21 Nốt nhạc thứ 20: Đau khổNó bây zờ chìm trong đau khổ, thất vọng. Cứ bước đi và đi, nó chẳg biết đang đi đến đâu và phải về đâu. Nước mắt tuông rơi và cứ rơi, dù muốn kìm nén cũng ko đk.
22 Từ sáng sớm nó đã rửa mặt thay đồ trong khi đó mọi người vẫn còn ngủ trên chiếc giường êm ái. Hôm nay gương mặt dễ thương tinh nghịch đã bị thay thế vào đó là gương mặt lạnh lùng quyến rũ.
23 Trên xe mọi người cười nói vui vẻ, nó vì muốn tránh hắn anh ta và nhỏ nên cứ dán con mắt vào chiếc điện thoại của mình, ai có nói zì làm zì nó cũng mặc kệ.
24 Ngồi ăn nó cứ nghĩ vẩn vơ đâu đó, ai ăn cũng tự nhiên ngon miệng riêng nó và Tuấn thì khác. Lỡ đúng như lời Tuấn nói thì nó phải làm sao? Như thế thì nó làm sao phải đối mặt với hắn, người nó hiểu lầm.
25 Tuệ đỡ nó zô phòng, Tuấn và hắn nhìn nhau ko biết zì hết. Nó ngồi khóc và cứ khóc, ai hỏi hay nói zì cũng ko ngó tới, chính vì như thế nên Tuệ đã quyết định 1 chuyện và chạy đi tìm Tuấn.
26 Nốt nhạc thứ 25: Du họcAi về phòng đấy, Tuệ về phòng thì chẳng thấy bóng dáng nó đâu, hành lí cũng ko cánh mà bay. Cô lật đật gọi điện cho nó nhưng kết quả là ko bắt máy, lo lắng cho nó Tuệ đi hỏi hết tất cả mọi người nhưng zô ích (nó đang ở trên xe mà).
27 Nó bây zờ đang trên đường tới sân bay, đặt chuyến sớm nhất lúc 1h trưa (zờ đó ko biết có vé ko ta). Trước khi đi, nó đã về nhà lấy ít đồ dùng, Hương rất bất ngờ khi nó muốn du học nên đã đòi tiễn nó.
28 Cả 2 người đứng nhìn nó vào cổng rồi buồn bã đi về, Hương đứng đợi bác lấy xe, cô đã vô tình nghe đk cuộc nói chuyện của đám mặc đồ đen trông rất hung dữ.
29 Nó ngồi trên xe ko ngủ đk nên lôi điện thọai ra chơi game, chơi zui thì tin nhắn tới. "cháu gái yêu quý của ta đến Mỹ sao ko nói, ta mong gặp cháu lắm đấy"Nó cười nhắn lại"ông nội, con cũng mong gặp ông lắm, con rất nhớ ông bà.
30 Nó uể oải nằm phịch xuống giường, lấy điện thoại ra nhắn tin báo cho Ba Mẹ biết nó đã tới khách sạn. Quăng điện thoại lên giường nó lại xếp đồ đạc ngăn nắp rồi chọn lấy 1 bộ váy rồi zô WC làm VSCN.
31 - là ai giết bà hả ông?- chính là. . . con ko cần biết đâu Tuyết Nhi, chỉ hại con thôi- tại sao chứ?- chỉ cần biết nhiu đó đủ rồi, chúng ta đi thăm bà con thôi- dạ!"rốt cuộc người đó là ai cơ chứ? Sao lại giết bà? Muốn biết thì tự mình sẽ phải tìm hiểu thôi"Trên xe nó rất thắc mắc là ai đã giết bà, nhưng nếu hỏi nữa thì chắc chắn ông sẽ nổi zận nên đành gạt sang 1 bên.
