61 Ăn xong nó uể oải lên phòng nằm luôn xuống giường, mặt mày cau có nhăn nhó khó chịuCốc. . . Cốc. . . Cốc. . . "Cửa ko khóa"Nhỏ bước zô thấy cảnh tượng.
62 Nhỏ ngồi trong phòng nó chơi game tiện thể chăm sóc nó luôn, chơi sao mà ngủ luôn rồi. Nó tỉnh dậy thì thấy nhỏ gục đầu vào giường ngủ, mệt mỏi ngồi dậy, đầu cứ quay vòng vòng, tay chân ko còn sức lực, thật sự rất mệt.
63 "Thư có thể cho Nhi biết tên của chị Thư ko?"Thư vẫn ko hề biết zì cười tươi đáp "Tên chị ấy đẹp lắm nha, là Trần. . . zì nhỉ? Trần. . . . Khánh Ly"Nó như bị sét đánh vào tai, nó có nghe lầm ko? Trần Khánh Ly? Nó chính là chị của Thư sao? Có phải mik đang mơ???Nó lắp bắp "Thư.
64 Nó trong phòng ngồi thơ thẫn ra, cả tiếng chuông điện thoại còn ko nghe nói chi những thứ khác. "Ko ngờ đến cuối cùng Thư lại là em mik, thật là ko thể nói trước điều zì"Nó thở dài rồi với tay lấy điện thoại, mở lên thì.
65 30p sau nó quay qua lấy hộp màu thì zật mik vì thấy hắn, chả biết hắn ngồi đó lúc nào và bao lâu nữa. "Anh zô phòng em lúc nào thế?" Nó lấy hộp màu xong rồi quay sang vẽ típ"Nãy zờ rồi, thấy em tập trung quá nên anh ko nỡ gọi"Nó cười phì "Aishh thật là, anh đúng là dẻo miệng thật""Sao anh dẻo miệng?""Thì anh nói là ko nỡ đó""Ah ah~""Anh càng lúc càng con nít, đặc biệt khi có em""Dĩ nhiên, anh thik""==ll" Nó cười rồi típ tục công việc của mik"Tuyết Nhi, chừng nào xong hả?""Khoảng 1 tiếng nữa""Cái zì??? Lại phải đợi?" Mệt quá"Nó lắc đầu cười, đặt tất cả xuống rồi cầm bức tranh lên đi lại chỗ hắn "Đẹp ko?"Hắn cầm lấy rồi nhíu mày "Anh đâu?""Anh là ai mà em phải vẽ? Chừng nào anh là anh trai của em thì em mới vẽ""Anh là chồng em mà""Ko dám đâu, chưa là zì hết nên anh ko quan trọng" Nó cười đùa"Yah ít nhất anh là chồng tương lai của em mà, em thật ác độc?"Nó trở sang mặt lạnh đến đáng sợ "Ác hả? Anh muốn em ác ko? Em nói thiệt là nếu em mà ác thì anh ko chơi nổi em đâu"Hắn đứng lên cười cười "Haha đùa tí thôi mà, đùa thôi, em rất là hiền mà ha"Nó chu môi rồi mở tủ đồ lấy 1 khung hình ra, lồng bức tranh vào khung hình rồi cầm cười, hắn đi lại"Em vẽ đẹp thật, em cũng rất có năng khiếu thiết kế thời trang""Sao anh biết? Anh thấy em thiết kế chưa mà nói zậy?""Lần trước Tú Anh có đưa anh xem thử, ờ mà cô ấy nói là nếu em về đk thì nói với cô ấy 1 tiếng""Chi thế?""À em ấy bảo là trường tổ chức cái zì đó đó thi cái zì đó đó""Cả tổ chức zì anh cũng ko biết thì sao đây? Đúng là"Nó và hắn vui đùa với nhau trong phòng.
66 Ra tới sân bay, nhỏ uể oải ngồi đừ ra đó than ngắn thở dài "Đi xe tới đây chóng hết cả đầu, nhức hết cả mặt"Nó nhíu mày "Đâu ra mà nhức mặt?""Ý lộn, xin lỗi xin lỗi"Mọi người cầm vali lên và bắt đầu đi vào máy bay.
67 Bỗng bầu không khí chùn xuống lạ thường"Mọi người làm sao zậy? Sao mặt ai cũng buồn hiu như bánh bao chiều thế?" NhỏMẹ nó thở dài "Tuyết Nhi, Tú Tuệ nó.
68 Ở nhà đang vui vẻ mừng hắn trở về, Mẹ hắn cười hiền "Con khỏe ko Vũ?""Con khỏe, con có chuyện muốn nói với Ba Mẹ" Hắn nghiêm túcBa hắn bỏ tờ báo xuống "Chuyện zì zậy con?""Con muốn nhờ Ba Mẹ cho gia đình Nhi mượn 100 triệu đk ko ạ?"Ba Mẹ nó nhìn nhau "100 triệu???""Chị của Nhi bị bắt cóc, họ đòi 500 triệu mới thả người"Mẹ nó mặt buồn "Trời ơi, chắc Nhi nó lo lắng lắm đây"Hắn nhíu mày "Mẹ ơi""Ông à, hay là.
