chỗ của nó đi hen.
105 Nó ngồi trên ghế hướng ra cửa sổ, thật sự giờ đây nó muốn nhìn thấy mọi người, dù chỉ mới vài ngày nhưng nó rất nhớ, nó nhớ tất cả. “Thật buồn, mọi người có nhớ Tuyết Nhi không? Tuyết Nhi thì nhớ mọi người lắm đó, Tuyết Nhi rất muốn dựa vào Mẹ, rất muốn ngồi cùng Ba xem đá bóng, rất muốn nói chuyện với Thy, rất muốn đùa nghịch cùng Tú Tuệ, Khánh Du và Minh Tuấn.
106 Hôm nay nó được nghỉ nên ở nhà ngủ nướng, nướng đến "khét" luôn mới dậy. "Ha~ ngủ ngon thật, mấy giờ rồi ta? 10 giờ rồi, mình ngủ dậy trễ vậy sao? Thật là!" - Nó chạy ton ton xuống lầu ngó xuôi ngó dọc "Mọi người đâu rồi ta?"Nó đi kiếm thì phát hiện tất cả đang tụ tập tại phòng khách, nó đi lại "Sao mọi người ở đây hết vậy?"Thấy nó, tất cả đứng lên rối rít "Dạ.
107 “Được” – Nó lên xe rồi đi về nhà, vẻ mặt ủ rũ hiện rõ, nó quăng cái túi lên ghế rồi ngả lưng “Tệ thật, mình lại có thêm cái đuôi, gì mà bảo vệ? Ngụy biện cả, mình vầy rồi mà có ai ăn hiếp sao? Vệ sĩ đi theo quá trời sao ai dám ăn hiếp chứ? Thật là”Tự dưng nó bật dậy “Sao hôm nay mình lại tỏ ra khó chịu vậy nè? A~ ước gì có Thiên Vũ ở.
108 Đưa Thư vào bệnh viện để băng bó rồi lại đưa Thư về nhà Tuệ, ở đây an toàn hơn. Mọi người mở phong bì ra thì đúng là thật rồi, cả đám mừng rỡ ôm nhau"Nhờ có em cả Thư ơi, cảm ơn em nha" - Tuệ quấn quýt cảm ơnThư chỉ cười, có lẽ vì vết thương nên mới mệt đây mà, Tuấn soi soi vết thương của Thư "Em đau nên mệt phải không? Không nói gì cũng không sao đâu, tội nghiệp em tui""Ủa ai là em anh vậy?" - Tuệ"Thì Thư là em Tuyết Nhi, em là chị Tuyết Nhi, thì coi như Tuyết Nhi là em anh, Thư cũng vậy, đằng gì chúng ta cũng đám cưới rồi mà" - TuấnThư thắc mắc "Ủa mà anh chị đám cười rồi mà sao không sống chung mà lại ở riêng vậy? Mỗi người một nơi à?"Tuệ cười "Tại vì Ba Mẹ ảnh sắp đi Nhật nên ảnh ở với Ba Mẹ mấy ngày nữa ấy mà""Vậy mà em tưởng.
109 Cả đám ăn như “quỷ đói”, hắn với Thư nhìn mà hết dám ăn, Tuấn ngước đầu lên nhìn cả 2 “Hai đứa ăn đi làm gì nhìn dữ vậy? Lạ lắm hả?”Cả 2 cười rồi gắp đồ ăn, ăn đến căng cả bụng luôn nà.
110 “Nếu các anh đưa cho tôi phong bì đó thì số tiền tôi hứa sẽ thuộc về mấy người”“Được, chúng tôi sẽ lấy cho cô, nhớ giữ lời, 20 phút sau gặp lại” – Đám người đó tính bỏ đi thì Tuệ chặn lại đưa cho họ phong bì xanh mà lần trước cô bị gạt “Các anh lấy cái này tráo đổi với phong bì bà ta đem ra đấu thầu rồi đem phong bì đó về cho tôi"Tên đó cầm lấy rồi cả đám họ đi khỏi, Tuệ quay lưng đi về chỗ Tuấn.
111 "Tụi nó dám lên mặt với mình, sao tụi nó có thể thắng mình được chứ?" - Ông ta nổi điênBà ta khẳng định "Chắc chắn là tụi nó, con Tú Tuệ và thằng Minh Tuấn, chắc chắn tụi nó đã mua chuộc bọn mình mướn để lấy bản đấu thầu, nếu không thì sao bản đấu thầu của ta lại toàn giấy trắng?""Bọn nó cần trả giá, tôi sẽ cho tụi nó biết đối đầu với gia đình này sẽ có kết cục như thế nào" - Ông ta lấy điện thoại bấm số gọi ai đó "Tụi bây đến dạy bọn con Tú Tuệ cho tao, nếu có con Thư thì cứ việc xử tụi nó, không nghe lời con Thư mà dừng lại"Bên kia thì không hay biết gì mà ngồi trong nhà ăn mừng, có cả Thư, nhỏ và hắn.
112 Cả đám cùng nhau đi bộ ra quán ăn mà Mẹ nó nói, trên đường đi, nhỏ nhận được tin nhắn của Ngọc Anh. "Cô tránh đi, lát nữa sẽ có người bắn họ"Nhỏ cất điện thoại rồi đi tiếp thì thấy tiệm bán đồ kia bị người ta đập phá hết trơn mà trong khi đó chỉ có một cô gái chống cự với một đám con trai, đó là người của nhà họ Triệu gài, vì thấy bất bình nên cả đám chạy vô "giải quyết".