32 Về đến nhà, nó ngồi uống trà trò chuyện với ông rồi về khách sạn. Xe dừng trước cửa, nó lạnh tanh bước xuống, ai nhìn thấy nó cũng né tránh. Đi đến thang máy, 1 cô gái bước ra đụng trúng nó, nó làm lơ đi thì cô gái đó kéo nó lại- nè, mắt cô có vấn đề hả? Đụng trúng tôi mà ko biết xin lỗi sao?- xin lỗi- nè sao cô ko có thành ý vậy hả? Xin lỗi lạnh băng như thế làm sao gọi là xin lỗi đk- thế cô muốn sao?- đơn giản mà, xin lỗi- daaạ em.
33 Khánh Thư theo nó lên thang máy nhưng chỉ vừa tới cửa thì nhỏ hồi nãy cãi nhau sút lon nước ngọt về phía Khánh Thư, thật may là vệ sĩ của Khánh Thư chụp kịp chứ ko là khóc típ nữa.
34 Ăn cơm trưa xong, Thư dẫn nó đi mua sắm, tiện thể nó cũng mua vài thứ cần thiết và làm quen luôn. 1 hồi đi taxi, Thư và nó đã đứng ngay trước cửa 1 shop bán đủ thứ đồ dành cho con gái nổi tiếng nhất Mỹ, Thư lôi nó 1 mạch lên tầng 2 để xem váy.
35 Quẳng luôn cái đt trên giường, nó nằm xuống mệt mỏi. Chỉ mới tới Mỹ vào ngày hôm nay thôi mà đã wen đk cô bạn mít ướt dễ thương, lại còn đi mua sắm đủ thứ, đi vòng vòng trong cái shop đó muốn gãy luôn cả chân, phải công nhận 1 điều, tiểu thư nào mà khi nhắc tới chuyện mua sắm dù có chết cũng phải đi.
36 - Nhi có cần Thư zúp zì nữa ko? - Thư xếp đồ- ko cần đâu, Nhi làm đk mà- oh thế Thư đi nha, có chuyện - đứng lên- thế Thư cứ đi, ko sao đâu - nó đi ra mở cửa- mà đến zờ gặp Nhi ở đâu?- chỗ này- ừm pyeNó vẫy tay tạm biệt rồi đóng cửa lại zô xếp đồ.
37 - Lục Tuyết Nhi, mày phải quên Thiên Vũ đi, ko có anh ấy mày vẫn sống tốt mà, rất tốt. Rất rất rất. . . tốt - nó tự đánh đầu mình, hàng nước mắt lăn xuống 2 bên má - phải làm sao để quên đk anh ấy? Phải làm sao để quên đk ngày đó chứ, ngày anh ấy.
38 Ko thể nào đâu, Thiên Vũ hiện zờ phải ở chứ sao lại ở Mỹ đk, chắc nhớ hắn wá nên nhìn lầm thôi. Nó buồn cúi đầu xuống- sao thế? - Thư- ko. . . ko có zì, mình zô thôiNó và Thư vào đến giữa sân rồi 2 người tách nhau ra, thấy nó Khải Minh như hái đk tiền cười tươi chạy đến- Tuyết Nhi em tới rồi- Ông nội đâu? - nó lạnh lùng- bên kia đợi em, mình qua đó thôi - Khải Minh nắm tay nó nhưng bị hất ra- xin lỗi, tôi ko quen đk người khác nắm tay- ko saoNó và Khải Minh đi lại chỗ ông nó, chỗ đó rất đông, nói chuyện cũng vui vẻ.
39 4 người đang nhảy thì tiếng nhạc dừng lại, thay vào đó là nhạc vui vẻ hơn. Tình tinh tinh tinh, tình tính tình tinh, tình tinh tinh tính tinh tinh tình tính tình tinh.
40 Nó ngồi kế bên giường bệnh nắm tay nhỏ, mắng nhẹ- sao ko ăn uống zì hết zậy hả? Để phải nằm đây nèĐôi mắt nhỏ từ từ mở ra- Thy à- đây là đâu?- đây là bệnh viện, Thy nói đau bụng nên Nhi và anh Lâm đưa Thy vào đây đó- oh.