69 Nhỏ chạy vào nhà nó "Sao rồi sao rồi Nhi?"Nó buồn bả lắc đầu, nhỏ đi lại ngồi với nó "Ko sao chứ? Bác trai bác gái đâu hết rồi? Cả anh Khánh Du và Minh Tuấn nữa?""Ba Mẹ đang ở trong phòng, 2 anh đang trong bếp đấy"Nhỏ thấy nó mà buồn lây "Thôi mà, đừng có như zậy, Nhi làm Thy buồn theo rồi nè"Nó lắc đầu "Nhi ko biết nữa""Cứ cái kỉu này chắc Tuyết Nhi lo đến chết mất, may là ngày mai chị ấy đk thả ra, mà ai có thể bắt đk chị ấy zậy ta???"Nó đánh nhỏ "Thy à, đang nghĩ zì zậy"Nhỏ xua tay "Ko có zì hết"Bỗng có tiếng đồ đạc bị rơi xuống ầm ầm, nhỏ và nó liền chạy xuống coi, Ba Mẹ cũng mở cửa chạy ra.
70 Nó cầm vali tiền lên taxi đến địa chỉ mà cô ta đưa. Trên xe nó bồi hồi lo lắng, nó phải thủ sẵn tinh thần để đối phó với cô ta, lỡ như lấy đk tiền mà ko giao người thi sao? Nó đâu phải thuộc dạng ngu đâu.
71 Cô ta giữ nó trong tay nên ko ai dám lại gần, đành phải đứng đó động não thôi. Cô ta dẫn nó lên đến sân thượng, con dao nó đã làm cổ nó chảy máu (ít thui)Tú Tuệ - "Thả Tuyết Nhi ra, cô muốn cái zì chứ?""Tại mấy người dám phạm quy tắc tôi đưa ra thì ráng mà chịu, đừng có mà trách tôi"Cô ta cầm chặt con dao để vào cổ nó sát hơn, nó có gắng chịu đau "Cô muốn zì? Tiền chúng tôi đã đem tới rồi, cô còn muốn zì nữa?"Cô ta cười khẩy "Tiền? Buồn cười, thứ tôi muốn chính là cô"Mọi người đơ ra, cô ta cần Tuyết Nhi làm zì chứ? Muốn đòi thêm tiền à? (người ta đã ko cần tiền mà cứ)Hắn lo lắng cho nó "Tại sao cô lại muốn Tuyết Nhi?""Vì cô ta đắc tội với tôi, cái zì cô ta cũng hơn tôi, tôi ko thể để người khác qua mặt mik""Tôi với cô chưa hề quen nhau, sao cô lại nói thế?"Cô ta cố gắng bình tĩnh "Chưa chắc những zì mik thấy đã là sự thật mà đúng ko? Cô đắc tội với ai thì tự mik sẽ biết, ko cần tui nói ra đâu nhỉ?"Nó khó hỉu, cô ta đưa nó lại gần sân thượng, lúc đó tiếng xe cảnh sát đã vang lên rất gần "Mấy người dám báo cảnh sát?"Minh Tuấn vội giải thích "Ê ko có, tụi tui ko có ngu đến zậy đâu""Thế ai dám báo cảnh sát?" Cô ta nghĩ ngợi 1 lát rồi tức zận "Chắc chắn là anh ta, muốn ép mik zô đường cùng sao? Đúng là đáng ghét mà""Lài ai hả?""Cô ko cần biết, tránh ra" Cô ta đẩy nó ra nhưng vì đứng ko vững vì bất ngờ nên nó bị té xuống may mà vịnh đk nếu ko là chết nát xương luônCô ta tức zận chạy ra khỏi căn nhà hoang rồi lên xe phóng đi, hắn kéo nó lên nhưng mà chỗ này gần sụp xuống rồi, có thể là chết chung đó.
72 Nó tự do rớt xuống, nước mắt tuôn rơi"Ba Mẹ,Tuyết Nhi rất cảm ơn Ba Mẹ đã nuôi nấng Tuyết Nhi đến bây zờ, dù con ko phải con gái ruột của Ba Mẹ nhưng Ba Mẹ luôn yêu thương chăm sóc con, Tuyết Nhi thương 2 người lắm.
73 Các y tá đẩy giường nó đi, Mẹ nó sốt ruột "Chúng tôi zô thăm nó đk ko bác sĩ?""Bệnh nhân cần nghỉ ngơi, mọi người hãy giữ yên lặng"Ba nó zui mừng "Cảm ơn bác sĩ""Ko có zì" Ông bác sĩ đi khỏiCả nhà nó liền kéo vào phòng bệnh của nó, mọi người bu quanh giường bệnh, Mẹ nó ngồi xuống ghế nắm lấy tay nó "Con gái, Mẹ rất vui khi con ko sao, con hãy ngủ 1 giấc rồi tỉnh dậy với cả nhà nha con"Tú Tuệ lại gần giường bệnh nó "Tuyết Nhi, chị xin lỗi em, đáng ra ko nên quen biết em để bị như thế này, làm mọi người lo lắng và sợ cũng chỉ vì chị"Mẹ nó nắm tay Tuệ cười hiền "Ko phải lỗi của con, đừng trách bản thân mik, Mẹ cấm ko cho con nói zậy nữa nghe chưa?"Tuệ nắm lấy tay Mẹ nó cười rồi thôi, hôm đó mọi người tay phiên nhau chăm sóc cho nó, đến 7h tối hắn đến thay ca cho Khánh Du, nằm sao mà ngủ quên nó luôn rồi.