113 " Dạ cảm ơn cô "" Tôi rất nhớ mọi người, không biết khi nào mới gặp lại họ " - Nó hơi buồn" Cô ráng học, 5 năm nữa là gặp lại rồi "" Ừm, cảm ơn mọi người "5 năm sau :Ngày qua ngày nó siêng năng học tập vì muốn gặp lại mọi người, bên đây vô tình tài năng của nó lọt vào mắt xanh của ông chủ thiết kế hàng đầu thế giới, ông mời nó vào công ty của ông làm, giờ nó trở thành nhà thiết kế nổi tiếng được nhiều người quan tâm và biết đến trong nước và ngoài nước.
114 Hắn đang "tay trong tay" với nhỏ đi dạo, trong lòng nhỏ tự nhiên có cảm giác rất lạ, không hẳn là vui mà không phải là buồn. Quan sát nét mặt nhỏ, hắn thấy rất kì " Em sao vậy? "" Dạ? Em.
115 Nó thức khuya dậy sớm để hoàn thiện các bộ trang phục, loay hoay tất bật cũng đến ngày kỉ niệm 10 năm. Nó đang kiểm tra sân khấu, đèn điện, trang trí lại hết một lượt.
116 Giới Thiệu : 1. Lục Tuyết Nhi (Nó)2. Thiên Vũ (Hắn)3. Hoàng Phương Thy (Nhỏ)4. Hoàng Minh Lâm (Anh ta)---------------------------------- Nó mở cửa rời khỏi phòng thì nghe tiếng phim hoạt hình, ở nhà này ai lại xem phim hoạt hình cơ chứ? Không lẽ nào là con của Tú Tuệ? Nó chạy ào ra ngoài, đúng là Gia Hùng và Hạo Tâm rồi, nó đứng đó nhìn bọn trẻ say mê xem hoạt hình nhưng sao không thấy ai cả vậy ta?" Mọi người đâu mất rồi nhỉ? "Nó lóng ngóng, Gia Hùng nhìn thấy nó liền la to vui mừng" Dì út " (Mọi người còn nhớ lúc Ba Mẹ nó nhận Tú Tuệ làm con gái nhỉ?)Nó đi lại cười tươi ôm lấy tụi nhỏ " Gia Hùng, Hạo Tâm, tụi con dễ thương quá đi "Thằng nhóc lắc đầu " Không ạ, con gái mới dễ thương, còn con trai là đẹp trai và phong độ ạ "Nó bất ngờ " Ai nói với con vậy? "" Ba nói đó ạ, Ba nói con trai phải đẹp trai chứ đừng tỏ ra dễ thương "Nó cười, ra là ông này chỉ dạy cho Gia Hùng như thế sao, cũng phải tội cho Tú Tuệ.
117 " Mẹ, chị Tuệ, có cần con giúp gì không? "" Không cần đâu con gái, con cứ đứng đó chơi đi "" Chị Hương đâu rồi ạ? "" Nó nói ra đây chút việc, tụi con chơi gì trên đó mà cười vui thế? "Nó cười " Có gì đâu ạ, chỉ là Hạo Tâm với Gia Hùng nó thích cái bể bơi ở khách sạn Diamond, cả Thiên Vũ nữa, con định tổ chức tới đó chơi 1 tuần, con cũng muốn đi chơi cho khuây khỏa "" Chắc bên Mỹ em mệt lắm ha, trông em ốm đi nhiều "Nó lắc đầu " Cũng không đâu ạ, tại em ngủ không đủ giấc thôi, lát nữa chị rảnh không? "" Chi vậy? "" Em muốn đi thăm Ba, đã mấy năm em chưa về đây, chắc Ba nhớ em lắm, em cũng vậy "" Được, chị đi với em, em ra ngoài ngồi chơi đi, lát chị em mình đi "Nó cười rồi ra ngoài, nghe tiếng Thy thấp thoáng đâu đây, nó trốn vào góc bếp xem thử, nhỏ và hắn chơi với tụi nhỏ rất vui, còn thân mật với nhau nữa chứ.
118 Hắn hơi mơ hồ về chuyện nó kể, có cảm giác như mình đã từng quen nó trước đây và những này mình cũng có cảm giác từng trải qua. " Anh nghĩ gì sau câu chuyện tôi kể? " - Nó dò hỏiHắn ậm ự " Ừ thì.
119 Nó mở cửa phòng ra thấy hắn nhỏ và đám trẻ ngủ ngon lành, phim hoạt hình vẫn còn mở, nó mỉm cười nhẹ nhàng tắt phim rồi bật máy lạnh lên cho họ ngủ xong ngồi đó bắt đầu công việc của mình.
120 Nó uể oải nằm dài ra giường, tụi nhỏ cũng đã ngủ mất rồi, điện thoại reng lên tin nhắn của anh ta. " Em về đó ổn chứ? Anh còn bận chút việc, có lẽ sẽ về muộn "Nó quăng điện thoại lên bàn " Làm như mình là con nít vậy, mình về Việt Nam không ổn thì sao? Có liên quan đến anh ta đâu chứ, kì thật "Nằm xuống nhắm mắt lại nhưng nó vẫn không thể nào ngủ được, hình bóng nhỏ với hắn cứ hiện trong đầu nó, làm sao đây? Nó ngồi dậy thở dài mở cửa đi ra khỏi phòng thì gặp Tú Tuệ.