74 Trời đã sáng, nó mở mắt dậy thì thấy hắn đang nắm tay nó ngủ, dù mất trí nhớ nhưng sao nó cảm thấy hắn rất quen thuộc và ko muốn hắn đi. Nó cố ngồi dậy thật nhẹ nhàng để ko làm hắn tỉnh giấc, đầu nó như chong chóng quay trong gió zậy, cứ quay quay quay vòng vòng, đúng lúc nhỏ và Khánh Du mở cửa phòng, nó liền ra hiệu im lặng.
75 Khánh Du xụ mặt vì sức của nhỏ đạp quá ghê, nó và hắn cười, nhỏ thì xấu hổ liền đổi chủ đề. "Tuyết Nhi, cậu biết ko? Khi chưa mất trí nhớ cậu và Thiên Vũ là 1 đôi đấy, và 2 người còn nói khi về sẽ tổ chức đính hôn đúng ko?"Nó nhìn hắn "Có sao?"Hắn gật đầu, nắm tay nó "Đúng như thế, chúng ta có nói là khi về sẽ tổ chức đính hôn rồi đợi khi em du học về sẽ đám cưới, em nhớ ko?"Nó ngẫm nghĩ, tự nhiên trong đầu nó có những lời nói kì là xung quanh, những hình ảnh mà nó ko hề nhớ.
76 Ngày qua ngày cuối cùng nó cũng đk xuất viện, nó đang ở nhà coi phim (ma), vừa ăn bánh vừa uống nước, hắn đi zô đúng ngay lúc con ma nhảy ra hù làm té ngửa.
77 Hắn chở nó về nhà thì gặp Minh Lâm đang đứng trước cửa. "Anh là ai zậy? Sao đứng trước nhà tui?" Hắn cười với nó "Đó là Minh Lâm, anh của Thy" Nó gật đầu, anh ta nắm tay nó "Anh là Minh Lâm, chồng của em đây Nhi"Nó nhăn mặt gỡ tay anh ta ra "Cái zì mà chồng chứ? Tui ko quen anh, buông ra đi" Minh Lâm nắm chặt hơn "Anh chính là chồng em" "A đau" Hắn thấy như zầy liền xô anh ta, tay nó đã in vết đỏ, hắn cáu "Sao anh lại nắm tay Tuyết Nhi mạnh như thế chứ? Có biết cô ấy đau lắm ko?" Nó nổi nóng "Đúng thế đó, mik zô nhà thôi Thiên Vũ" Anh ta chặn lại "Sao trong lòng em chỉ có Thiên Vũ? Sao ko có hình bóng anh? Tại sao hả?" Nó tức zận "1 là anh tránh ra cho tôi với Thiên Vũ zô, 2.
78 Nó nắm tay Ba Trần khóc "Ba ơi, đừng bỏ con mà" Ngón tay Ba nó cử động, hắn liền chạy gọi bác sĩ, y tá và bác sĩ đến cấp cứu cho Ba nó nên mọi người tạm thời ra ngoài.
79 Hương đi zô phòng bệnh thắc mắc "Tuyết Nhi, sao bà ta lại ở đây? Chị tưởng bà ta đang ở Mĩ chứ?" Nó lắc đầu "Em ko biết em cũng ko quan tâm, zờ em chỉ lo cho Ba thôi" Hương nhăn mặt "Ko đk Nhi à, chồng của bà ta là xã hội đen, ông ta có máu dê đó, lúc cãi nhau với ông ta, ông ta còn dám đụng đến chị nữa nói zì 1 cô bé dễ thương như em" Nó quay qua nhìn Hương "Bộ ông ta háo sắc lắm sao chị?" Hương kéo ghế ra ngồi "Phải, có biết bao cô gái bị hành hạ vì ko phục vụ ông ta rồi đó.
80 Nốt nhạc thứ 78 Hương đi zô phòng bệnh thắc mắc "Tuyết Nhi, sao bà ta lại ở đây? Chị tưởng bà ta đang ở Mĩ chứ?" Nó lắc đầu "Em ko biết em cũng ko quan tâm, zờ em chỉ lo cho Ba thôi" Hương nhăn mặt "Ko đk Nhi à, chồng của bà ta là xã hội đen, ông ta có máu dê đó, lúc cãi nhau với ông ta, ông ta còn dám đụng đến chị nữa nói zì 1 cô bé dễ thương như em" Nó quay qua nhìn Hương "Bộ ông ta háo sắc lắm sao chị?" Hương kéo ghế ra ngồi "Phải, có biết bao cô gái bị hành hạ vì ko phục vụ ông ta rồi đó.